Hai tên này cùng lúc tấn công Vũ Trì, khí thế mãnh liệt, là muốn một kích lấy mạng cậu.
Ngay lúc Thần Hy Kiếm trong Tử Phủ của cậu rung động lên thì từ xa tiếng đàn Tỳ Bà đã truyền đến, kèm theo giọng nói của Thạch Thái Thượng.
"Lôi Chân Nhất, Đỗ Phương, hai người các ngươi cạy già lên mặt ức hϊếp một tiểu bối, thật là nhục nhã".
Nghe giọng của Thạch Thái Thượng, cộng thêm việc bị Âm công trùng kích hai tên này đã lui về sau.
"Thạch Cẩm Nguyệt, ngươi đến đúng lúc lắm, hôm nay bổn tọa sẽ thu phục ngươi" kẻ tên Đỗ Phương nhìn Thạch Thái Thượng khao khát nói. Đúng vậy, hắn là người của Phục Linh Tông ngay từ đầu đã có ý với Thạch Thái Thượng, huống chi bà lại xinh đẹp như vậy, nếu thu phục được thì chẳng phải hắn được lợi đôi đường sao.
"Mơ tưởng, Vũ Trì ngươi có muốn một tên không, hay để ta giải quyết hết?" hiếm thấy Thạch Thái Thượng nở nụ cười, nhưng nụ cười này lại chứa sự khinh bỉ rỏ rệt.
"Cũng được, ta cũng muốn xem hưu chết về tay ai" đối với Lôi Chân Nhất khi nãy mới đánh cùng mình có một chiêu, Vũ Trì thật sự là thấy không đủ.
"Lôi Chân Nhất am hiểu trảo pháp, cẩn thận" nhắc nhở Vũ Trì một câu, thanh Tỳ Bà trong tay Thạch Thái Thượng đã vang ra tiếng.
Đối diện với bà ta Đỗ Phương đã xuất ra Linh Thú của mình, nào là hổ, sư, nào là chim chóc đủ loại.
"Teng,...reng...." tiếng Tỳ Bà càng lúc càng dồn dập, bầy Linh Thú của Đỗ Phương chỉ có thể đứng từ xa mà gào thét.
Một phía khác, Vũ Trì mà Lôi Chân Nhất đã áp sát nhau, chiến đấu không khoan nhượng. Trảo pháp của hắn đánh tới đâu thì Thất Thải Kiếm của Vũ Trì ngay lập tức đi tới đó.
Kiếm khí lượng lờ, kiếm cương mãnh liệt, thêm nữa Vũ Trì đã đút ra Kiếm Tâm nên việc khống chế chúng rất nhẹ nhàng.
"Kiếm Tâm đúng là khó chơi" đánh một hồi vẫn không làm gì được Vũ Trì, Lôi Chân Nhất liền cảm thấy hoang mang.
Lúc này Đỗ Phương cũng không hơn là bao, Linh Thú của hắn không làm gì được Thạch Thái Thượng khiến hắn càng tức giận.
"Phục Linh Bí Pháp" nhìn Thạch Trưởng Lão vẫn nhàn nhã khẩy đàn, Đỗ Phương không kiềm chế được đã dùng tới bí pháp.
Một luồng sức mạnh vô hình theo bàn tay của hắn đánh ra, muốn đánh vào đầu Thạch Thái Thượng. Nhưng rất tiếc luồng sức mạnh đó còn chưa đi tới đích đã bị Âm Công đánh cho dội ngược về.
"Phốc..." bị phản phệ Đỗ Phương liền ho ra một ngụm máu.
"Không thể nào, ngươi sao có thể chống lại Phục Linh Bí Pháp chứ" dường như không tin mình thất bại Đỗ Phương tiếp tục thử lại lần nữa.
Nhưng lần này cũng vậy, hắn vẫn bị Thạch Thái Thượng đánh ngược về khiến cho thương thế càng thêm nặng.
"Bí Pháp tốt cũng phải xem người thi triển là ai" Thạch Thái Thượng nhàn nhạt mở miệng.
Đột nhiên khóe môi của bà lại cười nhếc một cái, ngón tay khẩy mạnh vào một sợi dây đàn.
"Tăng..." âm thanh vừa vang lên cũng là lúc Đỗ Phương điên cuồng gào thét.
Tiếng hét của hắn đã làm Lôi Chân Nhất chú ý, hắn có phần sợ hãi lui về sau một bước.
Lúc này Vũ Trì cũng liếc nhìn Đỗ Phương một cái xem tình hình của hắn, thì ra hắn đã điên. Đánh nhau với người của Cầm Tông mà dám không chú ý để cuộc chiến kéo dài thì kết quả này xem như đã là may.
"Phốc..." khẩy nhẹ thêm một lần nữa, Thạch Thái Thượng liền lấy đi cái đầu của Đỗ Phương.
Đỗ Phương chết các Linh Thú của hắn đều được giải phóng, một đám liền hóa thành hình nhân loại dập đầu bái Thạch Thái Thượng một cái rồi một đám liền cùng nhau phanh thây Đỗ Phương.
Bị Phục Linh Bí Pháp khống chế, lại bị Đỗ Phương gây ra những trò biếи ŧɦái, đám Linh Thú này từ lâu đã hận chết hắn. Nay được cứu nhưng mối hận vẫn chưa tiêu tan, cho dù có phanh Đỗ Phương thành vạn mãnh cũng không thể xả hận.
"Hắn chết, ngươi cũng nên chết rồi" nhìn thảm cảnh của Đỗ Phương, Vũ Trì nhàn nhạt mở miệng.
Một Vũ Trì mà Lôi Chân Nhất còn không làm gì được nay có thêm một Thạch Cẩm Nguyệt, hắn biết mình ở lại chắc chắn phải chết vì vậy liền muốn chạy.
"Chạy, Vạn Kiếm Quy Tông" vạn thanh kiếm khí từ bốn phương tám hướng quanh Vũ Trì liền xuất hiện
"Ầm..." cả vạn thanh liền nhắm ngay Lôi Chân Nhất mà chém tới, "ầm" một tiếng, "á" một tiếng tất cả đều im ắng lại.
Khói bui tan đi, chỉ có một vạt áo của Lôi Chân Nhất còn sót lại.
Nhìn chiêu này của Vũ Trì, Thạch Thái Thượng cũng phải nhíu mày một cái, trong mắt hiện lên một tia khϊếp sợ.
"Tiếc thật, nhẫn trử vật của hắn lại bị đánh nát mất" Vũ Trì bĩu môi.
Đơn giản hai tên Anh Linh bị diệt đối với đám đệ tử Cầm Kiếm Tông là một màn hết sức đặc sắc. Đâu phải ai cũng có cơ hội thấy cuộc chiến đỉnh cao vậy, từ đây trong linh hồn của bọn họ rất nhiều mầm móng cường giả đã sinh ra.
"Trở về thôi, ta sẽ mang việc này báo lại cho tông môn" ra lệnh một tiếng, Thạch Thái Thượng dẫn mọi người quay về mỏ.