Chương 19-1: Tắm gội

Nhà tắm dịch vụ giờ tối muộn không đông người cho lắm, nói chính xác hơn là chẳng có mống nào. Lý do đơn giản vì thường thì không ai biết buổi sinh hoạt chung sẽ kéo dài bao lâu, nếu để muộn quá mới đi tắm sẽ không về phòng tắt đèn đóng cửa kịp lúc 22:30, dễ bị phạt. Mấy ngày đầu mọi người đã chứng kiến cảnh nguyên một phòng bị phạt gấp chăn chiếu dưới sân 50 lần chỉ vì tắt đèn phòng muộn một phút, từ đó ai nấy đều hết sức cẩn thận với việc về phòng muộn và tắt đèn muộn.

Trước giờ Hoàng chưa bao giờ tắm ở kí túc xá, cậu ta còn nói là hay tắm giờ trễ nên hẹn gặp nhau sau buổi sinh hoạt chung. Nhưng đen đủi thay, hôm nay có chương trình giao lưu văn nghệ sinh viên nên buổi sinh hoạt kết thúc muộn hơn bình thường.

Chín giờ năm chín phút, Lâm đeo khẩu trang đứng đợi Hoàng trước cửa nhà tắm dịch vụ mà buồn rầu không thôi. Vừa rồi Minh nhắn tin rủ cô đi dạo, cô muốn đi lắm, nhưng không có cách nào ngoài từ chối cả. Lâm rất muốn có một cơ hội nào đó nên đã cố giải thích rằng không phải mình từ chối khéo, hẹn cậu ta dịp khác, chẳng biết Minh có tin không nhưng cậu ta chỉ thả tim tin nhắn cuối của cô mà không nói gì thêm.

Mười giờ đúng, Hoàng với cánh tay bó bột xuất hiện, nhìn cô nói: "Vào thôi."

Nhà tắm dịch vụ này ở gần toà C7, bên trong không chia khu nam nữ riêng biệt mà có các phòng đơn khác nhau, chỉ cần mua vé rồi vào trong thôi. Hiện trời đang là mùa hè, ai cũng có xu hướng thích tắm lạnh nhưng Lâm thấy Hoàng mua hẳn một vé tắm nước nóng mà thấy khó hiểu.

"Hai người mua một vé thôi à?" Bác gái bán vé tắm gọi giật lại khi thấy Lâm đi vào trong mà không mua vé.

Lâm vội giải thích: "Dạ, bạn này đau tay nên cháu vào giúp bạn ấy thôi ạ."

Bác bán gái hiểu ra, nhưng vẫn hoài nghi nói: "Cũng đúng nhỉ. Thôi vào đi, đừng có tận dụng tắm chung đấy nhé."

Hoàng mỉm cười đáp lại bác gái: "Hay là để cháu mua thêm một vé cho bạn ấy vào trong nhé ạ?"

Bác gái xua tay: "Ôi, làm gì mà phải thế. Bác đùa thôi mà."

Đùa gì mà chẳng vui. Bác có biết cháu đã tưởng tượng đến cảnh tắm chung mà hết hồn không ạ?! Lâm cố giữ vẻ mặt bình thản trước nội tâm tràn đầy sóng gió.

Hoàng gật đầu cảm ơn bác gái sau đó đi vào trong trước. Vừa rồi đứng đợi đã thấy hơi căng thẳng, lúc này vào bên trong phòng tắm riêng, đóng cửa lại, Lâm cảm thấy căng thẳng bội phần.

Phòng tắm dịch vụ ở nơi thế này không quá lớn, tuy nhiên cũng không quá nhỏ, nhưng để hai đứa cao lớn đứng vào trong cùng lúc thì trông cái phòng tắm chật chội hẳn. Đến giờ Lâm vẫn không ngừng đấu tranh việc có nên khai việc mình là con gái hay không, lòng cứ mãi bồn chồn.

Nhìn phòng kín xung quanh bốn bức tường lát gạch men trắng, Lâm nhìn Hoàng nói: "Tôi mở cửa được không? Trong này bí quá."

Hoàng mỉm cười đầy khó hiểu: "Cậu muốn tôi tắm trong tình trạng mở cửa à? Muốn làm triển lãm?"

"Không phải... Tại thấy cũng vắng, xung quanh không có ai..."

Lâm vừa nói xong thì bên ngoài vọng lại tiếng con gái: "Aaaa vào tắm lẹ mày ơi, sắp tới giờ giới nghiêm rồi!!"

"Vào việc thôi nhỉ."

