CHƯƠNG 30: RUNG ĐỘNG LỚN

Mặc cho bên ngoài đánh giá thế nào đi nữa Vũ Trì không hề biết, cậu cũng không cần biết. Vũ Trì chưa bao giờ sống vì ánh mắt của kẻ khác, tính của cậu có phần ngang bướng, nếu người khác càng nói thì cậu càng làm tới, chọc cho họ tức điên.

Đó là chuyện ngoài lề, còn bây giờ giữa động dung nham nóng bức, đối diện Vũ Trì là một nữ nhân yêu mị. Với thanh Tỳ Bà trên tay, nữ nhân nhìn Vũ Trì hiện lên một tia hứng thú.

"Đánh bại ta ngươi sẽ bước vào tầng 5" nữ nhân mở miệng nói.

Theo thế tay của cô ta, một thanh Thất Thải Kiếm cũng đã xuất hiện trên đầu ngón tay của cậu.

"Teng, teng, teng...." Tỳ Bà phát ra âm thanh dồn dập, dung nham bên dưới cũng bắt đầu sôi trào.

Từng cột dung nham bắn thẳng lên hóa thành những đầu Nham Xà lớn, hướng về Vũ Trì mà cắn nuốt.

Thanh Thất Thải Kiếm bây giờ đã ngưng thành hữu hình, chém nát từng đầu Nham Xà muốn tấn công tới.

Lượng theo Thất Thải Kiếm là bảy thanh kiếm nhỏ hơn, chúng đàn thây mặt Thất Thải Kiếm dẹp hết trở ngại.

"Rầm..." Bay tới nữ nhân, Thất Thải Kiếm phát ra sát khí chém mạnh xuống. Nhưng không biết từ khi nào một bức nham tường đã mọc lên ngăn cản đó.

"Phá" hét lên một tiếng, từ xa Vũ Trì huy động Thất Thải Kiếm lần nữa chém tới.

"Ầm..." ngay lúc nham tường sụp đổ thì phía sau Vũ Trì thân ảnh của nữ nhân đã phất phiêu xuất hiện.

"Teng, teng, reng, reng..." một chuỗi hợp âm vang lên, đánh thẳng vào não bộ của Vũ Trì, như có một l*иg giam, nó khóa chặc linh hồn của cậu lại.

"Thất Sát Tuyệt Tâm Khúc đệ tứ khúc Hỏa Địa Vi Lao", muốn tu luyện được một khúc này phải có thiêu đốt linh hồn Dị Hỏa làm thuốc dẫn.

Không ngờ Cầm Kỹ của nữ nhân này lại mạnh đến vậy. Nếu là người khác chắc chắn sẽ chết nhưng đây là Vũ Trì, Tinh Thần Lực của cậu mạnh mẻ hơn người khác rất nhiều lần.

Ngay khi Hỏa Địa Vi Lao tạo thành l*иg giam, từng sợi Hỏa Địa bóc cháy muốn thiêu linh hồn của cậu thì Vũ Trì đã kịp dùng Tinh Thần Lực của cậu trấn áp nó.

Tinh Thần Lực của Vũ Trì như làn sương lạnh lẻo, nó dập tắt hết Hỏa Địa.

"Bùm..." lần nữa dùng Tinh Thần Lực phá tan l*иg giam, ánh mắt của Vũ Trì càng quyết tuyệt.

Từ l*иg bàn tay của Vũ Trì, một con Khổng Tước năm màu lớn dần dần xuất hiện.

"Khổng Tước Linh Hỏa, tận diệt càn khôn" Khổng Tước hót cao một tiếng, mặc cho bao lớp nham tường ngăn cản nó cũng xuyên qua, hướng về phía nữ nhân.

"Phốc..." nữ nhân bị Khổng Tước Linh Hỏa thiêu đốt đến tan biến khỏi hư không.

Nữ nhân vừa mất, dung nham cũng dần yên tĩnh lại, rốt cuộc Vũ Trì cũng vượt qua được cô ta để bước vào tầng năm.

Bước vào tầng 5, trong lịch sử chạy dài của Cầm Kiếm Tông chỉ có hai người làm. Vạn năm trở lại đây, Vũ Trì là người đầu tiên a.

Rung động, triệt để rung động, không chỉ các đệ tử mà tất cả cao tầng tông môn cũng bị rung động. Vũ Trì hiển lộ ra thực lực đã vượt qua tất cả mọi người rồi.

Bên ngoài, Đặng Thùy Vân và Bội Sam khẻ nhìn Dương Tử một cái. Tuy ba người đều là đệ tử nòng cốt nhưng thiên phú lại khác nhau.

Bội Sam yếu nhất, kế đến là Đặng Thùy Vân, riêng Dương Tử hắn đã đi đến tầng 4, còn kiên trì được một khắc có thể thấy thiên phú không phải dạng vừa. Cũng nhờ Dương Tử mà Kiếm Tông mới không thua thiệt Cầm Tông, dù đối phương thắng ở số lượng.

Vốn ở tồn môn Dương Tử chính là thiên kiêu chi tử, nhưng nay xuất hiện một Vũ Trì càng mạnh hơn. Đặng Thùy Vân lo là lo Dương Tử sẽ không chịu được.

Lúc này Dương Tử đứng nhìn Cầm Kiếm Tháp mà trong lòng hừng hực chiến ý, hắn chờ đối thủ đã lâu lắm rồi.

Tầng 5, Thủ Hộ Tháp đã là Anh Linh cường giả.

Vẫn là một người của Cầm Tông, nhưng không phải nữ nhân mà là nam nhân. Nam nhân tay cầm ngọc tiêu, nụ cười rạng rở trên môi.

"Ngươi là người của Cầm Tông, tại sao lại không lấy Âm Công chiến đấu" nam nhân nhìn Vũ Trì cười nói.

Hắn biết? Không ngờ hắn lại biết. Nhưng Vũ Trì cũng rất bình tĩnh nhìn hắn.

"Như ngươi mong muốn"

Lung Nguyệt Cầm xuất ra, Vũ Trì vuốt nhẹ nó một cái.

"Cầm tốt" nam nhân nhìn Lung Nguyệt Cầm mắt lóe sáng khen một cái. Ngọc Tiêu của hắn cũng là vật hiếm có nhưng so với cây cầm trước mắt này thì thua xa.

"Bắt đầu đi" ôm cầm trong tay, Vũ Trì lạnh như băng nói.

Nhìn dáng vẻ của Vũ Trì, nam nhân càng hưng phấn, đã lâu rồi hắn chưa đánh trận nào.

"Thập Diện Mai Phục" theo ngón tay mãnh khảnh của Vũ Trì, xung quanh đều phát ra tiếng nổ lớn.

"Đến tốt lắm" nam nhân cười lớn, nhảy một cái lên mõm đá cao đưa ngọc tiêu vào miệng thổi.

Một khúc Tiếu Hồng Trận loạn đảo chúng sinh, đây là khúc làm nên tên tuổi của hắn, hắn tin tưởng sẽ đánh bại Vũ Trì bằng khúc này.