Chương 5: Tên Rùa Đen Khốn Kiếp

Chương 5: Tên rùa đen khốn kiếp

Nhóm dịch: Chiêu Anh Các

Nếu Khương Đường biết khi mình chủ động hôn lên sẽ dẫn đến kết quả như thế nào, cho dù có đánh chết cô cũng sẽ không làm như vậy.

Ngay giây tiếp theo người đàn ông từ bị động biến thành chủ động, anh ôm gương mặt cô, ngón tay ấn mạnh, đôi môi ướŧ áŧ đỏ tươi cuối cùng cũng không khép lại được nữa, thở hổn hển mặc anh đòi hỏi cướp đoạt.

Đáy mắt Tiêu Tắc đen sẫm đến đáng sợ, giống như một con thú hoang đang chuẩn bị thưởng thức bữa ăn của mình. Khương Đường chú ý thấy đầu lưỡi anh dường như đảo qua một vòng trong khoang miệng, chuông cảnh báo trong đầu kêu lên inh ỏi, biết rõ là nguy hiểm, nhưng thân thể lại càng nóng hơn nữa.

Quả thật giống như bản năng của sinh vật, mỗi tế bào đều cảm nhận được hooc môn giống đực nồng đậm đang rục rịch chuyển động.

Đầu lưỡi đỏ tươi vươn ra, anh chậm rãi đến gần, vẫn nhìn thẳng vào cô chằm chằm như trước.

Thịch thịch, thịch thịch, cô nghe thấy tiếng trái tim mình đập hỗn loạn, sắp nhảy lên đến tận cổ.

Đầu tiên, anh liếʍ môi dưới cô hai cái, giống như đang nhấm nháp thức ăn hơn mà hôn môi, sau đó đè lên cô trong tiếng hít thở càng ngày càng hỗn loạn.

Khoang miệng Khương Đường đã tràn đầy nước bọt từ lâu, hơi quấy lên đã phát ra tiếng nước vang dội.

“A...”

Nước bọt dư thừa chảy dọc xuống theo khóe miệng, cô ngậm miệng lại theo bản năng. Sức nắm trên mặt càng tăng lên ngăn cô lại, rồi sau đó là dây dưa mãnh liệt hơn trước, người đàn ông cuốn lấy đầu lưỡi cô kéo vào miệng mình, vừa liếʍ vừa mυ"ŧ giống như muốn hút khô thân thể cô.

Khương Đường mơ màng mở mắt ra, nhìn thấy vỏ kim loại trên tủ lạnh phản chiếu lại dáng vẻ của hai người.

Quần áo của cô vẫn còn trên người, chẳng qua không còn bộ dạng như ban đầu. Áo T-shirt bị đẩy lên cao đến tận xương quai xanh, áo ngực xiêu vẹo, một bên gắng gượng che được đầṳ ѵú, bên kia bị kéo xuống một cách thô bạo, lộ ra bầu vυ" trắng nõn tròn trịa, núʍ ѵú sưng đỏ đang bị một bàn tay xa lạ kéo ra chơi đùa, phần thịt vυ" xung quanh cũng bị kéo đến mức thay đổi hình dạng.

Qυầи ɭóŧ xiêu vẹo vẫn treo trên đùi, lộ ra hơn nửa âʍ ɦộ đã bị chà đạp bừa bãi.

Là cô đây sao?

Rách nát, hư hỏng, hỗn loạn, dâʍ đãиɠ...

Quần áo còn chưa cởi hết đã quấn quýt với người ta trong nhà bếp.

“A...”

Ngón tay người đàn ông lại cắm vào huyệt nhỏ lần nữa, làm nhanh hơn mạnh hơn vừa nãy. Thân thể người con gái lắc lư theo động tác của anh, tóc và vυ" lay động tạo thành gợn sóng màu trắng và đen.

Anh thở gấp bên tai cô: “Thật dâʍ đãиɠ, nước chảy ra cả quần tôi rồi.”

Giọng nói người đàn ông lạnh lùng, nghe còn giống như đang tức giận, chỉ tiếc hơi thở hỗn loạn đã bán đứng anh.

