Chương 2: Tai Họa Lớn Nhất Của Thành Vân Mộng

Đối với Lâm Bắc Thần lợn chết không sợ bỏng nước sôi, những học viên khác cùng lớp sẽ hào hứng hơn nhiều về cuộc thi đấu cuối năm sắp tới.

Một đám người vô cùng hưng phấn, mồm năm miệng mười thảo luận về nó.

"Cơ hội thật tuyệt vời, các bạn học, lần này, ta nhất định phải lọt vào top 30 ở bên trong thi đấu giữa năm.."

"Ha ha, tôi đã luyện đến tầng thứ sáu của [ cơ sở kiếm pháp], tam giai võ sĩ ngay trước mắt, chỉ cần học tốt kỹ năng bí kỹ độc môn [ cơ sở kiếm thuật Cận Thân Tam Liên] của Đinh giáo viên là thành thạo dung nhập, nhất định có thể trổ hết tài năng, trở thành trở thành cấp đại diện. Đại diện cho học viện sơ cấp thứ ba tỉnh chúng ta, tham gia thi đấu [ Kiêu Dương Tranh Bá Chiến] của thành Vân Mộng rồi."

"Ngây thơ, tham gia [ Kiêu Dương Tranh Bá Chiến] thì có thể làm gì?"

"Đúng vậy, trước tiên không đề cập tới hội tụ tất cả cao cấp thiên tài quốc lập học viện sơ cấp Hoàng gia ở thành Vân Mộng. Riêng chỉ thống kê sáu học viện sơ cấp tỉnh lập, còn có đủ loại tuyển thủ vừa độ tuổi của tư thục, truyền thừa gia tộc, cũng không dưới hơn năm trăm người, mỗi một vị đều là thiên tài trong thiên tài, cậu coi như là [ cơ sở kiếm thuật] chín tầng đại viên mãn, tam giai võ sĩ đỉnh phong, nếu tiến vào [ Kiêu Dương Tranh Bá Chiến], cũng là đưa đồ ăn, ở trước mặt những thiên tài kia, ngươi cũng chỉ là đệ đệ."

"Mã Thiên Quân, mẹ nó miệng cậu thật sự có độc, hùng tâm tráng chí* của tôi, cuối cùng cũng bị miệng lưỡi độc của cậu ngiền nát tàn nhẫn."

"Ai, nói mới nhớ, học viện đệ tam của chúng ta giống như ba năm liên tiếp, dự tuyển thi đấu Kiêu Dương Tranh Bá ở thành Vân Mộng đều thất bại."

"Đúng vậy, thật khiến người ta thương tâm lại tuyệt vọng chiến tích này."

"Đây dã là gì, chỉ cần nghĩ một chút, sự thật học viện chúng ta đã liên tiếp mười năm không có đệ tử thu được tư cách dự thi cấp tỉnh của [ Kiêu Dương Tranh Bá Chiến] này, cậu sẽ càng thêm hết hi vọng."

"Nói đến, lớp một Ngô Tiếu Phương, năm ban Tư Tân Lâm, ban 6 Mộc Tâm Nguyệt, ban 9 Võ Tỳ, bốn vị này, đều danh xưng là thiên tài học viện đệ tam của chúng ta trong hai mươi năm, có thể bọn họ có cơ hội?"

Các học viên thảo luận sôi nổi.

Các thiếu nam thiếu nữ mười hai tuổi, tốp năm tốp ba vây quanh một chỗ cười cười nói nói khiến cho bầu không khí toàn trường tràn ngập đoàn kết, tình bạn và tình yêu thương.

Chỉ có trong 3 mét bên cạnh Lâm Bắc Thần trống rỗng, một mảnh khu vực chân không.

Không có có bất kì người nào nguyện ý tới gần hắn.

Nói chính xác là không dám.

Không có cách nào.

Danh tiếng từ lâu đã bốc mùi lan xa.

Trước khi linh hồn xuyên vào thân thể này, là con trai trưởng của [ Chiến Thiên Hầu] Lâm Cận Nam, là một trong mười danh tướng ở Bắc Hải đế quốc.

