Chương 37: Vào thôn (2)

“Bốp!”

“Mẹ nó, mày dám đánh tao!”

Trương Phong phẫn nộ đứng lên, xông về phía Trương Phong Vũ, Trương Phong Vũ tất nhiên sẽ không đứng yên chờ chết, lao vào đánh nhau với y.

Thấy cảnh này, Trần Bình cười phá lên, không hề có ý định khuyên can, chỉ định đứng xem náo nhiệt, còn Vương Lâm thì đen mặt, rõ ràng là bị hai người chọc tức rồi, anh ta liếc mắt nhìn Trần Bình bên cạnh đang háo hức hóng chuyện, trong lòng cảm thấy mình giao chức vụ đội trưởng lại cho Lý Toàn là quyết định hoàn toàn đúng đắn. Tuy mỗi lần làm nhiệm vụ, Trần Bình luôn lấy thân phận là quân sư để giúp bọn họ bày mưu tính kế vượt qua nhiệm vụ, nhưng trong lòng Vương Lâm và Lý Toàn đều biết rõ, Trần Bình chỉ nghĩ cho bản thân, một khi có cơ hội lựa chọn, cậu ta sẽ không quan tâm đến sống chết của người khác.

“Đủ rồi! Tất cả dừng tay cho tôi!” Vương Lâm rõ ràng cực kỳ tức giận, anh ta bước nhanh đến trước hai người đang đánh nhau, không chút thương tình đá cho mỗi người một cái rất mạnh, Trương Phong Vũ chỉ cảm thấy như vừa bị ô tô đυ.ng phải, người bay ngược ra ngoài, đập mạnh xuống mặt đất, còn bên kia, Trương Phong cũng chẳng khá hơn là bao.

Cú đá này khiến Trương Phong Vũ và Trương Phong vốn tức giận tỉnh táo lại, bọn họ ngẩng đầu, thấy ánh mắt muốn gϊếŧ người của Vương Lâm thì lập tức cụp mắt không dám nhìn thẳng, vội vàng đứng lên, phủi bụi dính trên người, sau đó đứng tách ra.

“Tôi hỏi, hai cậu lớn từng nào rồi? Các cậu còn là con nít sao? Lại dám đánh nhau vào lúc này! Chúng ta đang làm nhiệm vụ, sắp phải đối mặt với Lệ Quỷ gϊếŧ người vô hình, vậy mà các cậu còn có tâm trạng đánh nhau, các cậu không muốn sống, nhưng chúng tôi thì muốn!”

“Đội trưởng Vương, việc này không thể trách tôi được, là cậu ta đánh tôi trước!” Trương Phong bày ra vẻ mặt uất ức, biện hộ cho bản thân, nhưng kết quả nhận được lại là:

“Trương Phong, cậu là người cũ, nhưng lại mách lẻo y như trẻ con, tôi thật sự hết nói nổi với cậu!”

Trương Phong nghe xong thì buồn bực quay đầu, hung hăng trừng mắt nhìn Trương Phong Vũ một cái, sau đó cúi đầu, châm điếu thuốc hút, Trương Phong Vũ cũng cảm thấy hành động lúc trước của mình hơi bốc đồng, hắn xin lỗi Vương Lâm:

“Xin lỗi anh Vương, em không nên nóng nảy như vậy!”

Vương Lâm hừ lạnh một tiếng, không để ý đến lời xin lỗi của Trương Phong Vũ, Trương Phong Vũ chỉ đành cười khổ trong lòng, chuyện này là do hắn sai, giờ đang là lúc làm nhiệm vụ, xảy ra chút sai sót cũng có thể liên lụy đến đám người Vương Lâm.

Bầu không khí trở nên yên lặng, thấy không có chuyện vui để xem nữa, Trần Bình liếc nhìn đồng hồ, lúc này đã là 5 giờ 20 phút, cách thời gian mà gợi ý nhắc đến còn 40 phút, cậu ta mở miệng nói:

“Gợi ý bổ sung có nhắc đến hôn lễ, chắc là muốn chúng ta tìm cách tiếp cận con gái trong thôn, lát nữa trong hôn lễ, chúng ta hãy cố gắng thu thập tin tức liên quan nhiệm vụ. Nhưng gợi ý bổ sung còn nhấn mạnh một số tập tục, tôi nghĩ chúng ta còn cần vượt qua một vài thử thách trong thôn nữa.” Nói xong những điều này, Trần Bình liếc mắt nhìn Trương Phong Vũ một cái, sau đó tiếp tục:

“Lúc nãy, anh nói không đồng ý với cách đối phó với nhiệm vụ lần này của chúng tôi, vậy thì anh sai rồi, cách này rất phù hợp với các nhiệm vụ trước đây, tuy nhiên…”

Trần Bình nói xong lại nhìn thoáng qua Vương Lâm, Vương Lâm cũng gật đầu, tiếp lời:

“Tuy nhiên phương pháp này lại không thích hợp với nhiệm vụ mà chúng ta đang làm, bởi vì gợi ý bổ sung chính là biến số, rất có thể những gì chúng ta chuẩn bị từ trước đều sẽ trở nên vô nghĩa khi nhiệm vụ bổ sung xuất hiện.

Ví dụ như hiện tại chúng ta chỉ biết nội dung của gợi ý bổ sung chứ không hề biết gợi ý bổ sung sẽ xuất hiện theo cách nào, nhưng Phong Vũ có thể dũng cảm đưa ra suy đoán của bản thân, chuyện này rất đáng khen ngợi. Được rồi, tôi thấy chúng ta không cần thảo luận thêm nữa, vào thôn tìm hiểu tình hình trước rồi tính sau.”

Vương Lâm đã nói như vậy, tất nhiên những người còn lại cũng không có ý kiến gì, Nữ Nhi thôn cũng không quá lớn, đứng ở ngoài thôn có thể nhìn thấy rõ toàn bộ thôn. Hình dạng tổng thể của cả thôn giống như một tổ chim, từng gian từng gian nhà cỏ như được được sắp xếp dựa theo một trật tự nhất định, cuối cùng hình thành một khoảng trống ở giữa, bốn phía xung quanh phình ra tựa như một tổ chim hình bầu dục.