Mở chai hồng trà, Tsunayoshi vừa uống vừa dựa tường ngồi xuống.
“Hibari, cậu tiến bộ thật nhanh nha~~” Tsunayoshi buông lõng tay thuận tiện ném cho Hibari Kyoya một chai.
“Tsk,” Hibari thu lại tonfa, bắt được hồng trà, lại không uống, mà là hỏi: “Sao hôm nay không tiếp tục giả vờ làm động vật ăn cỏ?”
“Ai, để Yoshi làm là được không phải sao.” Nói, trong tay Tsunayoshi hiện ra một quyển sách có dấu tay máu bên trên, mở ra một trang có viết ‘Thú bông thế thân’.
“Tuy rằng tôi thích diễn kịch, nhưng mà chán rồi.” Mở ra một trang khác, phát động ‘Ma nữ ma kính’.
Trong không khí rung chuyển một trận, nổi lên từng đợt gợn sóng không dễ phát hiện, sau đó dần dần hiện ra hình ảnh, nội dung trong hình là là thiếu niên tóc xám dùng chân đá bàn học ‘Sawada Tsunayoshi’.
Nhướng mày, Tsunayoshi hỏi: “Hibari, người này là ai?”
“Gokudera Hayato, học sinh chuyển trường từ Italy tới.”
Hibari uống ngụm trà. Là người cầm quyền chân chính của Namimori, chuyện lớn nhỏ nơi này hết thảy phải thông qua hắn cho phép, học sinh chuyển trường này đương nhiên cũng thông qua hắn cho phép.
Chỉ là, hình như người này có hơi kiêu ngạo.
Italy? Tsunayoshi rất có hứng thú che miệng, Reborn cũng tới từ Italy a, nghe nói, là Italy đệ nhất gia tộc Mafia? Ha hả, như vậy, Gokudera-san, cậu có gì làm tôi thấy thú vị đây.
Nghĩ vậy, Tsunayoshi liền đứng dậy, vừa mở cửa vừa nói: “Như vậy, Hibari, tớ đi trước....” Nói được một nửa, lại quay đầu cười to “Lần sau đổi chỗ khác đi, sân thượng quá lạnh. Ừm, phòng tiếp khách cũng không tệ lắm.” Dứt lời, không xem biểu tình Hibari, đi thẳng xuống cầu thang.
Hibari Kyoya cũng không nói chuyện, cho đến lúc này mới thả lỏng người ngội bệch xuống đất.
Hiện tại, xem dáng vẻ chật vật của hắn ai sẽ tin đây là tổ trưởng tổ kỷ luật kiêu ngạo.
Tất cả học sinh trường trung học Namimori đều biết sân thượng là địa bàn của tổ trưởng tổ kỷ luật, không có
người nào sẽ lên đây tìm chết, vì thế Hibari đơn giản nằm thẳng trên mặt đất, gối tay nhìn mây bay trên bầu trời.
Đám mây trên bầu trời trắng tinh mềm mại, có cảm giác giống tên nhóc con vừa rồi. Vốn nghĩ rằng chỉ là con thỏ
nhát gan, thì ra lại là mãnh thú khoác da thỏ.
Thật không hiểu được, vì cái gì tên nhóc đó rõ ràng là động vật ăn thịt, lại không biết mệt đi diễn vai động vật ăn cỏ.
Chỉ là trước khi ngủ, thiếu niên Hibari bất mãn nghĩ đến, sau này nhất định phải nuôi một con thú cưng chân chính nhỏ xinh đáng yêu.
Cho đến khi Hibari ngủ, Reborn trốn ở một bên mới thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Nhớ tới cái liếc mắt cười như không cười của Tsunayoshi lúc gần đi, Reborn không thể không hoài nghi Tsunayoshi có phải đã nhận ra mình hay không. Chỉ là nhớ lại cái liếc mắt mang theo cảm giác áp bách cùng thực lực kinh người của Tsunayoshi, Reborn âm thầm nghi ngờ: Đây thật sự là sức mạnh tinh thần của một đứa trẻ chưa tới 14 tuổi?
Quả thực, như một vị vua.
Chẳng lẽ, đây là lực lượng chân chính của dòng máu Vongola? Nhưng cho dù là đời thứ 9 cũng không có khí thế như vậy.
..........................................................................................
Thật là.... Mất mặt.
Đọc ký ức của Yoshi, Tsunayoshi mơ hồ che mặt, thi đấu bóng chuyền thế nhưng....
Bất quá, hai viên đạn kia cũng thực thú vị. Tsunayoshi đặt một tay lên Bí Kíp Đạo Tặc (Skill Hunter), quyển sách trong tay mở ra ngay trang ‘Lưu Ly Kết Giới’, một tay thưởng thức ngọn lửa màu vàng trong tay.
