Chương 4

Nếu không phải vi phạm hợp đồng phải đền tiền thì tối hôm qua tôi đã đi rồi.

Show hot lên, tôi cũng hot nhưng là hot nhờ tai tiếng.

"Hứa Niệm Sơ đi đêm à? Sao mà nhiều cảnh thế? Phiền muốn c.h.ế.t."

"Lúc trước tôi còn có ấn tượng tốt với Hứa Niệm Sơ, người đẹp ít lời, còn cần mẫn, không ngờ cũng hám fame gớm, thật ghê tởm."

"Hình tượng trong showbiz nhìn cho biết là được rồi, Hứa Niệm Sơ mà xinh đẹp tốt tính hả? Thế thì sẽ không xăm tên anh Cố của tôi lên eo, còn bị quay trúng nữa, đúng là con ả tâm cơ."

Tôi nghĩ không thì tìm một anh bạn trai, giảm tranh cãi, đồng thời cũng chứng minh sự trong sạch của tôi.

Người đại diện từ chối: "Cậu mặc áo rồng nhiều năm như vậy còn chưa chán à? Mua xe chưa? Mua nhà chưa? Năm nay có tiền về nhà ăn Tết chưa?"

Người đại diện của tôi cũng là bạn thân tôi.

"Nói cho cậu biết một tin tức tốt, ekip chương trình mời Cố Hoài Dã, anh ta cũng đồng ý rồi! Anh ta chưa bao giờ chơi gameshow nữa, Hứa Niệm Sơ, cậu sắp hot rồi, đừng yếu đuối nữa, cậu không phạm pháp, không làm trái lương tâm, bọn họ mắng cậu thì có sao? Fame là trên hết, cố lên!"

Cố Hoài Dã sắp tới đoàn sao?

Cả ngày nay tôi toàn mang vẻ hớt hải.

Buổi tối có hoạt động vây quanh pha trà.

Tôi mới vừa đặt quýt lên bếp nướng đã thoáng nhìn thấy một người đàn ông cao gầy đang tiến vào từ ngoài cửa.

Mắt đào hoa sâu lắng mê người, gương mặt với góc cạnh rõ ràng như được điêu khắc tỉ mỉ.

Cố Hoài Dã.

Sao anh ấy lại tới nhanh như vậy?

"Anh Cố."

Các khách quý ồ ạt bắt tay chào hỏi.

Tôi căng da đầu đứng dậy, vươn tay.