CHƯƠNG 11 : KIM CHỦ CA CA

“Cô quen biết Ôn Đào sao? Hoặc là nói cô có đắ tội với anh ta không ?

Lan Lăng nghĩ nghĩ, khối linh ngọc của sau tai nạn xe kia không thấy tăm hơi cho nên nếu tai nạn xe cộ ngoài ý muốn, như vậy rất có thể khả năng mục tiêu chính là cô, mà không phải Lan Lăng, huống chi Lan Lăn cùng Ôn Đào lại không phải là bạn học nên chắc không quen biết đi.

“Hẳn là không quen biết đi!”

Cố Vân Lê có chút nghi hoặc nhìn Lan Lăng: “Hẳn là? Thực là không quen biết?”

Lan Lăng cúi đầu bưng lên ly cà phê uống một ngụm, thấp giọng nói: “Tôi nhớ không rõ lắm.”

Cố Vân Lê đánh mắt nhìn Lan Lăng xem xét, trực giác nói cho hắn biết Lan Lăng đang nói dối.

Lúc này điện thoại Cố Vân Lê vang lên, hắn ấn xuống nút nghe: “Xin chào.”

“Xin chào, đây là bệnh viện, bệnh nhân Ôn Đào đã tỉnh.”

Cố Vân Lê cắt điện thoại , cầm notebook đứng dậy: “Hôm nay liền dừng lại tại đây đi, tôi có việc cần đi trước.”

Cố Vân Lê nhìn ánh mắt xem lẫn hốt hoảng của Lan Lăng, vừa nghe nghe hắn phải rời đi, cô không tự giác thở dài nhẹ nhõm một cái: “Cảm ơn.”

Nói xong Cố Vân Lê xoay người đi đến quầy tính tiền trước, sau khi hắn đi cô vẫn vô tư ngồi uống cà phê, cô còn có kế hoạch đi mua sắm vì đống quần áo ở nhà không thể mặc được cho nên cô tính toán mua vài món quần áo đứng đắn.

Cố Vân Lê nhanh chóng tới đến bệnh viện, Ôn Đào nằm ở trên giường bệnh, tuy rằng bệnh tình chuyển biến tốt đẹp, nhưng làsắc mặt tái nhợt như cũ, em gái Ôn Ninh một bên ở cùng.

Cố Vân Lê lấy giấy chứng nhận ra: “Xin chào, tôi là cảnh sát Cố Vân Lê, cần hỏi anh vài vấn đề, hy vọng hợp tác.”

Ôn Đào chậm rãi gật gật đầu: “Xin chào .”

“Sự tình đêm đó hãy nói tỉ mỉ cho tôi biết .”

“Tôi chỉ nhớ rõ đêm đó trên đường lái xe về nhà, liền sau đó cái gì cũng không nhớ rõ, tỉnh lại liền nằm ở bệnh viện.”

Cố Vân Lê vốn tưởng rằng ở Ôn Đào sẽ có một chút manh mối lại không nghĩ tới hắn thế nhưng cái gì cũng không nhớ rõ, càng như thế, Cố Vân Lê càng cảm thấy trận tai nạn xe cộ không phải là ngoài ý muốn đơn giản như vậy, càng không lưu dấu vết càng cố ý mà làm lên.

“Anh có biết anh đυ.ng vào người ta khiến một mạng người chết ?.”

Ôn Đào nghe vậy rất là kinh ngạc, đồng thời cũng thực khẩn trương: “Tôi...... Tôi đâm chết người? Cảnh sát, tôi một chút ấn tượng cũng không có, thật sự.”

Ôn Ninh thấy ca ca có chút khẩn trương, cô tiến lên vỗ vỗ bả vai ca ca: “Ca ca, ca đừng quá khẩn trương, cảnh sát sẽ điều tra rõ.”

“Người chết gọi là Đỗ Xu Ngôn, còn người bị thương kêu Lan Lăng, anh có quan hệ với hai người này?”

Ôn Đào nghe vậy lập tức kích động lên, truy vấn nói: “Cái gì? Tôi đâm bị thương Lan Lăng? Cô ấy hiện tại thế nào?”

Đôi mắt Cố Vân Lê hiện lên một tia biến hóa, ngoài dự đoán chính là Ôn Đào thế nhưng lại biết Lan Lăng, hơn nữa nhìn dáng vẻ của hẳn không chỉ là quen biết đơn giản như vậy, Lan Lăng đang nói dối, mục đích của cô ta là cái gì? Cô ta đang che giấu lại là chuyện gì?

“Cô ấy không có việc gì, không cần khẩn trương, hai người ...... quen biết?”

Ôn Đào nghe vậy dần dần an tĩnh lại, Ôn Ninh một bên vẻ mặt không vui mở miệng nói: “Cô rta là bạn gái của ca ca tôi, không, hẳn là bạn gái cũ, cô ta ở cùng ca ta chính là vì tiền.”

Tin tức này làm Cố Vân Lê rất là khϊếp sợ, hắn cho rằng Lan Lăng không giống lời đồn kia, không nghĩ tới cô ta thế nhưng có bạn trai, khó trách Lan Lăng nói dối, định là không để Cố gia biết việc này, nghĩ vậy Cố Vân Lê đáy lòng trầm xuống, bất quá tính chuyên nghiệp tu dưỡng nhiều năm của hắn lại lần nữa kéo suy nghĩ của hắn về.