Đột nhiên anh trở nên tàn nhẫn, mạnh mẽ dứt khoát chọc vào rút ra, ngón tay chọc vào chỗ thịt sâu nhất mềm nhất mà không ngừng nghỉ, chọc vào không chịu buông tha, đến tận khi cô hét lên chói tai lắc đầu từ chối mới bằng lòng rút ra, sau đó lại cắm vào lần nữa, rút ra, rồi lại cắm vào.

Tay khác tìm được âm hạch đã trở nên cứng hơn, hung dữ đè ép lên.

“A a a a...”

Trước mắt Khương Đường trắng xóa, luồng dâʍ ɖị©ɧ trào ra tràn trề không khống chế được. Cho dù như vậy, Tiêu Tắc vẫn không hề dừng lại, lòng bàn tay tách vách tường bằng thịt đang khép chặt ra, tiếp tục chọc vào. Cánh tay người đàn ông đường cong rõ ràng, cơ bắp hơi gồ lên vì kiềm chế và gắng sức, dâʍ ɖị©ɧ tràn trề bắn tung tóe ra xung quanh vì động tác của anh.

“Mới vậy đã không chịu nổi sao?” Người đàn ông liếʍ gò má ửng hồng của cô, để lại từng vệt nước: “Tôi còn chưa bắt đầu làm...”, anh ngừng lại một lát, hạ giọng phun ra hai chữ: “Chị.”

Chị.

Thần kinh Khương Đường nhảy dựng lên, chỉ cảm thấy cơn sóng vừa biến mất lại dào dạt dâng lên, cô xụi lơ ngã xuống trên cánh tay người đàn ông, hoàn toàn rơi vào bể tình

*

Ngày hôm sau, Khương Đường ngủ đến xế chiều mới tỉnh dậy, toàn thân đau đớn, nhất là giữa hai chân, vừa tê dại vừa căng trướng, chắc chắn là đã sưng lên rồi.

Đầu cô nặng nề hỗn loạn, hoàn toàn không nghĩ ra mình đã ngủ như thế nào, chỉ mơ màng nhớ được, mãi đến tận cuối cùng Tiêu Tắc cũng không cắm vào nữa, nâng dươиɠ ѵậŧ cứng rắn ép buộc cô đến tận gần sáng.

Thậm chí cô còn chẳng nhớ rõ được mình đã cao trào bao nhiêu lần.

Ôm đầu xuống giường uống nước, chân vừa chạm đất đã suýt nữa không đứng vững được mà ngã xuống.

Uống hết ba chén nước lớn, cuối cùng cũng tìm được chút tỉnh táo. Khương Đường chú ý thấy trên sàn nhà trong phòng bếp, phòng khách chỗ nào cũng lấm tấm lốm đốm, dường như là vệt nước khô cạn.

Hơi nhíu mi, sau đó nhanh chóng dời mắt đi, lông mi mất tự nhiên chớp lên chớp xuống.

Đó là nước của chính cô chảy ra.

Uống say làm bậy, tình một đêm, cùng nghề, em trai, đối phương đang nổi tiếng, ai... Đau đầu.

Chẳng qua nghĩ đến Tiêu Tắc, Khương Đường lại hơi buồn cười. Bây giờ chắc chắn anh còn đau đầu hơn cả cô.

Nằm co rúm trên ghế sô pha nghỉ ngơi một lát, Khương Đường đi vào phòng tắm tắm rửa, đợi đến khi nhìn thấy rõ người trong gương, cô cũng không cười nổi nữa.

Trên thân thể trắng như tuyết, dấu vết xanh đỏ đan xen, từ cổ xuống đùi, không có chỗ da nào còn nguyên vẹn, trên hai vυ" lớn in rõ dấu bàn tay, đầṳ ѵú lại càng sưng đỏ không chịu nổi, trên quầng vυ" còn có thể nhìn thấy hai hàng dấu răng mờ mờ.

“Tên rùa đen khốn kiếp!”

Nào có phải anh chỉ đè nén thôi đâu, rõ ràng là tên biếи ŧɦái!