CHƯƠNG 10 : HIỂU LẦM

Đỗ Tư Trạch cười cười, từ trong túi lấy ra thẻ ngân hàng đặt ở trong lòng bàn tay của Lan Lăng: “Mật mã là ngày sinh nhật của em.”

Lan Lăng dùng đầu cọ cọ vào cánh tay Đỗ Tư Trạch: “Ân…… em biết cả đồi này chỉ có ca ca là tốt với em nhất, a xem như thế nào trên đời này lại ca ca ưu tú như vậy.”

Lan Lăng đã có kinh nghiệm vô mông ngựa bao năm nay, hơn nữa là lại chưa bao giờ sáng tạo thêm, Đỗ Tư Trạch nghe lời như vậy lỗ tai mọc tổ kén, hắn dùng ngón trỏ búng trán Lan Lăng.

“Aiza...... ngừng ngay, nhưng lời vuốt mông ngựa như này vạn năm không thay đối, em đó một chút tâm tư cũng không chịu bỏ ra, vẫn là lưu tại trong bụng mình tiêu hóa đi.”

Lan Lăng giống thỏ con nhảy cẫng lên, trước mặt Đỗ Tư Trạch hôn một cái, sau đó lộ ra một nụ cười khiến người khác u mê.

“Nếu ca không nghe lọt tai, em đây liền không nói nữa, dùng hành động thực tế để tỏ vẻ chân thành cảm tạ ca.”

Đỗ Tư Trạch vẻ mặt hưởng thụ sờ sờ chỗ vừa bị hôn qua trên mặt: “Tuy rằng rất có thành ý, bất quá làm ơn sau này cứ chạy tới bệnh viện gặp ca sao? Em là tính toán làm ca ca độc thân cả đời sao?”

Lan Lăng cười cười, ngẫm lại cũng đúng cô như vậy nhất định sẽ bị mọi người hiểu lầm: “Sợ cái gì, cùng lắm thì về sau em nuôi ca.”

Đỗ Tư Trạch khinh thường bĩu môi: “Đây là chuyện buồn cười nhất mà ca nghe qua.”

Cuối hành lang Cố Vân Đình đem một màn thu hết đáy vào mắt, trong lòng trào ra một tia không vui, tuy rằng nói không ra đây là loại cảm xúc gì, nhưng xác thật hắn định từ từ chờ Lan Lăng rồi đưa cô về nhà nhưng chính là hiện tại xem ra không cần, hắn liền xoay người kiên quyết rời đi.

Phía Cục Cảnh Sát bên này, Cố Vân Lê vẫn đang điều tra vụ tai nạn xe mấy ngày trước, nạn nhân tổng cộng ba người, một người đã chết hau người điều trị tại bệnh viện, Lan Lăng tốt hơn một chút nhưng Ôn Đào thương tích nặng hơn, lần trước khi đi ghi lời khai hẳn quả thực còn yếu, cho nên vụ án này tạm thời gác lại mấy ngày, hiện giờ Lan Lăng đã xuất viện hắn liền lấy lời khai từ Lan Lăng trước.

Cố Vân Lê gọi điện cho Lan Lăng: “Xin chào, ta là Cố Vân Lê.”

Lan Lăng nhận được thoại Cố Vân Lê: “Xin chào.”

“Thân thể cô tốt lên chút nào chưa?”

“Cám ơn, khá hơn nhiều rồi.”

“Nghe nói cô đã xuất viện, có thể thấy gặp mặt một lần không?”

Lan Lăng không cần đoán cũng nên biết hắn muốn điều tra lần vụ tai nạn xe cộ , bất quá vừa vặn cô cũng muốn hiểu sự tình như nào.

“Có thể, tôi đang ở trung tâm thương mại.”

“Được, chúng ta một hồi nữa gặp.”

Nửa giờ sau, Cố Vân Lê đúng hẹn đến trung tâm thương mại, hắn mặc một kiện áo khoác màu đen băn trong là áo thun trắng dưới chân phối hợp thêm quần đen châm rai xuống xe, hắn hướngLan Lăng vẫy vẫy tay, lộ ra một nụ cười nhàn nhạ, Lan Lăng lễ phép cười cười, trải qua tiếp xúc làn trước Lan Lăng đối với Cố Vân Lê ấn tượng thực tốt, hắn thân sĩ nho nhã, không giống như Cố Vân Đình lạnh nhạt tự đại.

Hai người tìm một tiệm cà phê ngồi xuống gọi hai ly cà phê, Cố Vân Lê uống mộtngụm cà phê, sau đó chậm rãi đẻ xuống nghiêm trang lấy notebook ra, thần sắc trở nên nghiêm túc như hai người khác nhau, Lan Lăng không khỏi cảm thấy cảm phục hắn có thể biên hóa như vậy nhưng đồng thời cũng thực thưởng thức thái độ làm việc của hăn.

“Thật ngượng ngùng, theo phép tôi cần hỏi cô vài vấn đề.”

Lan Lăng gật gật đầu: “Được .”

Ngón trỏ Cố Vân Lê thuần thục đánh trên máy tính, một mặt hỏi vấn đề: “Sự tình đêm đó cô đang làm gì?”

Cô nhớ rõ đêm đó cô cùng Lan Lăng đồng thời đứng ở đường cái , đang chuẩn bị qua đường, Lan Lăng đi phía trước cô thật không nhớ rõ ràng lắm.

“Tôi...... Tôi lúc ấy đang qua đường, vừa vặn thấy một chiếc ô tô vọt tới, tốc độ rất nhanh, không kịp trốn tránh, tỉnh lại khi thì đang nằm ở bệnh viện.”