Chương 3 : Thanh xuân vườn trường

Cô chậm rãi bước lên lầu , vừa đi vừa đánh giá . Căn biệt thự này được trang trí khá là tinh tế , nhìn cho người ta cảm giác rất trang nghiêm . Trên tường còn có mấy đầu hưu nữa ! Đúng là số hưởng mà ! Đánh giá căn biệt thự xong cô thay một chiếc đầm công chúa màu vàng , điểm vài bông hoa rồi chạy xuống dưới !

Nhà giàu có khác nha ~ . Đồ ăn trên bàn thế này ăn sao hết nhỉ , nói cho nhẹ nhàng thế nhưng Bạch Dương là cái giống ham ăn , đơn nhiên rất nhanh đồ ăn sẽ sạch . Không khí gia đình vui nhộn , cha mẹ Bạch quan tâm ân cần hỏi hang việc học của cô . Cô cũng cố gắng hết sức không lộ ra sự khác biệt .Thật ấm áp , ừm , nhiều tiền thật ấm áp . Thực sự có tiền là ấm áp .

- Baba , bắt đầu từ mai con tự chạy xe đến trường nhá ?

" Hửm ? Con muốn xe gì ?"

- Xe đẹp là được , haha ?

" Ừm , để ta dặn quản gia !"

- À , con muốn thông báo , từ ngày mai con sẽ là một học bá , ta đa ...!

[ ~ A , Kí chủ ngầu quá ] Hệ thống tự bắn pháo bông, tự chúc mừng . Chẳng biết từ bao giờ , nó đã trở thành một Fan não tàn của kí chủ nó .

Cha mẹ Bạch nghe được lời nói quyết đoán đó ngơ cả ra , sau đó cười lớn như được mùa :

" Con đừng làm hai chúng ta buồn cười , già rồi nghe đau tim chết mất , haha !"

-Cứng họng- JPG , lời cô nói khó tin đến vậy sao !

..........

Thời điểm đêm đến , một người một máy vẫn đang thẫn thờ , sau đó lại biến thành một người một thú . Chính xác hơn là con mèo đen , trông ma mị cực đỉnh .

- Người biến hình được ?

[ Đúng ! Kí chủ thấy ta có ngầu không hả , phục rồi chứ gì !]

Hệ - Ngầu lòi - Thống vẫn đang chờ được kí chủ nó khen nhưng đời không như là mơ , nàng cự tuyệt khen với hệ thống nhà mình .

Ting ! Ting . Tin nhắn từ điện thoại hiện lên, sáng một góc phòng

Bội Sam: [ Sao nay cậu không đợi mình , nếu mình có làm gì sai thì cậu cứ nói , mình sẽ sửa !]

Mùi bạch liên hoa bốc lên nồng nặc . Cô lấy tay soạn lại tin nhắn cho đầu dây bên kia .

Ting !

Bạch Dương :[ Đơn giản không ưa cậu! ]

Đầu giây bên kia thoáng giật mình với câu trả lời cự tuyệt đó ! Bội Sam tức giận , đen mặt , nàng ( Bạch Dương ) ỷ giàu hơn mình ( Bội Sam ) là hay chắc , ngày mai biết tay cô . Kì thật, nếu Bội Sam biết nhà Bạch Dương thì có lẽ sẽ cảm thấy giàu hơn cả cô tưởng .

Chợt nhận ra , vì cái gì bạn thân ba năm mà chưa một lần dẫn về nhà nhỉ .

Đọc tin nhắn của một bạch liên hoa làm Bạch Dương có chút tắc não .

- Ta thấy là đêm nay có chút chán !

[ Ừm ! Nên là ... ]

- Nên là đưa ra cho ta thứ gì có thể bay đi , ta muốn bay lên trời !

[ Ta không có ~]

- Có !

[ Không ]

Bạch Dương nhanh chóng chạy lại lấy dao gọt trái cây trên bàn , kề lưỡi dao sắc nhọn vào cổ mình , cười đắc ý .

- Có chưa !

[ Có , có , bà cô à đừng làm như vậy với ta mà !]

Biết làm sao được , nếu kí chủ tự sát chính là hỏng nhiệm vụ , hỏng nhiệm vụ 3 lần thôi là nó trở thành phế thải . Bất quá chỉ có thể lấy ra một cây kiếm màu xanh da trời khá to nhìn rất chi là giang hồ .

