Chương 1: Chuyển trường

Thời tiết nóng đến kỳ lạ, chiếc xe nửa chết nửa sống tiến vào bãi đỗ, động cơ đều sắp tê liệt như cá chết.

An Từ dùng sức đem hành lý trong cốp xe kéo xuống. Động tác này rất đơn giản nhưng lại làm cát bụi xung quanh bắn lên thành một mảnh xám xịt, cô vội vàng nghiêng đầu đi tránh tro bụi bay vào mắt, lại không chú ý, thiếu chút nữa làm ba lô rơi trung mu bàn chân mình.

Đúng lúc này, một bàn tay bỗng nhiên chống ở đỉnh đầu cô, trong giây phút nghìn cân treo sợi tóc, xách cái ba lô kia lên.

“Để ý chút.”

Lời này phát ra từ thiếu niên tóc quăn, cũng là học sinh tình nguyện kiêm tài xế đưa cô đến đây, gọi là Alvin, bộ dáng rất tuấn tú, ôn hòa. An Từ mới đến, còn có chút nghe không hiểu khẩu âm địa phương, chỉ phải vội vội vàng vàng nói cảm ơn, ngay sau đó do dự hỏi: “Ngại quá, tôi muốn hỏi chút, phòng ngủ của nữ sinh nằm ở đâu, tôi không thấy bảng hướng dẫn ……”

“Ở sau núi, bên cạnh sân bóng.” Thiếu niên hăng hái nói, “Hơi chút có chút hẻo lánh, có khả năng cậu không chú ý tới. Tôi đưa cậu đi.”

“Cậu chỉ đường cho tôi là được rồi.” Trước khi An Từ vì cha mẹ ly hôn mà chuyển trường đến nước Mỹ vẫn luôn sống ở Trung Quốc, tính cách hướng nội, còn chưa thích ứng với việc người khác nhiệt tình đối đãi mình.

Alvin lắc lắc đầu: “Nơi đó không dễ tìm, bởi vì bình thường cũng chẳng ai đến nơi đó, có khả năng cậu sẽ đi lạc.”

“Tôi có thể đi theo mọi người.” An Từ thử tính nói.

Thiếu niên nhẹ nhàng cười một chút, hỏi ngược lại: “Mọi người nào đây?”

Trong nhất thời, lời này của hắn làm An Từ á khẩu, không biết phải trả lời thế nào. Kỳ thật khi vừa mới tiến vào cửa chính, An Từ đã chú ý tới điểm cổ quái nơi này. Trường học cấp ba Phoenix này rõ ràng không hạn chế chiêu sinh theo giới tính, nhưng một đường tiến vào, trừ bỏ người nhà đưa con đến trường ra, An Từ không nhìn thấy bất kỳ nữ sinh cùng tuổi nào khác.

Hơn nữa những người nhà kia cũng chỉ có thể đem bọn nhỏ đưa đến cửa, sau đó học sinh mới lại được tình nguyện viên đón đi, đưa vào trong trường. Ngay từ đầu An Từ còn tưởng rằng trường học này chênh lệch giới tính nghiêm trọng, nhưng mãi đến bây giờ cô mới nhận ra chỗ ào đó không đúng.

“Chắc cũng phải có người đến ký túc xá cùng tôi chứ.” An Từ thử tính toán nói. Lúc này, có một đám học sinh khóa trên mặc đồng phục bóng rổ đi ngang qua họ, nhìn thấy Alvin đang cùng cô nói chuyện phiếm, liền hướng về phía hai người bọn họ thổi tiếng huýt sáo.

Nhưng sau khi nhìn thấy mái tóc đen dài của An Từ lại khoa trương phát ra một trận hoan hô nho nhỏ khó hiểu. Alvin nén giận liếc bọn họ một cái, An Từ đang muốn tò mò nhìn theo, lại bị hắn nghiêng người ngăn trở: “Đừng để ý đến bọn họ, nhóm người này thực không lễ phép, tính cách cũng chẳng tốt lành gì. Là thế này, năm nay trường học chúng ta ngoại trừ cậu ra thì không có nữ sinh nào khác nhập học, cho nên mấy phòng ký túc xá kia đều trống không.”

An Từ kinh ngạc trừng lớn mắt.

“Cậu lặp lại lần nữa?” Cô khó tin hỏi, “Không, trống không? Một nữ sinh cũng không có? Vậy nữ sinh khóa trên đâu? Năm nay không có nữ sinh nhập học thì năm trước cũng nên có chứ? Họ ở đâu?”

“Rất xin lỗi.” Alvin nói, “Theo tôi được biết, cậu là người đầu tiên chọn học ở trường chúng ta trong năm năm nay …… Lúc tôi nhìn thấy cậu cũng có chút không dám tin đấy. Tôi đưa cậu đến ký túc xá nữ nhé, đi thôi.”