Chương 6: Tâm tình của Hoàng đế

"Cảm ơn công công, hôm qua thϊếp thân hướng định quốc công phủ bái phỏng lão phu nhân, uống hai chén, hôm nay lại không dậy nổi, nếu không phải công công sai người chuẩn bị ngự xa, chỉ sợ còn phải trễ hai khắc..."

Dù sao hoàng đế từ năm tuổi đều là Khương Tự dạy dỗ, mỗi ngày cho hắn bú hai lần để dưỡng thân thể, tất nhiên là tình cảm khó có thể dứt bỏ.

Cô gái không khỏi có chút lo lắng,"Nhưng bệ hạ có chuyện phiền lòng gì?”

Thấy Khương Tự lo lắng như vậy, nội thị chỉ không nhanh không chậm nói: " Cơ thể bệ hạ vốn là không tốt lắm, nhưng vừa nghe phu nhân chịu đến thì Người liền trở nên vô cùng tinh thần..."

Tuy rằng Khương Tự đã nhiều năm không ở trong cung, nhưng nghe thấy lời này vẫn không ngừng nhíu mày, trong lòng chợt lo sợ bất an, nhưng lúc này nàng lại không thể rút lui rời đi nên đành phải mang theo nụ cười ôn hòa đi vào nội điện.

Thiếu niên thiên tử mới vào nội điện liền nghênh đón, nhìn thiếu niên thập phần thanh tuấn kia, Khương Tự vội vàng cúi đầu. Khương Tự đi rất nhanh khiến một thân triều phục không khỏi rũ xuống hai bên một chút làm cho đôi ngực sữa đầy đặn kia cơ hồ muốn nhô ra khỏi quần áo.

Thiên tử đứng trên bậc thềm chỉ cần đầu thấp hơn một chút là có thể nhìn thấy hơn phân nửa sữa ngực của cô gái, Người không khỏi có chút ý động trong lòng.

Mà cô gái tựa hồ cũng chú ý tới tư thế của mình, vội vàng muốn lấy tay đỡ một cái nhưng thiên tử lại đỡ nàng dậy. "Mẹ, mẹ có thể đến... Trăn nhi rất nhớ ngươi..."

"Bệ hạ, ngài lại nói sai rồi, thϊếp thân bất quá là thân phận ti tiện, ngài ở trước mặt thϊếp thân hẳn là tự xưng là trẫm mới đúng..."

Tuy rằng Khương Tự đã hơn hoàng đế mười tuổi, nhưng bởi vì từ trước đến nay cô xử sự tiến thoái thích hợp, ngược lại nhìn rất trẻ tuổi, hơn nữa lại là trời sinh một bộ da tốt, mở miệng liền mang theo mặt cười, chỉ nói hai câu, lại đem hồn phách của thiếu niên trước mặt đánh mất!

"Ma ma..." đặt tay lên vai cô gái, nhìn khuôn mặt kiều diễm như xuân đào của cô gái, ánh mắt nhìn xuống chính là làn da trắng nõn trơn nhẵn, thật sự là mỹ nhân băng thanh ngọc cốt khiến nam nhân không khỏi càng thêm thất thần.

"Làm sao vậy, bệ hạ?"

Tuy rằng Khương Tự đã rời cung nhiều năm, nhưng dù sao cũng là người trong thâm cung, hiện giờ lại phải giúp đỡ phu quân lăn lộn trên quan trường, tuy rằng không muốn nghĩ đến chỗ xấu, nhưng cô gái vẫn cảm thấy ra sự khác thường của nam nhân trước mắt, ánh mắt hoàng đế lại vô cùng giống cách mà tiên đế nhìn cô khiến Khương Tự không khỏi cảm thấy kinh hồn bạt vía, chỉ sợ hãi gọi nam nhân.

Bị nàng gọi như vậy, hoàng đế mới thanh tỉnh một chút, vội vàng bảo nội thị xem trà, lại giống như còn nhỏ, nắm tay cô gái trước mắt dẫn nàng lên giường đồng thời mời nàng ngồi xuống cùng mình.

Ban đầu thì thân thể của Hoàng đế rất yếu ớt, cho nên sau khi được tiên đế yêu cầu thì mẫu hậu liền chọn Khương Từ vào cung làm nhũ mẫu, cho hắn uống sữa.

Cô gái nhân xinh đẹp trêu người này không chỉ cho hắn uống sữa, còn dạy hắn học thuộc lòng, dạy hắn viết chữ khiến cuộc sống trước mười tuổi của hắn trở nên vô cùng thích ý.

Nhưng sau lưng móng vuốt của phụ hoàng lại vươn về phía nàng, cuối cùng, mẫu hậu liền tìm cớ đem Khương Tự gả đi, hại hắn mới mười tuổi lại phải cắt sữa.

Tuy nói lúc đó thân thể hoàng đế đã điều trị xong, nhưng chuyện này đối với hắn mà nói thương tổn thật sự quá lớn, thậm chí mỗi lần Khương Tự tiến cung, nhìn bộ dáng quyến rũ đa tình của nàng, lại nghĩ đến cô phải gả cho một tướng quân thô lỗ như vậy thì trong lòng Hoàng đế liền cảm thấy rất khó chịu!