Chương 15.2: Cậu có biết tại sao Tiểu Minh bị trượt môn toán không

Hứa Nguyên vẫn nhìn chằm chằm vào sách vở, ngược lại là Tưởng Thi Di, cô ấy ngoảnh đầu nhìn ra ngoài cửa sổ mấy lần, sau đó kề sát vào người Hứa Nguyên và hỏi: "Nguyên Nguyên, cậu có cảm thấy giữa Lưu Giai và Nghiêm Duệ có chuyện gì đó không?"

"Hả?" Hứa Nguyên chậm chạp không hiểu nhìn về phía cô ấy: "Chuyện gì cơ?"

Sắc mặt Tưởng Thi Di vô cùng rối rắm: "Mình cũng không nói rõ được, nhưng chắc chắn không phải chuyện yêu đương."

Hứa Nguyên tò mò nói: "Sao cậu lại chắc chắn như vậy?"

Tưởng Thi Di cho cô một cái nhướng mày đầy thần bí: "Là trực giác của fan đấy."

Một lát sau, cô ấy lại không nhịn được mà bổ sung một câu: "Nếu Nghiêm Duệ có quan hệ yêu đương với Lưu Giai, mình sẽ là người đầu tiên thoát fan."

Hứa Nguyên hơi liếc mắt sang nhìn cô ấy: "Tại sao?"

Tưởng Thi Di bĩu môi, dùng âm lượng chỉ có hai người họ mới có thể nghe rõ để nói: "Con người của Lưu Giai quá giả tạo, không rộng lượng, cậu không cảm thấy mỗi lần cậu ta nhắc đến Nghiêm Duệ, câu trước câu sau đều ám chỉ với người khác rằng quan hệ giữa hai người họ không bình thường à? Người gì đâu mà hẹp hòi, chẳng rộng rãi tí nào."

"Nhỡ đâu quan hệ giữa hai người họ không bình thường thật thì sao?" Hứa Nguyên trêu cô ấy.

"Cậu điên rồi sao?" Tưởng Thi Di kinh hồn trợn tròn hai mắt, cô ấy chần chừ một lát mới nói: "Thật ra mình đã từng nghe mọi người nói điều kiện gia đình Nghiêm Duệ không tốt lắm, hình như ba của Lưu Giai tài trợ việc học cho Nghiêm Duệ."

Hứa Nguyên nhướng mày, ngôi trường bọn họ đang theo học là trường cấp ba trọng điểm của thành phố, đúng là có rất nhiều người tìm đến để tài trợ học phí cho những học sinh ưu tú có hoàn cảnh khó khăn, cô thầm nghĩ, hóa ra là như vậy à?

Mắt nhìn đống sách vở trước mặt, Hứa Nguyên bỗng thấy mình không thể tiếp thu được chữ nào nữa, cô bất lực xoa mi tâm, tự biết bản thân mình đang mất tập trung.

Một lát sau, Lưu Giai quay lại phòng học, Hứa Nguyên ngước mắt nhìn, sự nhạy cảm khiến cô cảm nhận được tâm trạng của cô ấy đang rất tệ, sống lưng thẳng tắp cũng hơi sụp xuống, lộ rõ vẻ ủ rũ buồn rầu.

Thất bại rồi sao? Nghiêm Duệ lại làm con gái nhà người ta buồn rồi.

Cô lắc đầu cố xua tan tâm trạng phức tạp, thầm nghĩ bản thân mình vẫn còn mạnh mẽ chán, cô không đếm nổi chính mình đã bị Nghiêm Duệ phũ bao nhiêu lần, nhưng sự thật là cho đến bây giờ cô vẫn khỏe như vâm, thậm chí càng ngày càng to gan hơn.

Nghĩ như vậy, cô lại thấy đồng cảm với Lưu Giai.

Sau đó cô rũ mắt nhìn kế hoạch học tập dày chi dày chít của mình, trong lòng cảm thấy thôi quên đi, cô vẫn nên đồng cảm với chính mình thì hơn.

Hứa Nguyên nói với Lão Lâm rằng cô muốn đăng ký thi cả hai môn toán và vật lý, Lão Lâm nghe vậy thì không khỏi ngạc nhiên, nhưng sau khi xác nhận lại thì cũng không ngăn cản cô, chỉ bảo Hứa Nguyên lượng sức mà làm, không nên làm ảnh hưởng đến việc học trên lớp, nếu thật sự cảm thấy đuối sức thì phải nói với thầy cô kịp thời, tất cả đều có thể điều chỉnh lại trước khi kỳ thi diễn ra.

Thế là Hứa Nguyên hoàn toàn chìm nghỉm trong việc học, mỗi ngày đều học từ khi trời tờ mờ sáng đến tận tối mịt, dưới lịch học dày đặc do chính tay cô tạo ra, tháng chín trôi qua chỉ trong nháy mắt, kế tiếp chính là kỳ nghỉ dài mà tất cả mọi người đều mong chờ, Hứa Nguyên không thể không chia sẻ một phần tâm tư của mình để đi làm một chuyện khác, đó chính là... thuê nhà.