Hoàng nói rồi cởi dây đeo ở cổ ra. Có vẻ như tay của Hoàng chỉ bị đau ở phần cổ tay, còn cánh tay vẫn có thể cử động bình thường, phần bó bột và dây đeo chỉ để giúp tay cậu ta cố định và không bị tác động nhiều. Hoàng treo dây lên cái móc khô ráo, sau đó dùng tay còn lại chậm chạp cởi cúc áo đồng phục quân sự ra, từng cái từng cái một.

Áo của Hoàng không phải loại được nhà trường phát, có vẻ là tự mua, trông chất vải rất mới và đẹp, phần cúc áo cũng cực kì chắc chắn... thế nên cởi mãi không ra. Hoàng loay hoay mở được hai cái cúc rồi liếc mắt nhìn Lâm. Ánh mắt này khiến Lâm cắn rứt lương tâm, mở miệng nói: "Để tôi giúp cậu."

"Ừ."

Lâm củng cố tinh thần rồi tiến lại gần, bắt đầu giúp cởϊ áσ.

Hoàng cao hơn, với tình cảnh này dường như Lâm còn cảm nhận được hơi thở của cậu ta lởn vởn trên đỉnh đầu.

Hai tay của Lâm bắt đầu run.

Không phải là Lâm chưa từng tiếp xúc với con trai, nhưng trong tiềm thức cô vẫn phân biệt được các loại tiếp xúc: tiếp xúc kiểu có điện và kiểu không có điện.

Như đám con trai hàng xóm mà cô từng chơi cùng thì mấy động tác như choàng vai bá cổ là hành vi vô tri của trẻ nhỏ quá đỗi bình thường, tới khi Lâm vào độ tuổi thiếu nữ và có những mơ mộng nhất định về việc thân thiết với bạn bè khác giới thì cũng chẳng có thằng nào đối xử với Lâm như con gái, nên nếu có vô tình động chạm cũng chẳng thể nào phát ra điện.

Tuy Hoàng không biết cô là con gái, nhưng lại khen cô xinh đẹp, lại còn rất ga lăng, vì vậy dù chẳng cần tỏ ý theo đuổi như Minh thì Lâm vẫn có cảm giác ngại ngùng khi đứng cạnh Hoàng, chạm là phát ra điện liền, cực kì đáng sợ.

Cởi đến gần cái cúc dưới cùng, phần da thịt phía trong áo bắt đầu lộ ra, Lâm sợ mình động chạm linh tinh nên phải nhấc vạt áo cậu ta lên, hai tay run bần bật.

Hoàng thấy vậy hỏi: "Trông cậu căng thẳng thế?"

Giọng nói với âm sắc đầy từ tính xuyên thẳng vào lỗ tai.

Quá gần rồi!

Lâm cởi vội cái cúc cuối cùng rồi lùi lại.

"Phải giúp cởi hẳn chứ?" Hoàng nhìn cô chờ đợi.

Vậy là Lâm lại phải đến gần giúp Hoàng kéo cái áo trượt khỏi vai và hai cánh tay. Trong lúc đó thì Hoàng bắt đầu cởϊ qυầи.

"Từ từ từ từ từ..." Lâm vội vã ngăn cản.

Hoàng nói: "Nãy giờ cởϊ áσ mất năm phút rồi đấy."

"Khoan khoan khoan khoan khoan..." Lâm sợ hãi vội nhắm mắt lại.

"Tôi chỉ cởϊ qυầи ngoài thôi, cậu không cần ngại ngùng như thế."

Nghe Hoàng nói vậy, Lâm hé mắt nhìn, thấy cậu ta có mặc quần đùi bên trong mới có thể bình tĩnh trở lại.

"Hôm nay tôi định đi gội đầu bên ngoài, nhưng mấy tiết mục văn nghệ làm tan giờ muộn quá nên không kịp. Cậu gội giúp tôi nhé. Hôm đó đá bóng xong cả người đầy mồ hôi, sau đó lại phải đi viện, không tắm gội gì được. Giờ mà còn không gội chắc không ngủ được mất."

Cảm giác tội lỗi dâng lên, Lâm lẩm bẩm nói: "Xin lỗi..."

Hoàng gật đầu, sau đó trình bày cho Lâm nghe về ý tưởng dùng cái túi bóng cậu ta mang theo để bọc lấy cánh tay, và Lâm sẽ là người giữ nó để cậu ta tắm gội mà không lo bị dính nước.

Lâm nghĩ ngợi một lúc rồi nói: "Để tôi gội đầu cho cậu. Cậu lo giữ cánh tay đi. Lát nữa cậu tắm thì tôi giữ tay giúp cậu sau."