Chương 7

Chỉ là một cái thoáng nhìn, Cố Hoài Dã nhanh chóng đảo tầm mắt nhưng cũng đủ thổi bão trong lòng tôi.

"Anh Cố ấy vậy mà bị đá à, bọn tôi càng thêm tò mò về bạn gái cũ của anh đấy. Anh Cố, có thể tiết lộ xem cô ấy có trong giới của chúng ta không?"

Cố Hoài Dã uống một ngụm trà, cười khẽ: "Mọi người không ngại hỏi năm nay tôi có dự định kết hôn hay không à!"

Đạo diễn cũng chấn động luôn rồi.

Cố Hoài Dã debut nhiều năm như vậy, chưa từng trực tiếp trả lời chuyện tình cảm.

Mặc dù lộ chuyện du lịch Tam Á với cô gái thần bí nhưng cũng không hề tự đề cập tới.

"Nếu anh Cố đã nói như vậy rồi thì xem ra chuyện tốt sắp thành rồi nhỉ?"

"Xem như là vậy… nếu cô ấy đồng ý."

Thái độ của Cố Hoài Dã không hề lạnh lẽo, trong đáy mắt vẫn giữ ý cười ấm áp.

Thì ra sự cưng chiều ấm áp đó của anh… ngày nào đó sẽ thuộc về một cô gái khác.

Đáy lòng đau đớn, như có một tảng đá khổng lồ đè nặng l*иg ngực tôi, nặng trĩu làm tôi thở không nổi.

Trong lúc mất hồn, tôi hất đổ nước trà, nước trà văng ra, nóng đến nỗi tôi phải hô một tiếng rồi đứng bật dậy.

Chu Đồng xuất thân ngôi sao nhí vội lấy khăn giấy lau giúp tôi: "Không sao chứ?"

"Không sao, tôi đi thay quần."

Nỗi đau đớn trên đùi, quần jean cọ xát càng đau thấu tim nhưng tôi không muốn tỏ vẻ chật vật.

Tôi cũng không hiểu rõ mình sợ Cố Hoài Dã nhìn ra, hay sợ ekip chương trình nhìn ra.

Trở về phòng, tôi thay quần, bên ngoài đùi đỏ một mảnh, tôi dùng nước lạnh xối sơ, trông thấy bản thân đang đỏ mắt trong gương.

Điện thoại vang lên đúng lúc đó.

Là điện thoại của bạn thân.

"Sơ Sơ, có bị phỏng không, nghiêm trọng không?"

Tôi cố nén lệ: "Không sao đâu, chỉ nóng đỏ lên chút thôi."

"Không sao là tốt, nhưng mà Cố Hoài Dã thật sự muốn kết hôn sao? Sao anh ta có thể đối xử với cậu như vậy được?"

"Chúng tớ đã chia tay từ 5 năm trước rồi."

"Tớ..."