Một khúc Tiếu Hồng Trần vang lên, giữa bạt ngàn thảo nguyên nam nhân như là vị khách qua đường, có thể nhìn thấy tất cả mọi thứ trong tầm mắt. Trong khúc nhạc, Vũ Trì có cảm giác tâm linh của mình bị một lực lượng vô hình chèn ép, muốn bái phục trước người nam nhân này.
"Ting...tang..." ngay khi nam nhân mĩm cười khi thấy thân thể cũng Vũ Trì lung lây, thì Lung Nguyệt Cầm lại vang lên từng thanh âm réo rắc.
Theo tiếng đàn, cả bầu trời đều trở nên tối đen, màn đêm như nhảy múa theo từng nhịp điệu. Nó đánh úp vào tâm linh của nam nhân, khiến cho hắn bị câu kéo vào màn đêm vô tận.
"Lại là Tiêu Tương Dạ Vũ" để chống lại nam nhân liền tăng thêm tiết tấu cho Tiếu Hồng Trần.
Tiêu Tương Dạ Vũ là khúc thứ 2 trong Thất Sát Tuyệt Tâm Khúc, uy lực không phải nhỏ.
Ngay sau Tiêu Tương Dạ Vũ, ngón đàn của Vũ Trì lại đổi thành một giai điệu khác, nó dồn dập như sóng biển lại ẩn chứa một tia khống chế mãnh liệt.
Trong màn đêm, giữa đất bằng phẳng từng cột đá lớn đâm thẳng lên nam nhân.
Hắn liên tục né tránh, nhưng những cột đá này lại theo quy luật bao vay hắn ở giữa.
"Giỏi một khúc Khê Sơn Hành Lữ, lấy ngươi tu vi Đạo Thai Sơ Kỳ ép ta đến mức này, vạn năm nay ngươi là người đầu tiên" dù bị bao vây nhưng nam nhân vẫn không lộ ra chút nào nao núng.
Xoay ngọc tiêu, lần nữa nam nhân thổi lên một khúc nhạc, đã không phải Tiếu Hồng Trần mà chính là Quan Lâm Thiên Hạ.
Nam nhân như Quân Vương bể nghể nhìn chúng sinh, khúc nhạc vang lên màn đêm liền bị đánh tan, các cột đá cũng như quy phục mà lụi tàn xuống.
"Ngươi thua rồi" nhìn Tiêu Tương Dạ Vũ và Khê Sơn Hành Lữ bị phá, nam nhân từ trên cao ngạo nghể nói xuống.
"Vậy sao, ta sẽ cho ngươi biết đứng trên cao chưa hẳn đã là người mạnh" Vũ Trì cười nhạt.
Vẫn không ngờ Vũ Trì lại chưa chịu thua, nam nhân tiếp tục thổi khúc Quan Lâm Thiên Hạ. Khúc nhạc như có ngàn vạn tinh binh kéo đến, hắn đã luyện đến viên mãn có thể khiến đối thủ bị chết mà như bị ngàn vạn tinh binh xâu xé. Hắn không tin Vũ Trì vượt qua lần này nên trên mặt vẫn giữ nụ cười thống khoái.
Chỉ là nam nhân vui quá sớm, từ Lung Nguyệt Cầm, một khúc nhạc réo rắc, dạt dào đầy bình yên đã vang lên. Ngay khi khúc nhạc này vang lên thì ngàn vạn tinh binh như tự động tước bỏ vũ khí mà đầu hàng vậy.
"Thái Bình Thiên Quốc, Thất Sát Tuyệt Tâm Khúc khúc thứ năm, giỏi, giỏi lắm" nhìn tràn cảnh lần nữa nghiên về phía Vũ Trì, lúc này nam nhân đã có chút tức giận, nhịp điệu đã có vài chổ chệch choạc.
Thái Bình Thiên Quốc, nghe tên như chỉ là một khúc nhạc phụ trợ nhưng thật ra lại mang uy lực kinh khủng. Chết trong mộng thái bình, cái chết mụ mị mà khiến người ta say đắm không nở dứt ra.
