Chương 15.1: Chuyện bảng điểm (2)

Cô Nghiêm đeo kính mắt viền vàng, đứng trên bục giảng nghiêm túc giảng giải bài thi tiếng anh. Cả người cô ấy đắm chìm trong ánh nắng ban mai, tao nhã không nói nên lời.

Ngón tay thon dài trắng nõn của cô ấy cầm phấn màu xanh viết từ trên bảng đen, trong miệng tràn ra tiếng anh thuần khiết, thanh âm kia như đàn cello tao nhã đang gảy động, cực kỳ êm tai.

95% học sinh dưới bục giảng chăm chú lắng nghe, trong mắt hiện lên những ngôi sao nhỏ chứa đựng sự sùng bái.

Cô Nghiêm với thầy Bạch trẻ trung anh tuấn, tính cách rất có mị lực, người trước hài hước dí dỏm, dạy học sinh dẫn dắt từng bước như tắm mình trong gió xuân, mà người sau đi sâu vào bản chất, trật tự rõ ràng khiến người ta say sưa. Cả hai đều là những giáo viên cấp lão luyện nổi tiếng nhất trong trường.

Hoa si Bích Như đang đắm chìm trong thế giới giả tưởng không cách nào tự kiềm chế được từng nói, cô Nghiêm tựa như thỏ tuyết trong《 Cardcaptor Sakura 》, bình dị gần gũi, nhu đến phát sáng, không hề có lực sát thương, khiến người ta muốn đẩy ngã chà đạp.

Mà thầy Bạch tựa như anh trai đào tiễn của Tiểu Anh, lạnh lùng, băng sơn, thần bí, không thể nắm bắt. Nhưng ở bề mặt bình tĩnh không gợn sóng kia, khẳng định ẩn chứa một mảnh biển gợn sóng vạn thước, bên trong nhiệt tình mênh mông dâng lên không ai biết, mà phong cảnh này, có lẽ chỉ có một số ít người mới có thể nhìn thấy.

Hoa Lê nghe xong ha hả cười gượng hai tiếng, nói như vậy, chẳng lẽ bản thân cô chính là người may mắn trúng giải độc đắc sao? Cắt, nào có thơ mộng như Bích Như nói, thầy Bạch người trước người sau giống như hai người, anh căn bản là một con sói hoang ngầm ăn thịt người không nhả xương cốt. Anh tà ác như vậy, quả thật tội lỗi chồng chất, chỉ trách ở trước mặt người khác che giấu quá tốt.

Thân là giáo viên, không thể nói là bình dị gần gũi đến cỡ nào, trước và sau khi tan học cơ bản không gặp được người khác, lại còn có rất nhiều học sinh tôn sùng, cho rằng anh như vậy gọi là “phong cách”, à, sau khi có một bộ da tốt tựa hồ hoành hành bá đạo cũng dễ dàng khiến người ta tha thứ một chút...

“.....Kỳ thi này, lớp chúng ta có bạn học Hoa Lê tiến bộ rất nhiều, chỉ môn tiếng anh thôi đã cải thiện lên được 35 điểm, điều này làm cho tôi rất ngạc nhiên, tôi tin rằng bạn học Hoa Lê sau giờ học phải bỏ ra rất nhiều mồ hôi và nỗ lực. Một phần cày cấy một vụ thu hoạch, tinh thần phấn đấu của bạn ấy xứng đáng để tất cả các học học hỏi!” Các bạn học trong lớp theo ánh mắt của cô Nghiêm toàn bộ chuyển tầm mắt về phía Hoa Lê ngồi ở hàng ghế sau trong lớp học, “Tiếp theo, mời bạn Hoa Lê trả lời câu 39, em chọn đáp án nào đây, mời em chia sẻ một chút ý tưởng trả lời câu hỏi của em.”