Cố Vân Lê đem tầm mắt dừng trên người Ôn Đào : “Các ngươi là quan hệ nam nữ?”

Ôn Đào gục đàu xuống, cảm xúc có chút hạ xuống: “Là, bất quá trước đó một thời gian cô ấy đột nhiên đòi chia tay, không để ý tới tôi.”

Ôn Ninh ở một bên bất bình: “Ca, ca chính là quá ngốc, ca chẳng lẽ nhìn không ra cô ta cùng ngươi ở bên nhau chính là vì tiền sao? Cô ta là cái loại này phụ nữ nhất định là gặp người có tiền, bằng không như thế nào vứt bỏ khối gạch vàng này chứ.”

Sắc mặt Cố Vân Lê trầm xuống, cô ta quả thật là có lựa chọn tốt hơn, có thể gả vào Cố gia là vọng tưởng của rất nhiều phụ nữ trong thành phố này, chẳng lẽ cô ta ở trước mặt mình đều là cải trang? Nếu thật là như vậy, cô ta thực quá tâm cơ.

“Về tai nạn xe cộ anh thật sự một chút cũng không nhớ rõ?”

Ôn Đào lắc lắc đầu: “Không nhớ rõ.”

“Được, hy vọng anh có thể ăn ngay nói thật, việc anh có đâm chết người hay không là sự thật cụ thể chúng ta sẽ còn tiếp tục điều tra.”

Nói xong, Cố Vân Lê xoay người muốn đi, Ôn Ninh một bên gọi lại Cố Vân Lê.

“Cố cảnh sát......”

Cố Vân Lê xoay người nhìn về phía Ôn Ninh, Ôn Ninh do dự một lát mở miệng nói: “Ca ca ta bị bệnh tâm thần phân liệt, hắn thật sự không phải cố ý muốn gϊếŧ người.”

Ôn Ninh nói chuyện làm Cố Vân Lê bất ngờ, hắn không biết Ôn Ninh nói như vậy có phải hay không vì ca ca để mà tìm cớ giải vây: “Ca ca cô có hay không có bệnh tâm thần phân liệt còn còn chờ điều tra, là ngoài ý muốn hay không chúng tôi chỉ dựa vào bằng chứng.”

“Cố cảnh sát, tôi nói chính là thật sự, anh có thể đi tra ca ca tôi đi bắt bệnh, hắn vẫn luôn có gặp bác sĩ tâm lý, chính là bác sĩ tâm lý Tôn Vi.”

Cố Vân Lê không có mở miệng, xoay người rời đi .

Đầu thu thời tiết dịu nhẹ, ánh nắng ấm áp bao phủ toàn bộ bệnh viện , nhưng Cố Vân Lê tâm tình lại có chút mờ mịt.

Giờ phút này hắn đang ngồi ở trong xe, bật lử châm một điếu thuốc lá, hung hăng hút một ngụm, theo sau chậm rãi phun ra một đoàn sương khói, vự án này khó bề phân biệt, hơn nữa lại sắp trở thành người một nhà Lan Lăng, ngực hắn không khỏi có một trận phiền muộn.

Hắn lâm vào một mảnh trầm tư, nếu tai nạn xe cộ là ngoài ý muốn, như vậy khối linh ngọc của Đỗ Xu Ngôn không thấy nên như thế nào giải thích? Nếu không phải ngoài ý muốn, mục tiêu của Ôn Đào là Lan Lăng vẫn là Đỗ Xu Ngôn?

Cố Vân Lê đang phiền muộn, Lan Lăng bên này chính là vui vẻ tiêu tiền vô cùng, cô mang theo bao lớn bao nhỏ lên một chiếc xe taxi, vừa lên lái xe chuông điện thoại liền vang lên, Lan Lăng vừa thấy hiện hai chữ “Ca ca” , cô vui vẻ tiếp điện thoại.

“Ca ca thân yêu, có gì chỉ thị sao?”

Đỗ Tư Trạch thấy được tin nhắn Lan Lăng tiêu phí, tâm tình rất tốt, mấy ngày trước hắn còn đau lòng mất đi em gái, hiện giờ em gái lại có thể tiếp tục cướp đoạt " tiền " của hấn.

“Thế nào, vui vẻ sao?”

“Vui vẻ, đương nhiên vui vẻ, em cảm thấy ta quả thực quá hạnh phúc, có thể yên tâm thoải mái gặm nhấm ca ca.”

“Xem ra ta phải ngày ngày nỗ lực kiếm tiền, bằng không như thế nào có thể em gái này chứ.”

“Ai nha, ca ca, em thực không rõ, ca ca rõ ràng có thể dựa khuôn mặt này ngoắc tay là có không ít phụ nữ bao dưỡng ca cần gì bỏ công sức a ! Đến lúc đó ca liền nuôi dưỡng em, em liền phụ trách xinh đẹp như hoa.”

Đỗ Tư Trạch đột nhiên cảm thấy chính mình liền có cuộc điện thoại: “Được rồi, chơi vui vẻ đi! Ta có chuyện cần đi trước .”