CHƯƠNG 3 : Chúng Ta Có Ưóc Định Sao ?

Cố Vân Đình bộ dạng lạnh nhạt làm người khác sợ hãi, hắn nhàn nhạt liếc mắt nhìn Lan Lăng một cái, đôi mắt thâm thúy đôi toàn bộ là ghét bỏ.

“Hy vọng ngươi chớ quên chúng ta là ước định.”

Lan Lăng ngơ ngác nhìn Cố Vân Đình, trong óc tức khắc toát ra một ngàn cái dấu chấm hỏi, cô cùng Cố Vân Đình còn có ước định? Từ trước đến nay ncoo luôn là đứng xa nhìn hắn, chưa bao giờ dám hy vọng xa vời có thể cùng hắn nói chuyện, nói chi đến ước định?

“Ước định? Cái gì ước định?”

Cố Vân Đình nghe vậy mày nhăn lại, cặp mắt thâm thúy tức khắc biến thành lưỡi dao hướng về vẻ mặt vô tội của Lan Lăng không lưu tình chút nào.

Hắn híp hai mắt lại, cúi người chậm rãi tới gần, đột nhiên một bàn tay to thon dài dùng sức nâng chiếc cằm tinh xảo lên.

“Đã sớm nghe nói nữ bảo bối Lan gia không đơn giản, hiện tại xem ra quả nhiên là danh bất hư truyền bất quá tôi cảnh cáo cô, không cần cùng dùng cái bộ dạng này để chơi tôi.”

Lan Lăng bị đau cô là Đỗ Xu Ngôn, cô đã từng cảm thấy Cố Vân Đình là người ưu tú nhất nhất trên thế giới này, là người mà cô vọng tưởng tới gần nhưng chính là giờ phút này cô cuối cùng cũng có thể đến gần hắn nhưng cô cảm thấy hắn thật xa lạ !

Lan Lăng mất mát tùy tiện lẩm bẩm nói: “Ta bị tai nạn xe cộ, nhất thời đã quên.”

Cố Vân Đình nghe vậy lúc này mới buông tay ra, thần sắc có chút hòa hoãn, đứng dậy khoanh hai tay lại bộ dạng như cũ không ai bì nổi tư thái đó.

“Tốt nhất là như thế! Chúng ta đính hôn bất quá là vì thân thể bà nội ta không tốt, một khi bà nội chuyển biến tốt đẹp, chúng ta liền lập tức giải trừ hôn ước, ta sẽ đáp ứng ngươi sẽ không phải ít.”

“Đính hôn?”

Lan Lăng không thể tin tưởng nhìn Cố Vân Đình, muốn đính hôn? Cô không phải đang nằm mơ đi?

Cố Vân Đình lạnh lùng liếc liếc mắt nhìn Lan Lăng một cái , ném xuống ba chữ: “Làm ra vẻ!”

Cố Vân Đình đã sớm hỏi thăm qua, Lan Lăng là giáo hoa học viện mỹ thuật, thật uổng công cho dung mạo này, cả ngày chỉ nghĩ làm như thế nào gả cho kẻ có tiền, nữ nhân nông cạn hắn chính là không muốn gặp mặt.

Nói xong xoay người quyết liệt rời khỏi phòng bệnh, Lan Lăng còn đang đắm chìm trong lời nói của hắn, cô có điểm ngốc, như thế nào sau khi ngủ dậy cảm giác toàn bộ thế giới đều thay đổi! Cô phải nhanh biết rõ ràng hết thảy là chuyển gì đang diễn ra.

Cảnh sát sau khi biết được người gây tai nạn vừa mới thức tỉnh, liền lập tức phái người tới bệnh viện lấy lời khai.

Cố Vân Lê cùng đồng sự Tiểu Ngô từ phòng bệnh người gây tai nạn đi ra, Tiểu Ngô thầm thở dài một hơi: “Ai, ngươi nói cô gái này thật xui xẻo, tuổi còn trẻ liền qua đời, Ôn Đào sau khi tỉnh dậy tạm thời không thể phối hợp điều tra, xem ra chỉ có thể chờ qua mấy ngày lại đến.”

Cố Vân Lê mang bộ dáng suy tư, cũng không có để ý tới lời Tiểu Ngô, Tiểu Ngô quay đầu nhìn nhìn Cố Vân Lê: “Lão đại, ngươi đang nghĩ cái gì đâu thế?”

Cố Vân Lê chậm rãi dừng lại bước chân: “Tiểu Ngô, sau khi trở về điều tra một chút, Ôn Đào cùng này hai cái nữ sinh kia rốt cuộc có quan hệ gì?”

Tiểu Ngô có chút nghi hoặc: “Lão đại, này chết chết, không phải chuyện này là ngoài ý muốn sao? Chúng ta cần thiết điều tra thêm sao?”

Tiểu Ngô nhìn Cố Vân Lê bằng ánh mắt sắc bén, nói chuyện bằng thanh âm ngày càng nhỏ, cuối cùng nhỏ như ruồi muỗi, hắn biết nhất định là chính mình lại nói sai.

“Ta đi tra án chỉ xem chứng cứ! Có phải hay không ngoài ý muốn tiếp tục tra xét lúc sau mới biết được.”

“Có lẽ không phải ngoài ý muốn!”

Âm thanh leng keng truyền đến, Cố Vân Lê cùng Tiểu Ngô đồng thời xoay người nhìn về phía sau.

“Ngươi là ai? Có ý tứ gì?”

Đỗ Tư Trạch đôi tay nắm chặt áo khoác trong tay, vành mắt hơi hơi phiếm hồng, rõ ràng là đã khóc: “Ta là anh trai của Đỗ Xu Ngôn là Đỗ Tư Trạch, không thấy khối trên người em gái ta có giá trị rất lớn liền biến mất sau tai nạn em gái ta chưa bao giờ rời nó khỏi ngưòi mà sau tai nạn xe không cánh mà bay, nói vậy đây cũng không phải là ngoài ý muốn . “

Cố Vân Lê ánh mắt sáng ngời như là bắt được tin tức quan trọng nào đó.

“Em gái ngươi gần đây có kẻ thù nào không? Hoặc là có đắc tội với người nào đó không?”

Đỗ Tư Trạch lắc lắc đầu, hắn ngày thường công việc quá bận rộn, cho nên thiếu quan tâm em gái : “Ta không rõ lắm......”

“Được rồi, bác sĩ Đỗ nếu ngài có thêm manh mối nào, hãy liên hệ với ta.”

Cố Vân Lê cùng đồng sự Tiểu Ngô đi tới phòng bện của Lan Lăng, Cố Vân Lê và Cố Vân Đình cùng cha khác mẹ, Cố Vân Đình cùng mẹ kế Vương Duyệt quan hệ vẫn luôn không tốt, Cố Vân Lê cũng không thích tham gia đấu tranh gia tộc, hắn càng không nghĩ gì tới tài sản của Cố gia, cho nên hắn cũng không có nghe theo nguyện ý của mẹ lựa chọn chuyên ngành Quản lý công thương mà là lựa chọn ghi danh làm cảnh sát.

Nhưng Vương Duyệt vẫn luôn không cam lòng, bà ta muốn con trai mình phải có mọi thứ tốt nhất trên đời, Cố Vân Lê không tranh như vậy bà tới tranh, cho nên bà mới ở chỗ lão thái thái lấy cớ xung hỉ để đem nữ nhân thanh danh hôn độn mang lên người Cố Vân Đình. Miễn cho sau này Cố Vân Lê cưới một thiên kim tiểu thư môn đăng hộ đối như vậy thế lực của hắn liền sẽ như hổ thêm cánh.