Chiến Thiên Hầu Lâm Cận Nam ở tuổi trung niên góa vợ, dưới gối có một gái một trai.

Con gái lớn là Lâm Thính Thiện.

Cô gái này, là một vị yêu nghiệt, thiên phú vô song, là một huyền thoại sống ở thành Vân Mộng.

Ba tuổi trở thành cấp một võ sĩ.

Sáu tuổi thành là cấp ba võ sĩ.



Mười tuổi thì đến được max cấp, tấn nhập cấp Võ Sư.

Năm nay mười sáu tuổi, đã là tân sinh viên trẻ nhất năm nhất của Học Viện Hoàng gia Chiến Tranh ở đế quốc Bắc Hải.

Từ ngày ngày đầu tiên Lâm Thính Thiện bắt đầu đi học, tất cả các cuộc thi cô ấy ba cấp thành phố, tỉnh và quốc gia, ba cấp bậc Kiêu Dương Tranh Bá Chiến, lần nào quán quân cũng là cô. Thực sự chói mắt, giống như là thiên tài vô song được mệnh danh là "cả đế chế đang chờ cô trưởng thành".

Mà con trai út Lâm Bắc Thần, năm nay mười bốn tuổi.

So với chị gái của mình, chính là khác nhau một trời một vực.

Ham chơi, lười biếng, háo sắc, phách lối, ngang ngược..

Bất luận từ ngữ gì dùng để hình dung công tử hoàn khố quần là áo lượt, nện ở trên người Lâm Bắc Thần, một chút cũng sẽ không oan uổng cậu ta.

Thảm hại hơn là từ nhỏ Lâm Bắc Thần đã có vấn đề về não.

Nói một cách dễ hiểu, đó là bệnh thần kinh và tổn thương não.

Khi phát bệnh, cậu ta thường xuyên làm một chút việc không thể tưởng tượng nổi.

Đổi thành những gia tộc quý tộc đế quốc khác, sinh ra một cái hết ăn lại nằm phế vật như thế này, đã sớm loạn côn đánh chết một lần nữa tái sinh một cái khác, mở ra biệt hiệu một lần nữa luyện cấp rồi.

Nhưng hết lần này tới lần khác, một đời anh hùng sát phạt quyết đoán [ Chiến Thiên Hầu] Lâm Cận Nam, đối với con trai không chịu thua kém này lại cưng chiều muốn chết, không nỡ đánh cũng không nỡ mắng, nâng trong tay sợ té, ngậm trong miệng sợ tan, muốn ngôi sao không để cho mặt trăng, muốn mặt trăng không để cho mặt trời.

Lâm Cận Nam cố gắng hết toàn lực thỏa mãn mọi yêu cầu hợp lý cũng như không hợp lý của đứa con phá của này.

Vì lẽ đó, cho dù là Lâm Bắc Thần liên tiếp bị học viện tỉnh lập thứ nhất, thứ hai sơ cấp ở Vân Mộng thành khai trừ, lão Hầu gia cũng không cam lòng chửi một câu, kéo xuống mặt mo, đưa cậu ta vào học viện đệ tam sơ cấp tỉnh lập.

Một năm trước, đế quốc Bắc Hải cùng đế quốc Cực Quang phát sinh chiến tranh biên giới.

[ Chiến Thiên Hầu] Lâm Cận Nam suất quân lao tới biên cảnh.

Lâm Thính Thiện cũng tốt nghiệp học viện trung cấp Hoàng gia quốc lập từ thành Vân Mộng đi tới Học Viện Chiến Tranh Hoàng gia cao cấp đào tạo sâu.

Thế là, không có ai quản thúc Lâm Bắc Thần, ngay lập tức thả mình ra hoàn toàn như một con chó hoang không có sự kiềm chế.

Không đến thời gian một năm, Chiến Thiên Hầu phủ lớn như vậy, đã bị cậu ta phá hoại bảy tám phần, không sai biệt lắm chỉ còn lại có một ngôi nhà trống.

