Chương 5

Giấc mơ là giả, hơn nữa rất nhiều người đều nói đa số giấc mơ đều trái ngược với hiện thực. Cho nên, có thể chắc chắn là toàn bộ những điều xảy ra trong giấc mơ tuyệt đối sẽ không xuất hiện trong cuộc sống hiện thực. Về điểm này, Diệp Hoàn Tâm không một chút nghi ngờ.

Sau khi rút ra kết luận phía trên, tâm trạng của Diệp Hoàn Tâm cũng dần dần thoát ra khỏi những rắc rối khó hiểu do giấc mơ kỳ lạ mang đến. Rất nhanh tâm trí của cô đã hoàn toàn tập trung vào chuyến đi đến đại học C cùng với Khả Doanh vào buổi chiều.

Trước khi bắt đầu tiết học buổi chiều nửa tiếng, hai cô gái nhỏ đến sân trường đại học C. Trước khi ra ngoài, người lớn nhà họ Từ cũng đặc biệt dặn dò, bảo Khả Doanh sau khi đến nơi phải cẩn thận, đừng quá cao ngạo. Cho nên, trước khi đến cô ấy đã liên hệ trước với người chị họ đang học năm hai ở đây làm người dẫn đường cho bọn họ.

Nhưng không ngờ đến, Từ Khả Như vốn dĩ đã đồng ý buổi chiều sẽ cùng bọn họ đi dạo sân trường đại học C lại đổi ý: "Thực sự xin lỗi, buổi chiều hôm nay khoa của tụi chị có giảng viên thỉnh giảng đến dạy. Nghe nói vị giảng viên thỉnh giảng hôm nay có lai lịch rất lớn, mọi người đều gọi anh ta là đại thần trong đại thần, bài giảng hôm nay ai không đi sẽ hối hận, chị cũng phải đi xem thử mới được."

"Chị nói hấp dẫn như vậy, nghe đến trong lòng em cũng ngứa ngáy, nếu không chị dẫn tụi em đi với." Trường chị họ học là trường đại học luật, vốn dĩ là một chuyên ngành cao cả, người có thể được mệnh danh là "đại thần" ở trong ngành này chắc chắn không phải là người bình thường. Cô gái nhà họ Từ từ trước đến nay đều mê chơi không ngại khó thì làm sao mà bỏ qua cơ hội lần này.

"Em và Hoàn Tâm cũng không phải là sinh viên của khoa tụi chị, sợ là không vào được, hơn nữa chỉ sợ không giành được chỗ ngồi tốt." Một khi tin tức truyền ra thì trường đại học luật liền bùng nổ, mọi người đều bàn tán sôi nổi về chuyện này. Hơn nữa ai cũng rối rít muốn đi chiêm ngưỡng phong thái của đàn anh đại thần, cho dù có thể dẫn Khả Doanh và Hoàn Tâm trà trộn vào thì chỉ sợ không giành được chỗ ngồi tốt. Việc này thực sự khiến Từ Khả Như có chút khó xử.

"Giảng viên thỉnh giảng lên lớp thông thường không điểm danh, chỉ cần chị không nói cũng không ai biết em và Hoàn Tâm không phải là sinh viên của trường đại học luật. Còn về vấn đề chỗ ngồi không cần chị phải bận tâm, có nữ thần nhà họ Diệp của chúng ta ở đây còn sợ không có ai nhường chỗ ngồi cho tụi em sao?" Xem ra cô gái nhà họ Từ đã quyết định muốn tham gia cuộc vui, dù có bao nhiêu trở ngại đi nữa cũng khó thay đổi được cô.

“Vậy được, mười phút sau chị ở khu học số bảy đợi các em. Chị chỉ phụ trách dẫn các em đi vào, còn chỗ ngồi các em tự mình giải quyết.” Từ Khả Như còn muốn vì đại thần sắp sửa đến giảng dạy mà làm bài tập, sau khi nói xong câu này liền vội vàng cúp máy.

