Chương 3: Nạp lại ký ức
Chuyển ngữ ♥ Nhã Vy
Nhân viên trền thuyền bất kể lớn hay nhỏ đều phân theo tổ, nam thì câu cá bắt cá, nữ thì rửa đồ giặt đồ…, để có thể tránh nhiễm bệnh!
Tử Trường quyết định dưới tình huống trước mắt, cá tươi là thức ăn chính, giảm bớt lượng nước ngọt sử dụng, dù nấu cơm, rửa rau thậm chí giặt quần áo đều phải dùng nước biển.
Chỉ cần nghiêm khắc khống chế, nước ngọt trên thuyền mới có thể chống chọi được trong tám tháng, cơ hội sinh tồn nhân lên gấp đôi.
Trong nội tâm Tử Trường, hắn cho rằng đi trên biển tám tháng chưa chắc đã gặp được đất liền, bởi vì hướng mà Tử Trường vẫn để tàu tiến đến chính là hướng Đông, như thế mới có thể cam đoan dọc đường không đi qua những chặng nguy hiểm.
Tử Trường là ai, chính là kim chỉ nam nổi danh vùng biển Đông Nam, lớn lên trong gia đình hàng hải, bảy tám tuổi đã bắt đầu theo tàu thuyền ra biển, đến bây giờ đã có hơn ba mươi năm kinh nghiệm, nếu không làm sao có thể làm thuyển trưởng thuyền Thủy Phát Hào tiên phong này chứ!
Nhưng trền thuyền số đông vẫn là những bé trai bé gái, chừng 500 người, bé trai 250 người, bé gái 250 người, tuổi từ mười đến mười lăm.
Thuyền viên và quản lý thuyền viên, kể cả thuyền trưởng là 100 người, trên thuyền Thủy Phát Hào tổng cộng 600 người.
Ngọc Diệu Âm năm nay 10 tuổi, Lâm Đa Bảo vẫn chiếu cố nàng trên đươgf đi 14 tuổi.
Ngọc Diệu Âm từ lúc 1 tuổi đã được gia tộc đính hôn cho Lâm Đa Bảo, hai người là thanh mai trúc mã, từ nhỏ sống vô tư, cả hai đều sinh ra ở thế gia đại tộc, cuộc sống giàu có yên vui, mặc dù là Tần Thủy Hoàng thống nhất trung nguyên cũng không ảnh hưởng đến thế lực tài phú của hai nhà, đây cũng không thể không nói đến chính trị bên trên trong gia tộc biết nhìn xa trông rộng.
Tuy rằng gia tộc không gặp việc gì, nhưng cuộc sống vô tư lự của Ngọc Diệu Âm cùng Lâm Đa Bảo chỉ tiếp diễn đến năm nàng 6 tuổi, Lâm Đa Bảo 10 tuổi.
Tần Thủy Hoàng tuyển bạt bé trai bé gái, Ngọc Diệu Âm cùng Lâm Đa Bảo trai tài gái sắc như vậy tự nhiên có tư cách nên bị chọn, phải vào cung nhận huấn luyện của tiên thuật Tử Phúc Quỷ cốc.
Sau ba năm huấn luyện chính là cơ hội tìm ra tiên cơ. Theo > ghi: trên biển có ba đỉnh Tiên Sơn, Bồng Lai, Doanh Châu, Phương Trượng, trên núi là tiên cảnh, có thuốc trường sinh bất lão.
Tần Thủy Hoàng có hứng thú với cái này, thế nhân ai cũng ước được trường sinh bất lão, hoàng đế cũng không ngoại lệ, chỉ là Tần Thủy Hoàng bận chính sự liên miên, không có hời gian rảnh rỗi tự mình đi lấy, năm 219 trước công nguyên Thái Sơn phong thiện, đủ để cho thấy quyết tâm cầu tiên của Thủy hoàng đế.
Tử Phúc được thụ phong cũng lĩnh đội đi tìm thần tiên, so với thời gian Thái Sơn phong thiện cách đến chín năm, chín, cũng là một con số hướng cực! Trong tối tăm tựa như có một loại lực lượng thần bí dẫn dắt mọi người đi về phía trước.
Ngọc Diệu Âm nghĩ đến Thần tiên, liền liên tưởng đến bản thân mình kiếp trước thờ phụng Hoan Hỉ Tiên hơn hai mươi năm, tiên lý của Hoan Hỉ tiên đã khắc sâu trong nội tâm nàng, huống chi bây giờ thân thể nàng đối với thần tiên chỉ là hơi có khái niệm, làm sao có thể giúp Ngọc Diệu Âm nghĩ cách.
Từ một thiên kim tiểu thư lại phải sống giữa nơi nóng nực, tuy là tốt cho mình, nhưng Ngọc Diệu Âm lúc này có phần cảm giác có chút bất đắc dĩ, chính thức bất lực, mới suy nghĩ một chút trong đầu đã mệt mỏi vô cùng, chỉ có thể hỗn loạn thϊếp đi.
Lâm Đa Bảo đi ra từ chỗ Ngọc Diệu Âm, trong nội tâm vui vẻ như muốn nổ tung, từ nhỏ Ngọc Diệu Âm đã không thích người khác đυ.ng chạm vào mình, ngay cả hắn muốn kéo tay nàng cũng không được, aiz, rõ ràng là thê tử tương lai của mình, lại chỉ có thể nhìn chứ không thể sờ.
Không ngờ hôm nay Ngọc Diệu Âm té xỉu lại để mình nửa ôm nửa dìu, da thịt thân cận rõ ràng như vậy lại không chút cự tuyệt.