Bị Thái Bình Thiên Quốc ảm hưởng, ngọc tiêu trong tay nam nhân dần rung lên. Buông bỏ, hắn đã muốn buông bỏ trong giấc mộng an bình này rồi.
"Tang, tang,....tinh, tinh..." chợt âm điệu biến đổi nhanh chóng, từng bên dưới nam nhân một dàng cột đá đã đâm lên.
"Phốc" khi vẫn trong cơn say giấc mộng thì nam nhân đã bị các cột đá đâm xuyên qua.
Hắn chết, hắn thua cuộc.
Đây là uy lực của Thất Sát Tuyệt Tâm Khúc, không hề khoa chương khi xếp nó vào trấn tông Cầm Kỷ của Cầm Tông.
Đánh bại nam nhân, bên ngoài Cầm Kiếm Tháp tầng 6 đã lóe lên.
Bây giờt Tuyết Dạ cũng đã xuất hiện, hắn biết Vũ Trì mạnh mẻ nhưng không ngờ lại đánh bại cả Anh Linh cảnh Thủ Hộ Tháp.
"Tuyết Trưởng Lão thu được cao đồ a" xung quanh các Trưởng Lão đã dồn dập chúc mừng, nhưng ánh mắt Tuyết Dạ vẫn tập trung về một phía.
Trong tháp, Vũ Trì lần nữa đối mặt với Thủ Hộ Tháp, lần này là một nữ nhân cầm kiếm tu vi Anh Linh trung kỳ.
Từ kiếm của cô ta, Vũ Trì biết mình không có cơ hội thắng nếu không dùng đến Thần Hy Kiếm.
Nhưng mà khi cậu khu động Thần Hy Kiếm thì nó đã truyền đến cho cậu một tin tức.
"Nếu cậu xuất kiếm thì Cầm Kiếm Tháp cũng tan tành. Bởi vì tháp không đủ đẳng cấp để chứa đựng Thần Hy Kiếm".
Nếu đã không thắng được thì Vũ Trì cũng phải đánh một trận thống khoái.
"Tiêu Tương Dạ Vũ - Thái Bình Thiên Quốc" nhanh chóng xuất ra hai khúc nhạc, nhưng tất cả đều bị nữ nhân đánh tan.
Không chỉ vậy cô ta cũng ép tới Vũ Trì.
"Rầm..." lợi dụng kiếm cương ngưng hình Vũ Trì ngăn được một kiếm của cô ta, cũng thoát ra khỏi vòng chiến.
"Khê Sơn Hành Lữ - Thập Diện Mai Phục" liên tiếp là các đòn công kích từ xa, đến lúc này Vũ Trì vẫn bất phân thắng bại với cô ta.
Nhưng nữ nhân này đã có Kiếm Tâm, nên tâm linh rất cứng cỏi, không chịu quá nhiều ảnh hưởng từ tiếng đàn. Cũng một phần do Cầm Kỹ của Vũ Trì chưa đến mức xuất thần, cậu cũng chưa có Cầm Tâm, nên uy lực không phải tuyệt đối.
"Bao nhiêu đã đủ, nếu chỉ có vậy ngươi nên dừng lại tại đây" nữ nhân đứng từ xa nhìn Vũ Trì nói.
Sau đó cô ta chém ra một kiếm, kiếm này phải nói là quỷ khốc thần sầu, Vũ Trì dám cam đoan cùng cấp bậc sẽ không có bao nhiêu người đở được.
Nhưng Vũ Trì vẫn bình tĩnh khẩy một tổ hợp âm. Từ dây đàn bảy luồng kiếm khí nhanh chóng bắn ra.
"Lấy đàn ngự kiếm, tốt, ngươi rất xuất sắc nhưng như thế vẫn chưa đủ" nữ nhân hơi lóe lên một tia kinh ngạc.
Đúng là vẫn không đủ, bảy luồng kiếm khí nhanh chóng bị đánh nổ. Vũ Trì cũng bị chém văng ngược về sau.
Cậu thất bại rồi.