Ở bên kia, sau khi nói chuyện điện thoại với chị họ xong, Từ Khả Doanh không nói một lời liền kéo Hoàn Tâm đi đến khu học số bảy.

"Chúng ta tính đi đâu vậy?" Lúc nãy Diệp Hoàn Tâm đang tập trung chụp hình đột nhiên bị Khả Doanh kéo đi như vậy, khó tránh khỏi có chút phản ứng không kịp.

"Đi xem đại thần." Từ Khả Doanh vừa trả lời vừa vui mừng đi như chạy, cô gái Diệp Hoàn Tâm chân dài tay dài này cũng đành phải bị cô kéo chạy như bay.

Lúc nãy Diệp Hoàn Tâm và Từ Khả Doanh vẫn đi bộ ở khu phía nam trường học, mà khu học số bảy ở khu phía bắc trường học. May là Khả Doanh tay dài chân dài, cuối cùng chạy đến đích trong thời gian ấn định.

Từ Khả Như đã nhờ bạn học giúp cô giữ chỗ, cũng không gấp gáp đến đây, cuối cùng cứ thế để Diệp Hoàn Tâm và Từ Khả Doanh đợi cô gần mười phút.

Trong thời gian này, vừa vặn để Từ Khả Doanh nhìn thấy lực hút siêu mạnh của Diệp nữ thần ở trong khuôn viên trường đại học.

Chỉ trong vòng mười phút ngắn ngủi này đã có mười hai sinh viên nam đến hỏi cô học ở khoa nào, lớp nào. Có người cảm thấy mình tốt đẹp thì mạnh dạn trực tiếp xin số điện thoại.

Cuối cùng, Diệp Hoàn Tâm đều dùng một câu "Tôi đang đợi người" để trả lời, bộ dáng giả vờ lạnh lùng kia cũng khiến cô tăng thêm vẻ thần bí thành thục.

“Haizz, hèn chi anh của cậu nhất quyết muốn cậu đến thành phố D để học chung trường với anh ấy, cậu đào hoa như vậy, không để bên cạnh trông chừng thật đúng là không được." Cô gái nhà họ Từ luôn phản ứng nhạy bén trên phương diện tình cảm, tâm tư Tư Mã Chiêu của thiếu gia nhà họ Thẩm cô đã sớm nhận ra, cho nên mới thở dài xúc động.

"Chưa tới mười phút nữa là hai giờ rưỡi, rốt cuộc khi nào chị Khả Như mới tới?" Diệp Hoàn Tâm dường như có hơi mệt mỏi đối với việc đi đến thành phố D học chung trường với anh trai và cố gắng cho qua chủ đề này.

Từ Khả Doanh vốn còn muốn trêu cô thêm vài câu thì đúng lúc nhìn thấy chị họ đang từ xa chạy tới, cũng chỉ có thể bỏ qua.

Dưới sự sắp xếp chu đáo của Từ Khả Như, cuối cùng Diệp Hoàn Tâm và Từ Khả Doanh cũng thành công đi vào giảng đường. Giảng đường với hơn hai trăm chỗ ngồi đã có gần 90% số người tham dự. May mắn Từ Khả Như cũng xem như là nổi tiếng ở trong trường. Cuối cùng vẫn tìm được hai chỗ ngồi khá gần phía trước cho hai người lẻn vào.

Tuy rằng không phải là sinh viên đại học thật sự nhưng ngồi trong giảng đường rộng lớn này, Diệp Hoàn Tâm vẫn cảm nhận được rõ ràng bầu không khí đại học và cũng khiến cô càng thêm mong chờ cuộc sống đại học sắp tới.

Người nào đó đang tràn đầy mơ mộng giơ di động chụp lén cảnh phía sau bục giảng thì đột nhiên lại phát hiện một bóng dáng quen thuộc đi vào trong ống kính máy ảnh.