Chương 12: Vắt sữa (H nhẹ)

Xuân triều qua đi, Vân Hi thở hổn hển, trước bụng đã tích tụ một ít sữa, ngực vừa căng trướng vừa tê dại, đỉnh núʍ ѵú càng thêm khó chịu và đau đớn. Vân Hi cầm bát ngọc màu xanh lên, nắm một bên vυ" đẫy đà, cẩn thận véo nhẹ núʍ ѵú, một lượng lớn sữa trắng lập tức phun vào bát. Nàng dùng hai tay đỡ cặρ √υ" tròn lẳng để sữa đang chảy ra không ngừng ở bên kia cũng chảy vào bát.

Cơ thể của nàng sẽ sản sinh ra sữa. Nhắc đến cũng rất oan ức, lúc người kia nói dùng ngọc thế chứa tiên ngọc lộ để tránh thai và tẩm bổ thân thể cho nàng thì nàng lại không chịu nghe theo, sau khi trở về vương phủ thì lặng lẽ tránh khỏi tầm mắt của Tuyết Kiến và đám người kia, tự nấu thuốc tránh thai để uống.

Đến đêm, núʍ ѵú bắt đầu xuất hiện bọt nước màu trắng khiến nàng vô cùng lo lắng, vội dùng mảnh vải quấn quanh ngực. Mới đến nửa đêm, hai nụ hoa anh đào trước ngực đã chuyển thành màu đỏ, cứng như đá, vừa sưng vừa đau, nàng chỉ mới chạm nhẹ một chút đã đau tới mức thở hổn hển.

Nàng cố gắng nhẫn nhịn chịu đựng đến khi Tuyết Kiến và Nguyệt Kiến phát hiện ra có chuyện không ổn, khi đó tinh thần nàng đã hoảng hốt, toàn thân nóng bừng, đỉnh núʍ ѵú tiết ra chất lỏng đặc sệt, hai nô tỳ đành phải mời Nghiêm thái y, nữ y xuất thân từ Dược vương cốc đến, tuy nói là thái y nhưng lại chẩn mạch cho riêng mình nàng.

Dường như Nghiêm thái y rất bất mãn với chức trách này nhưng lại không dám làm trái ý của người kia, nàng ta cũng giống như Nguyệt Kiến, mỗi lần nhìn thấy Vân Hi mặt đều cứng như gỗ, giống như tượng gỗ được điêu khắc ra, khóe miệng thẳng tắp như được dùng thước vẽ nên. Sau khi bắt mạch cho nàng xong, nàng ta thản nhiên nói một câu: "Vương phi đã trộn tiên ngọc lộ và canh tránh thai vào chén thuốc này sao?"

Dưới tình huống bất đắc dĩ, nàng chỉ có thể thừa nhận.

Lần nổi loạn nhỏ này của nàng đã đổi lấy sự trừng phạt ác liệt, toàn bộ nô tỳ trong vương phủ đều phải chịu phạt, Tuyết Kiến và Nguyệt Kiến cũng đi khập khiễng suốt một thời gian dài sau đó.

Còn nàng thì bị nhốt trong phủ của hắn suốt một tháng với lý do "chữa bệnh", bị hắn cắm huyệt cả ngày lẫn đêm, toàn bộ sữa mà cơ thể nàng chảy ra đều bị hắn hút hết, thân mình cũng trở nên dâʍ đãиɠ hơn trước.

Phương pháp trị bệnh ở vυ" của nàng rất đơn giản, hiệu quả, chỉ cần có người hút sữa ra ngoài, nếu có thể cho trẻ mới sinh ăn thì có thể giải quyết được nhưng nàng đâu có con để cho ăn. Vậy nên phải tìm người hút ra, đương nhiên nàng hy vọng người đó là Phong Uyên nhưng người kia lại không cho, hắn vẫn luôn không thích hai phu thê bọn họ thân mật, mỗi lần hai người có động chạm xá© ŧᏂịŧ thì đến ngày mười lăm người kia đều đòi lại trên người nàng. Phong Uyên làʍ t̠ìиɦ với nàng vài lần thì trong một ngày hắn sẽ đòi lại gấp bội khiến nàng quanh quẩn trong cảm giác sung sướиɠ và tâm lý kháng cự, thích thú và đau đớn cùng nhau tăng lên.

Ban đầu, nàng tưởng rằng từ sau lần đó mình sẽ không bao giờ có thể trở về Trần vương phủ, sẽ giống như một xác chết biết đi thì người kia lại thấy thật sự không thể lay chuyển được nàng nên cuối cùng cũng để nàng trở về Trần vương phủ. Nhưng từ đó về sau, Phong Uyên đã không còn thân mật với nàng nữa.

Cũng trong thời gian nàng không ở đây, Phong Uyên không kìm nén được, bị Tuyết Kiến hấp dẫn, cho nàng ta chút mặt mũi. Tuy hắn ta đã giấu chuyện này đi, Tuyết Kiến cũng không vì bản thân trở thành nữ nhân của hắn ta mà để lộ ra nhưng Vân Hi vẫn loáng thoáng nhận ra, trong lòng đau khổ nhưng lại không có cách nào xác nhận. Vậy nên nàng chỉ có thể kéo tấm màn che mỏng lên che đi sự xấu hổ, chưa từng có dũng khí vạch trần.

Từ sau khi dược tính qua đi, mỗi lần nàng sử dụng tiên ngọc lộ đều sản sinh ra sữa, sau khi nàng vắt đầy một bát thì sữa sẽ được dâng lên cho người kia như một món khai vị cho bữa tối, sau đó hắn sẽ đợi nàng đến dùng thiện cùng mình.

Sữa được vắt ra là một cảm giác rất kỳ diệu, hai bầu vυ" trở nên tê dại, đỉnh núʍ ѵú có cảm giác châm chích, khi sữa phun ra sẽ có một cảm giác dễ chịu không thể tả, đợi đến khi từng luồng sữa trắng chảy ra hết thì bát ngọc cũng đã đầy, trước ngực không còn sưng to nữa.

Vân Hi dùng khăn lụa lau sạch sữa dính trên người cùng đống lộn xộn giữa hai chân rồi lấy ngọc thế dính đầy dâʍ ŧᏂủy̠ ra lau sạch sau đó cho vào trong hộp ngọc. Khi mọi thứ đã làm xong, nàng lắc chuông, gần như ngay khi tiếng chuông vang lên, Nguyệt Kiến và Lục Chỉ xuất hiện, hai người vẫn luôn chờ sẵn ở bên ngoài, các nàng ngựa quen đường cũ, làm không biết bao nhiêu lần.

Nhưng cho dù có quen thuộc đến đâu, Vân Hi vẫn không thể tỏ ra thoải mái được, nàng quay đầu sang một bên, không nhìn, không nghĩ tới nữa. Các nàng ấy đặt bát ngọc chứa đầy sữa vào trong l*иg đựng thức ăn, sau đó lệnh cho cung nhân đưa đến cung điện của người kia.