Ngày nàng còn ở thời đại tinh tế , nàng là người không giao du nhiều với người khác , chỉ vùi đầu vào chế tạo những thứ mình nghĩ ra . Không gì là không thể . Sau khi chế ra được thứ vũ khí này , nàng cảm giác nó quá bá đạo , bay được , có thần thức , ngoài không có cấu tạo giống con người ra thì nó còn gì nữa đâu , rất hoàn hảo ! Nàng còn thấy ngại cơ mà ! Tuy nhiên , tâm lí của người thiểu năng không cho phép nàng có logic bình thường . Nàng cẩn thận tạm biệt em kiếm thân yêu và tự mình đi đời nhà ma . Đối với nàng lúc đó chẳng còn gì ý nghĩa nữa . Giờ gặp cái hệ thống Conan này nàng càng thấy vô nghĩa thêm .

-Sao ngươi lại có kiếm của ta lúc ở thời đại tinh tế . Trước lúc chết ta đã cất cẩn thận rồi mà !

[ Kí chủ à , ta chỉ là máy móc chấp hành điều lệnh , ngoài mang được trà sữa gì đó , thì ta chỉ có thể lấy một món đồ của người chơi tại thời đại của họ á ~ ]

- Mắc gì không nói sớm ! Vậy tính ra đây sẵn là đồ của ta . Người thật vô dụng .

Thanh kiếm như được gặp lại người bạn chủ nhân của mình , nó ong ! ong ! ong ! lên . Ngày nàng có ý định cất nó , nó đã nghĩ nó sẽ chìm vào giấc ngủ mãi mãi nhưng rồi bỗng có một lực hút vô hình gì đó , vèo phát nó đến đây . Cảm nhận khí tức quen thuộc , nó khó mà không mừng rỡ.

[ Kí chủ à , nếu người đạt đủ điểm , ta sẽ thăng cấp , cửa hàng vật phẩm cũng sẽ được mở ra đó .]

- Cần bao nhiêu?

[ 1,000 điểm thôi ]

Không nói gì hơn , nàng bế con mèo đen như than ấy lên tay rồi đứng vững trên kiếm thông qua cái cửa sổ cổ kính kia bay ra ngoài , tránh bị nhìn thấy nên nàng tạo ra tiếng động nhỏ nhất có thể . Bay bay một hồi , kí chủ thiểu năng lại trầm mặt một lúc lại cắn môi bắt đầu tính toán gì đó . Hệ thống bắt đầu thấy lo sợ .

[ Kí chủ có vấn đề gì sao ?]

- Ừm ta muốn dùng thử kiếm chém toà nhà cao kia xem sao , lúc ở thời đại ta sống , an ninh chặt chẽ quá ta không được tùy tiện .

[ À ừ ]

Chưa kịp can ngăn , kí chủ nó đã dùng lực mạnh nhất để bay lại toà nhà cao tầng đó , từng khí lạnh từ kiếm toả ra ở nơi nó đi qua . Quả thật kiếm rất ngầu , nhưng hơi tiếc chủ nhân nó tuy là thiên tài nhưng hơi thiểu năng . Hệ thống sợ xanh cả con mèo . Thuộc dạng sợ xanh người .Nó nói nhanh hết mức có thể .

[ Á ~ Kí chủ làm ơn , theo như thông báo đó là tập đoàn cao tầng Phong Thị của ba nam chính , dưới cửa ra vào là nữ chủ đang đợi nam chủ !]

- Ai ! Sao không nói sớm !

[ Tại kí chủ không hỏi !]

- Ta chưa hỏi sao lại nói !

[ Sợ kí chủ quên hỏi mà !] Hệ thống mộng bức , vì cái gì anh em nó lại có kí chủ ôn hoà , dễ tính , sống có kỉ luật mà kí chủ nó hở tí là đánh , hở tí là chém chứ . Nhất thời chưa nghĩ ra trêu gì cho vui , cô chỉ nói đại :

- Ngươi ! Biến thành con chim , chuẩn xác canh phóng uế trúng người nàng ( Bội Sam ) đi . Lệch là ta chém ngươi .

Hệ - ô sin - thống chỉ biết dạ dạ vâng vâng làm theo điều nàng nói , chứ nó còn cách nào nữa chứ ! Ngày thường chỉ biết kí chủ hung bạo , chưa từng nghĩ kí chủ còn chơi dơ nữa .

Nơi nào đó , một cô gái váy hồng năng động vẫn đang đứng đợi người yêu của mình ra . Bẹp !

" A ? "

Trắng trắng như kem , nhớt nhớt , buổi hẹn quan trọng hôm nay cứ thế phải dừng , nàng gọi báo cho Phong Tử Tô nhà có việc bận . Bội Sam đen mặt tức giận , hôm nay nhắn tin với Bạch Dương đã đυ.ng đến sự khó chịu trong người mình rồi . Vì cái gì nàng ta giám thái độ với cô , đã vậy bây giờ còn thế này , Bội Sam oán chửi mấy con chim điên mà con chim điên nào đó đã cùng kí chủ nó trở về ngủ .