Chương 5: Nàng là tiểu hồ ly! (H)

“Người người coi ta là sát thần trên chiến trường, nhưng họ không biết, ta chiến đấu trên giường cũng nhất định không tệ! Tiểu nương tử mau giúp ta kiểm tra một chút.”

Không đợi nàng trả lời, Giang Hải lần nữa đè nữ tử dưới thân, mạnh mẽ xét rách từng lớp hỷ phục.

“Xoạt. Xoạt.”

Đêm đen tĩnh mịch khiến mọi âm thanh từ nhỏ nhất đều trở nên vô cùng rõ ràng. Tư Thanh Lam muốn hét lớn nhưng miệng đã bị nam nhân chặn lại. Đôi môi vốn đã sưng tấy còn chưa bình phục lại tiếp tục chịu dày vò, không những thế, lần này còn mãnh liệt hơn. Từng đợt, từng đợt tấn công miệng nhỏ của nàng. Hai tay nàng sớm đã bị nam tử mạnh mẽ khóa chặt phía trên. Hắn chỉ cần dùng một tay đã khiến nàng không thể nhúc nhích, cánh tay hư hỏng còn lại di chuyển loạn khắp cơ thể nàng, không ngừng xé toạc từng lớp y phục, cảm nhận da thịt mướt mát.

Chẳng bao lâu sau, Tư Thanh Lam cảm nhận được một thứ vừa mềm mại, vừa mạnh mẽ cậy mở miệng nàng, cố gắng xâm nhập vào bên trong, nàng ra sức phản kháng nhưng cũng vô ích. Thứ đó cuốn lấy lưỡi nàng, ra sức đùa nghịch. Một cảm giác mê luyến khó tả xâm chiếm thâm tâm nàng, Tư Thanh Lam buông lỏng phản kháng, mặc cho nam tử trêu ghẹo. Giang Hải vẫn luôn theo dõi mọi nhất cử nhất động của nàng, cho rằng nàng đã đồng ý tiếp nhận hắn, động tác càng mạnh mẽ. Hơi thở của hai người như hòa quyện vào nhau, càng ngày càng gấp gáp, nồng cháy và mãnh liệt.

"Ưʍ...ân...chậm chút!"

Y phục bị xé rách một phần, nửa kín nửa hở lộ ra da thịt nữ tử trắng ngần. Giang Hải ngừng một chút, chăm chú quan sát nàng một lượt từ trên xuống dưới, chỉ cảm thấy hạ thân nóng ran vô cùng khó chịu. Tư Thanh Lam bị nhìn đến không thoải mái, tức giận mắng:

“Ngài không phải thật sự muốn ăn ta đó chứ? Còn xé…rồi nhìn, đúng là vô sỉ mà! Tại sao không tắt nến?”

“Bánh bao nhỏ rất đáng yêu, rất mê người!”

Hắn chỉ bỏ lại một câu rồi lại tiếp tục lao vào trận chiến khiến nàng sững người nghi hoặc, hắn thật sự cảm thấy nàng quyến rũ sao? Giang Hải luồn tay qua lớp yếm đào mỏng, nắm lấy bầu ngực căng tròn, vỗ nhẹ khiến nó rung lên tạo thành làn sóng mê người. Xong lại tiếp tục nâng trên tay như đang ước lượng.

“Tại sao lại lớn như vậy! Nàng đúng là tiểu hồ ly mà!”

Đúng là Tư Thanh Lam mới vừa tròn mười bảy, khuôn mặt non nớt khả ái nhưng thân hình không khác nữ nhân trưởng thành là bao. Nàng xưa nay chưa từng xem ngực lớn là ưu điểm, ngược lại vẫn luôn tự ti vì nó, luôn phải mặc những bộ y phục rộng để che dấu. Hiện tại bị nam nhân vừa nhìn vừa sờ, cho dù là phu quân nàng, nàng cũng khó lòng thích ứng.

"Ngài...thích... nó sao?" Nàng dè dặt lên tiếng.

"Thích! Chỉ cần là của nàng thì ta đều thích. Ngực bự rất nặng đúng không, để phu quân đỡ giúp nàng."

Giang Hải bấy giờ mới buông tay đang giữ chặt nữ tử ra, kéo tay nàng đặt lên hông hắn, dịu dàng lên tiếng: "Bánh bao nhỏ ngoan, để ta cưng chiều nàng, thế nào?

Nam nhân vừa nói vừa ra sức nhào nặn, hai tay linh hoạt chuyển động qua lại giữa hai quả đồi, chơi đến thích thú. Hai ngọn đồi dưới tác động của nam nhân đã sớm căng cứng, dựng thẳng ngạo nghễ như mời gọi. Bàn tay của hắn khá to, vậy mà cũng không nắm hết được bầu ngực của nàng. Thịt mềm sau một hồi bị nắn bóp liền xuất hiện mấy dấu vết ngón tay đo đỏ. Đối với hắn, đây chính là cực phẩm, tựa hồ chỉ cần bộ ngực này cũng đã có thể khiến hắn thỏa mãn. Giang Hải cũng không tiếp tục quan sát biểu cảm biến đổi liên tục của nữ tử nữa, hắn cúi đầu ngậm lấy hạt đậu, vừa liếʍ vừa mυ"ŧ. Hắn ăn ngon lành như một tiểu hài tử đang bú sữa mẹ vậy.

“Ưm…ưm…đến nhũ hoa cũng rất lớn! Ngon...ta thích!”

Giang Hải chưa từng nghĩ đến bản thân sẽ có lúc mất kiểm soát như hiện tại, hắn cảm giác được từng thớ thịt trong người đang run lên, thèm khát muốn lập tức chiếm hữu thân thể nữ tử. Tư Thanh Lam cũng không khá hơn là bao, thân thể nàng bị kí©h thí©ɧ khẽ rung lên từng cơn theo động tác của nam tử, môi cắn chặt. Nàng cảm nhận sâu sắc từng cơn sóng mạnh mẽ, trước nay Tư Thanh Lam chưa từng trải qua chuyện nam nữ quấn quýt này, chỉ cảm thấy rất khó chịu, toàn thân nóng ran.

“Ngài…ân…có thể trực tiếp giải quyết đi được không? Đừng giày vò…a…ta nữa mà!”

"Ta...ưʍ...ta không muốn!"

Giọng nói nỉ non của nữ tử không những không thể khiến hắn dừng lại, ngược lại Giang Hải càng bị kí©h thí©ɧ. Lưỡi mềm liên tục qua lại giữa hai bên nhũ hoa, phối hợp với hai tay đang ra sức nắn bóp hai quả đồi. Bầu ngực trắng ngần bị chơi đến đau đớn, nhưng vẫn cứ vậy giương cao, ưỡn thẳng về hướng nam nhân. Tư Thanh Lam cong người tạo ra dáng vẻ dâʍ đãиɠ, miệng nhỏ phát ra âm thanh tà mị, rõ ràng ngay cả thân thể nàng cũng không đồng nhất với lời nói vừa rồi của nàng.

Rất nhanh y phục trên người nàng toàn bộ bị gỡ xuống, Tư Thanh Lam xấu hổ kéo chăn đỏ che lấy thân thể trần trụi. Nam nhân nhìn nàng cười gian xảo, dáng vẻ giống như một tên hoa công tử đang vui thú trong lầu xanh.

"Ayya, có thứ gì đó phía dưới...chạm ta..."

*Truyện được đăng độc quyền tại truyenhdt.com. Thư Nhiễm xin cảm ơn sự ủng hộ của quý độc giả! <3