Thử thăm dò ngọn lửa trên trang giấy, chỉ thấy trang giấy vang lên một tiếng “Tách”, sau đó trên trang giấy hiện lên chữ viết:
Tên: Đạn lò xo
Người sử dụng: Reborn (tạo ra từ Leon)
Chức năng: Tăng cường chức năng nhảy hai chân.
Lưu ý: Chỉ người khác mới dùng được.
Vậy sao...
“Uy, Sawada Tsunayoshi.” Giọng nói hung ác truyền đến.
“À, Gokudera-san có chuyện gì sao?” Tsunayoshi co rúm lại, không biết chuyện gì hỏi. Giờ phút này, hắn dã trở thành ‘Dame-Tsuna’ nhát gan sợ phiền phức trong mắt mọi người.
“Tsk,” nhìn bộ dáng mềm yếu của Tsunayoshi, Gokudera
Hayato không khỏi nhíu mày, “Cậu là Vongola đời thứ 10 à. Như vậy, tôi chỉ cần gϊếŧ cậu là là có thể thay thế cậu.” Vừa nói, đôi tay đã cầm thuốc nổ lên.
Động tác hơi dừng một chút, Tsunayoshi nhìn cây đại thụ cách đó không xa.
Reborn sao....
“Đây là thử thách của cậu sao, Reborn?” Tsunayoshi nhìn về phía đại thụ nói.
“Quả nhiên cậu có thể phát hiện ra tôi.” Reborn kéo vành nón xuất hiện, “Gokudera Hayato, thành viên Mafia
Italy, thiên về tấn công tầm xa, được gọi là ‘bom lốc xoáy’.” Nhảy đến trên đầu Tsunayoshi ngồi xuống, Reborn nói tiếp, “Tôi đã nói với cậu ta về tình hình của cậu trước khi tới Nhật Bản, mục đích chỉ để kiểm tra cậu chút mà thôi.”
Nếu Sawada Tsunayoshi thật sự là một người vô dụng, sẽ có kịch hay để nhìn.
Thật đáng tiếc....
“Vậy bây giờ thì sao?” Reborn, đừng nói với ta là ngươi chưa có kế hoạch.
“Chà, ai mà ngờ được.” Reborn kéo kéo vành nón, đem biểu tình giấu trong bóng tối.
“Chết tiệt, đừng có lơ tôi!” Thuốc nổ trong tay đột nhiên bốc cháy, Gokudera Hayato nhanh chóng ném thuốc nổ qua.
Tiếng nổ vang ầm ầm, Gokudera Hayato nhíu mày, kinh ngạc nói: “Làm sao có thể....”
Làn khói dần dần tan đi, trong làn bụi ẩn ẩn có tia sáng hiện lên, chặt chẽ bảo vệ người bên trong.
“Tích cách nóng nảy dễ giận, dễ mất lý trí, tấn công đơn giản không có trật tự, đây là Mafia à?” Trên tay cầm Bí Kíp Đạo Tặc (Skill Hunter) Tsunayoshi nhàn nhã nói.
“Cái gì!?”
“Nghe nói, ngoài am hiểu tấn công tầm xa ra, thì kỹ năng thể chất rất kém...” Lời còn chưa dứt, Tsunayoshi đã một tay tiếp được Gokudera Hayato đang lảo đảo. Tiếp được thân thể Gokudera ngã xuống, Tsunayoshi tự nói, “Quả nhiên.”
Quả nhiên rất ít người có thể giống người kia a.
Tsunayoshi nghĩ tới sát thủ mặt liệt tóc đen kia, không khỏi cười nhạo.
“Tsuna-kun.” Yamamoto Takeshi xa xa nhìn thấy Tsunayoshi, lập tức chạy đến, nhìn thấy Gokudera Hayato trong lòng ngực Tsunayoshi, liền hỏi: “Đây không phải là học sinh chuyển trường hôm nay sao? Sao Tsuna-kun cùng cùng cậu ấy ở bên nhau?”
“À, đột nhiên tớ thấy Gokudera-san ngã ở đây, cho nên...” Tsunayoshi khó xử nhăn mày.
“A ha ha ha, là vậy à. Vậy chúng ta đưa cậu ấy tới phòng y tế đi.” Vừa nói, trực tiếp khiêng Gokudera Hayato lên.
“Thật cám ơn Yamamoto-san.” Tsunayoshi nở nụ cười đơn thuần trên mặt.Reborn trầm mặc mà nhìn hai người đi xa, đột nhiên giương lên khóe môi, cười.