Đừng nói là học viện sơ cấp đệ tam, mà là toàn bộ thành Vân Mộng đều bị cậu ta quấy đến gà bay chó chạy.

Nói một cách hoa mỹ, đi đến bất kỳ địa phương nào bên trong thành Vân Mộng, chỉ cần hô to một tiếng "Lâm Bắc Thần tới ", có thể ngay lập tức biến một con phố nhộn nhịp trở nên sạch sẽ và không còn một bóng người.

Vì vậy người ta đặt cho biệt danh là [ Tịnh Nhai Hổ] .

Đây chính là thân phận Lâm Bắc Thần sau khi chuyển kiếp.



Không ai trong lớp, dù là nam hay nữ, không bị Lâm Bắc Thần trêu cợt hay bắt nạt.

Ai dám tiếp cận một tai họa như cậu ta chứ?

Tất cả bạn học, đều trốn tránh cậu ta giống như trốn tránh ôn dịch vậy.

Tuy nhiên đối với cục diện như vậy, Lâm Bắc Thần ngược lại là rất vui vẻ tự tại.

Thật tuyệt khi không có bạn bè.

Càng ít tiếp xúc với mọi người trên thế giới này, tỷ lệ bại lộ thân phận sẽ càng nhỏ hơn.

Hồn xuyên tới đây ba ngày, Lâm Bắc Thần đại khái đã nắm giữ được một số thông tin cơ bản về thế giới này.

Ví dụ như, thế giới này, chẳng những có rất nhiều đại thần quyền năng với sức mạnh siêu nhiên, mà còn có những vị thần toàn năng, một khi linh hồn mình "Tu hú chiếm tổ chim khách" bị bại lộ, sẽ chỉ có một kết cục --

Sẽ bị buộc tội danh là "Tà Thần", và sẽ bị kéo đến "Kiếm Chi Chủ Quân thần điện " trong thành dùng lửa thiêu chết để tịnh hóa.

Thông tục mà nói, chính là thiêu chết.

Vì lẽ đó, vẫn cẩn thận một chút tốt hơn.

Sau mười lăm phút.

Reng, reng, reng!

Tiếng chuông vang lên, giờ giải lao kết thúc.

Một lần nữa lên lớp.

Lão giáo viên Đinh Tam Thạch bước vào lớp học đứng trên bục giảng.

"Tiếp tục lên lớp."

"Các bạn học, tôi đã nói ở bài trước, tiếp xuống tôi tới truyền thụ cho các bạn [ cơ sở kiếm thuật Cận Thân Tam Liên], nhấn mạnh một lần nữa, chiêu thức ba kích liên tục này, mặc dù vẫn trong phạm vi cơ sở kiếm thuật, nhưng là bí thuật của tôi một mình sáng tạo, là kỹ năng cơ sở kiếm thuật đỉnh phong, động thủ nhanh, uy lực lớn, có thể học cấp tốp, hơn nữa một khi có thể hoàn toàn thông hiểu đạo lý, bên trong võ sĩ tam giai, đánh đâu thắng đó không gì cản nổi, có thể giúp các em ở trong thi đấu đạt được thành tích tốt, tăng lên tỉ lệ hợp cách."

Tất cả học sinh đều đang nghiêm túc nghe giảng.

Chỉ có ngồi ở hàng thứ nhất ở giữa nhất Lâm Bắc Thần, không ngoài suy đoán không có nghe giảng.

Cậu vẫn đang điên cuồng nghiên cứu điện thoại.

Nhưng mà đáng buồn, hết một tiết khóa, chẳng những cậu không có nghiên cứu ra được cái gì chức năng mới, tìm manh mối để quay về, ngược lại là lượng pin của điện thoại di động từ 2 1% hạ xuống còn19%, và nó ở trạng thái cảnh báo pin màu vàng.

Lượng pin cảnh báo.

Lâm Bắc Thần gần như cảm thấy mình giống như một B Husky.