Chương 10

Phó Anh chẳng thèm lý luận với hệ thống, cô dạo quanh quầy bán quà vặt của mình, vậy mà phát hiện có mấy người bình luận ở phần dưới hàng hoá:

Người sử dụng 1: “Não tôi bị úng mới có thể bỏ tiền ra mua cái đồ chơi quỷ này! Một viên thuốc không bao bì không dán nhãn, các người dám ăn sao? Tôi là không dám ăn nha!”

Người sử dụng 2: “Là ăn sao? Không phải nha, tôi hỏi phục vụ khách hàng nói là pha với nước rồi gội đầu.”

Người sử dụng 3: “Trời má! Tôi ăn! Tôi sẽ không bị trúng độc chứ???”

Người sử dụng 4: “Đáng ghét! Phục vụ khách hàng không để ý đến tôi, tôi gửi một ngàn cái tin nhắn, vì cái gì không để ý đến tôi??? Tôi muốn báo cáo cái cửa hàng này ăn cướp!”

Người sử dụng 5: “Các người đang nói cái gì đó? Chẳng lẽ có mình ta cảm thấy quỷ dị sao? Lúc mua tôi rõ ràng đã ghi sai địa chỉ, vậy mà sáng sớm hôm nay dậy, phát hiện thứ này lại xuất hiện trước của nhà tôi!!! Có phải tôi bị theo dõi không? Ô ô ô có phải là có quỷ hay không? Rất sợ hãi nha?”





Phó Anh đọc hết bình luận, chỉ cần tôi không trở về thì tôi liền không thấy được.

“Làm sao ngươi còn đưa sai địa chỉ?”

Hệ thống nói: “… Là tôi sợ hắn lại phải đi thêm một chuyến nữa, đồ con người vô tri,”

“A… ngươi thật là tri kỷ.”

“.”

Tối hôm qua Phó Anh còn đổi một viên thuốc mọc tóc, hệ thông nói viên thuốc này có thể ăn, cũng có thể pha nước để gội đầu, dù sao thì hiệu quả cũng không thay đổi. Phó Anh ghét bỏ gội đầu quá tốn thời gian, liền trực tiếp ăn vào, buổi sáng không có cảm giác tóc mình trở nên nhiều hơn, nhưng rõ ràng có cảm giác tóc của mình so với trước đây thì óng ả mềm mại hơn rất nhiều, xem ra cái này không chỉ kí©h thí©ɧ mọc tóc mà còn có hiệu quả cải thiện lại mái tóc.

Sau khi ăn cơm tối xong, là thời gian ghi hình tập thể, cũng là thời khắc quan trọng để vạch trần hung thủ.

Một đoàn người đi đến trung tâm.

Những người chủ trì cố định cùng với khách quý tổng cộng là mười hai người, hò hét ầm ĩ rất náo nhiệt. Phó Anh bị cô lập càng cảm giác trở nên rõ ràng hơn, không có ai nói chuyện với cô, cô nói chuyện thì cũng không ai đáp lại, mấy lần như thế cô cũng lười làm mặt nóng dán mông lạnh, dứt khoát đứng một bên xem kịch.

Phó Anh cũng cảm thấy không sao cả nhưng trợ lý đi cùng với cô ngược lại lại cảm thấy bối rối, ở bên ngoài sân liên tục nháy mắt với cô, hi vọng cô có thể tranh thủ xuất hiện ở trong máy quay. Trước kia Phó Anh không cần anh ta nói thì chính mình đã sớm chạy lên mặt nóng dán mông lạnh rồi, cô không sợ xấu hổ, da mặt cũng đủ dày, cho nên cũng cướp được không ít cảnh quay.

Nhưng lúc này đây, Phó Anh không muốn trở thành nữ phụ tiểu trà xanh đi phụ trợ cho nữ chính trong sạch hiền lành.

Vả lại, nữ chính cũng có một hệ thống hỗ trợ là hệ thống ảnh hậu.

“Hệ thống các ngươi có biết sự tồn tại của đối phương không? Hoặc là có liên hệ với nhau cái gì không?”

“Chúng ta là hai cái hệ thống độc lập với nhau về chuyên môn, mục tiêu của nó là trở thành ảnh hậu, thu hoạch điểm tín ngưỡng; mục tiêu của tôi là làm người tốt việc tốt, thu hoạch điểm cảm ơn.”

“Tín ngưỡng?”

“Đúng vậy, càng nhiều người thích Ưng Thanh Thanh thì cô ta sẽ lấy được càng nhiều điểm tín ngưỡng, có thể mở ra càng nhiều quyền hạn, nhưng cụ thể hơn thì tôi cũng không rõ ràng.”

“Mở ra quyền hạn, cũng có thể nói là cô ta thể thu hoạch được đạo cụ, để cô ta có được kỹ năng diễn xuất càng tinh xảo hơn?” Giống như cô thu hoạch được đạo cụ, có thể làm cho sức mạnh trở nên mạnh mẽ đến vô tận, cùng một dang giống nhau.

“Tôi cũng không rõ ràng lắm. Tôi tìm được một ngàn học sinh cấp ba có nhu cầu cấp bách cần giúp đỡ, bọn họ vì không có tiền đóng tiền học phí nên sắp bỏ học ra ngoài đi làm công. Tôi đem thông tin của bọn họ gửi đến điện thoại di động của cô rồi, cô xem một chút đi.”

Cao trung cũng không phải là cấp học giáo dục bắt buộc, cho nên đối với những gia đình khó khăn mà nói thì học phí cùng là mức chi tiêu không hề nhỏ.

“Ừm, còn có giấy tờ rõ ràng chi tiết.”

“.”

Triệu Lăng đứng bên cạnh Ưng Thanh Thanh, không nhịn được mà nhìn về phía Phó Anh cách đó không xa, cô yên tĩnh đứng đó, có một chút cô độc, mặc dù đang mỉm cười nhưng có vẻ lại có chút lạnh lùng.

Chỉ có ánh mắt của cô ta không có rời khỏi Giang Thành, lại đang có kế hoạch gì đây? Người phụ nữ thật đúng là nếu không đạt được mục đích thì thề không bỏ qua nha.