Khương Phất Y là thai xuyên. Sau khi nàng ra khỏi vỏ trai thì bị cầm tù dưới đáy biển cùng với mẹ mình. Không biết mẹ nàng bị cầm tù ở nơi đây đã bao nhiêu năm, mà trở nên điên điên khùng khùng. Có mộ …
Khương Phất Y là thai xuyên. Sau khi nàng ra khỏi vỏ trai thì bị cầm tù dưới đáy biển cùng với mẹ mình.
Không biết mẹ nàng bị cầm tù ở nơi đây đã bao nhiêu năm, mà trở nên điên điên khùng khùng.
Có một ngày, mẹ đột nhiên thanh tỉnh chốc lát, bà nói với nàng: “Chủng tộc này của chúng ta, trái tim có thể lấy ra để đúc bảo kiếm, sau đó trái tim có thể tái sinh. Năm đó cha con đi qua biển này, mẹ thấy tiểu tử này cốt cách thanh kỳ, ngày sau tất thành châu báu, nên vội bắt hắn làm tù binh, moi tim đúc kiếm tặng hắn, hy vọng hắn sớm ngày học thành tài, trở về cứu mẹ thoát khỏi biển.”
“Tuy mẹ đã quên mất hắn là ai nhưng vẫn cảm nhận được hắn trở thành chí tôn đã được nhiều năm. Con đi ra ngoài hỏi hắn, tại sao vẫn không trở lại cứu mẹ.”
Khương Phất Y: “Con làm cách nào để nhận ra cha?”
Mẫu thân: “Mẹ con liền tâm, kiếm trong tay hắn là từ trái tim mẹ đúc thành. Chỉ cần con xuất hiện bên cạnh hắn thì hắn sẽ nhận ra con.”
Khương Phất Y bị mẫu thân đưa lên đất liền, trải qua trăm cay ngàn đắng, cuối cùng cũng đến được Tu Tiên giới.
Nhưng mà...
Mấy đại lão ma/tiên thi nhau nhảy ra, liên tục thể hiện “tình thương của cha” với nàng là thế nào?
Khương Phất Y: Vẫn là mẹ mình biết đầu tư!
*
Đáng tiếc là, tất cả các đại lão đều quên mất lai lịch của thanh kiếm trong tay, trong đó cũng bao gồm cả cha ruột của nàng.
Cho đến Khương Phất Y cũng moi tim đúc kiếm một lần, bấy giờ nàng mới biết, hoá ra chủng tộc của nàng, khi trái tim được tái sinh sẽ có tác dụng phụ.
Sau mỗi lần tái sinh, nàng sẽ mất đi một phần ký ức.
Nàng và kiếm chủ, sẽ quên mất lẫn nhau.
*
Nam chính (Yến Lan): Quên mới tốt, quên rồi ta mới có cơ hội thừa nước đυ.c thả câu.