Chương 14: Không bằng kêu hai người là CP cha con đi.

Sau khi chào tạm biệt Thư Nhân, Đường Hiểu bước nhanh hơn đi về phái hai phòng khác. Bây giờ cô chỉ muốn nhanh chóng kết thúc.

Không biết có phải là tác dụng tâm lý không mà Đường Hiểu đã cảm thấy trên người hơi ngứa, đối mặt với cameras đông đảo trên hành lang thì cô chỉ có thể giữ vững biểu cảm trên khuôn mặt.

Căn phòng ở giữa là của nam người mẫu Sở Hàng Nhất và đỉnh lưu nhóm nhạc nam Nguyên Phưởng, đặc biệt Nguyên Phưởng có fans nữ rất đông nên Đường Hiểu cũng không muốn có quan hệ gì nhiều với hắn nên muốn tốc chiến tốc thắng.

Nhưng điều khiến Đường Hiểu không nghĩ tới là Nguyên Phưởng vậy mà cũng là fans của cô, sau khi nhận được quà tặng còn một hai phải kêu cô ký tên ở trên giấy gói quà và sau đó còn muốn chụp ảnh chung với nhau.

Đường Hiểu không thể từ chối được nên đành phải đáp ứng tất cả yêu cầu của hắn.

Nguyên Phưởng theo đuổi thần tượng thành công và hưng phấn nói: “Tôi từ nhỏ đã xem phim của cô mà lớn lên đó.”

Đường Hiểu mỉm cười hì hì ở trên mặt nhưng trong lòng lại nghĩ: Nói giống như là tôi rất già vậy, anh còn lớn hơn tôi ba tuổi nữa đó.

Nguyên Phưởng lại hỏi: “Chúng ta có thể theo dõi Weibo với nhau không?”

Đường Hiểu chỉ phải yên lặng lấy di động ra.

Sau đó Đường Hiểu tìm lý do nhanh chóng thoát đi, dọc theo đường đi thì cô đã hắt xì vài cái.

Triển Diệp quan tâm hỏi: “Em bị cảm sao?”

“Không phải.”

Khi nói chuyện Đường Hiểu lại hắt xì vài cái nữa, cô do dự một lúc rồi mới nói: “Không có việc gì.”

Bây giờ có thể xác định là dị ứng phát tác và cô cảm thấy đau khổ.

Triển Diệp không nói cái gì nữa, hắn đi ở phía sau và quan sát Đường Hiểu. Trên cái cổ trắng nõn hiện lên vết đỏ bệnh sởi, hắn lập tức hiểu rõ trong lòng.

Triển Diệp đuổi theo vài bước và chỉ bó hoa trong tay Đường Hiểu, “Tôi giúp em cầm nó đi, đợi chút em tặng quà thì thuận tiện một chút.”

Đường Hiểu vội vàng đưa qua.

Hình tượng của Triển Diệp lại trở nên cao lớn hơn nữa..

Quả thật là Bồ Tát sống cứu rỗi mọi người trong đau khổ mà!

Rốt cuộc đi tới phòng của chị Daisy, Đường Hiểu lại trở nên căng thẳng.

Hai tay của cô ôm bộ sách về các chòm sao và giọng nói đều thay đổi, “Chị Daisy, nghe nói ngài rất có hứng thú với các chòm sao nên em tặng chị cuốn sách chòm sao của Tiểu Phàm.”

“Xem ra nổi tiếng cũng có nguyên nhân, không chỉ có có kỹ thuật diễn mà còn biết cách làm người nữa.” Ấn tượng của Daisy đối với Đường Hiểu tăng lên, “Tại sao em biết tôi thích cái này?”

“Trước khi em ấy tới đây thì đều hiểu biết một chút về chúng ta.” Triển Diệp rất tự nhiên nói tiếp, “Em ấy đã chuẩn bị rất cẩn thận những món quà tặng cho chúng ta.”

Có thể được đến Triển Diệp tán thành, xem ra tính cách của cô gái này rất tốt.

“Cảm ơn.”

Daisy có cách nhìn khác về Đường Hiểu.

Có lẽ là nghe thấy được tiếng trò chuyện, mười thành viên toàn bộ tập trung ở trên hành lang lầu hai. Triển Diệp nhân cơ hội nói một chút về quy tắc của chung cư và không có ai phản đối.

Cuối cùng, ánh mắt của hắn dừng lại ở trên người Đường Hiểu và nói: “Tuy rằng cô bạn nhỏ này thường xuyên đóng phim ở trên màn ảnh nhưng đây là lần đầu tiên tham gia chương trình thực tế nên vừa hơi sợ người vừa hơi nội hướng. Mong mọi người chăm sóc em ấy nhiều hơn.”

Đường Hiểu đi theo Triển Diệp nói: “Xin mọi người chăm sóc nhiều hơn.”

Nói xong còn liên tục khom lưng với bốn phía.

Ánh mắt của Daisy dừng lại ở trên người Đường Hiểu và Triển Diệp, cô cảm thấy ánh mắt nhìn chăm chú Đường Hiểu của Triển Diệp tràn ngập hương vị từ ái và giống như người cha trẻ tuổi nhìn con gái của mình mới bước ra xã hội......

Nghĩ sao nói vậy Daisy buột miệng thốt ra: “Mọi người có cảm thấy hai người bọn họ ở bên nhau đặc biệt rất có cảm giác không? Không bằng kêu hai người là CP cha con đi.”