CHƯƠNG 5 : Ca Ca, Ta Chính Là Muội Muội Của Ngươi

Đột nhiên, bàn tay mảnh khảnh của Lan Lăng nhỏ nhẹ phẩy phẩy phần đầu, ngũ quan thống khổ vặn vẹo, cô đang cố diễn như cô đang thật sự rất đau “Aaaa......”

Chỉ tiếc, kỹ thuật diễn xuất của Lan Lăng còn chưa đủ tinh vi làm sao thoát được con mắt hoả nhãn kim tinh của Cố cảnh sát, bất quá Cố Vân Lê cũng không có tính vạch trần cô mà chỉ là chủ động phối hợp cô.

Nhàn nhạt nói: “Làm sao vậy? Không thoải mái sao?”

Lan Lăng âm thầm nghĩ là may mắn, lộ ra một phần đắc ý cười, hơi lướt qua nói : “Thực xin lỗi, đầu ta đột nhiên đau quá, hôm nay không có khả năng......”

Cố Vân Lê mày kiếm nhăn lại, khóe miệng hơi hơi giơ lên, nhìn thấu nhưng không có nói toạc ra.

“Tiểu Ngô, đi kêu bác sĩ.”

Tiểu Ngô dựa theo phân phó của Cố Vân Lê đi ra ngoài tìm bác sĩ, Cố Vân Lê chậm rãi đứng lên: “Nếu Lan tiểu thư không thoải mái, hôm nay liền trước như vậy đi, ta lần sau lại đến gặp ngươi.”

Lan Lăng nghe vậy rốt cuộc thở một hơi nhẹ nhõm, bộ dạng thập phần xin lỗi: “Được, thật sự xin lỗi.”

Cố Vân Lê rời khỏi phòng bệnh, Lan Lăng lập tức khôi phục nguyên trạng bất đắc dĩ thở dài một hơi rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra?

Lan Lăng nằm viện mấy ngày đều là Bạch Tĩnh cùng Lan phong chăm sóc cô, đối với cô là thực quan tâm săn sóc. Cha mẹ Đỗ Xu Ngôn khi cô còn rất nhỏ liền qua đời, cô còn chưa kịp cảm thụ cái gì là tình thương của mẹ, tình thương của cha nhưng mà nằm viện hai ngày quả thực là từ lúc sinh ra là mới trải qua ngày hạnh phúc nhất, cô đột nhiên có chút hâm mộ cô gái kêu Lan Lăng này.

Lan Lăng đã quan sát hai ngày, xác định không gì có bất ổn, hôm nay chuẩn bị xuất viện, Bạch Tĩnh ở lại thu dọn đồ đạc, Lan Phong đi làm thủ tục xuất viện. Lan Lăng lấy cơ đi WC để chạy ra ngoài, cô quyết định muốn đi tìm ca ca Đỗ Tư Trạch đang công tác tại đây nhưng mấy ngày nay cũng không có gặp bóng dáng của hắn.

Lan Lăng đi ra khỏi phòng bệnh, vừa vặn nhìn thấy Đỗ Tư Trạch bước ra từ văn phòng bác sĩ cô hưng phấn đi theo, thấy hắn xoay người đi vào phòng vệ sinh liền bất đắc dĩ phải bước vào phòng vệ sinh nam.

Đỗ Tư Trạch vốn định kéo khóa quần thấy Lan Lăng đi đến, hắn vẻ mặt kinh ngạc nhìn Lan Lăng: “Tiểu thư, ngươi đi nhầm đi? Nơi này là WC nam.”

Lan Lăng ủy khuất tiến lên ôm lấy Đỗ Tư Trạch: “Ca ca, ta rất nhớ ngươi!”

Đỗ Tư Trạch dọa lui về phía sau hai bước, đôi tay giơ cao sững sờ, trừ bỏem gái hắn Đỗ Xu Ngôn chưa từng có cô gái nào ôn hắn như thế.

“Tiểu thư, ta nghĩ ngươi nhận sai người rồi!”

Tuy rằng đã làm thân phận Lan Lăng mấy ngày nay, nhưng chính là cô vẫn không có hoàn toàn thích ứng với thân phận này chậm rãi buông Đỗ Tư Trạch ra: “Ca ca, là ta, Cao Ngất”.

Đỗ Tư Trạch ngẩn người nhìn dáng vẻ của hắn như là cho rằng Lan Lăng bị bệnh nhân tâm thần,hồ ngôn loạn ngữ cô như thế nào là Cao Ngất?

Lan Lăng nhìn biểu tình Đỗ Tư Trạch đại khái cũng đoán được hắn nhất định là không tin lời nói cảu cô, nhưng cũng thật khó trách, đổi lại là vô cũng sẽ không tin.

Lan Lăng đang không biết làm như thế nào để chứng minh mình là Đỗ Xu Ngôn thì một bác sĩ nam khác đột ngột tiến vào trong phòng vệ sinh, hắn ngây ngẩn cả người hoài nghi rốt cuộc là phòng vệ sinh nam hay là phòng vệ sinh nữ.

Chưa đợi hắn có phản ứng lại Lan Lăng không kiên nhẫn liền đi qua hắn mở cửa phòng vệ sinh ra trực tiếp đem vị nam bác sĩ này đẩy ra ngoài.

Cô đem biển cảnh báo đặt trước cửa sau đó đóng cửa lại xoay người tiến đến chỗ Đỗ Tư Trạch đi đến, hít một hơi thật sâu cực kỳ nghiêm túc mở miệng,lưu loát nói : “Nghe, ta là Đỗ Xu Ngôn, em gái duy nhất của ngươi, ta biết ngươi cảm thấy khả năng này khó có thể tin nhưng đây thật là sự thật, nếu ngươi có gì nghi vấn cứ việc hỏi.”

Đỗ Tư Trạch quan sát kỹ lưỡng bề ngoài Lan Lăng thật so với Đỗ Xu Ngôn không có chút nào giống nhau, chính là biểu tình của cô cùng lời nói cử chỉ lại có phần tương tự.

“Ta thích nhất màu gì?”

“《 Đỏ và Đen 》.”

“Ta thích nhất đi đâu?”

“Thư viện.”

......

Mỗi một vấn đề của Đỗ Tư Trạch Lan Lăng đều có thể đối đáp trôi chảy.

Lan Lăng đem tay đặt trên đùi mình nói: "Ở nơi này khi còn nhỏ bị chó con căn qua bởi vì ta ăn vụng đùi gà, ta một miếng chó con một miếng, kết quả ta ăn nhiều hơn một miếng chó con liền nổi giận nhào hướng đùi ta hung hăng cắn từ đấy ngươi lấy chuyện này ra cười nhạo ta……”

Là cô , không sai, nhất định là em gái hắn, không chờ Lan Lăng nói xong, Đỗ Tư Trạch duỗi tay đem cô ôm vào lòng ngực, gắt gao ôm lấy hắn tối tăm nhiều ngày rốt cuộc cũng giãn ra.

“Không cần nói nữa, ta tin…….”