CHƯƠNG 29: NGÀY KHẢO HẠCH

Hỏi thăm Tuyết Dạ một chút về chuyện khảo hạch, ngày hôm sau Vũ Trì liền đi đến Sự Vụ Đường đăng ký.

Cứ mõi lần có đệ tử đăng ký khảo hạch đệ tử nòng cốt thì cả tông môn gần như bị oanh động lên. Bởi vì ai cũng biết độ khó của khảo hạch là rất lớn, nhưng nếu thông qua thì tiền đồ vô lượng a.

Sau khi đăng ký, đợi đến ba ngày sau, Vũ Trì nghe trong tông vang lên ba tiếng chuông vang vọng. Có việc khảo hạch đệ tử nòng cốt mà lại long trọng đến vậy, Vũ Trì đúng là còn đánh giá thấp chức vị này.

Khi Vũ Trì đến nơi khảo hạch thì xung quanh đã đứng kín người, trong đó có cả những khuôn mặt quen thuộc mà cậu từng biết.

"Trì đệ, thành công nha" đầu tiên là Tiểu Linh lên tiếng chúc cậu trước, sau đó một đám quen biết cậu cũng gởi lời chúc tốt lành.

Nơi khảo hạch là Cầm Kiếm Tháp, đây cũng là nơi thí luyện cao cấp nhất của tông môn. Muốn thông qua khảo hạch, Vũ Trì cần phải đi đến tầng 3 và cầm cự bên trong ít nhất một khắc đồng hồ. Tầng 3? Bên trong đáng sợ vậy sao?

Bỏ lại huyên náo bên ngoài, Vũ Trì bước vào tháp. Ngay khi tiếng cửa đống "rầm" lại thì khuôn cảnh đã biến thành một nơi đồng cỏ hoang vu, ở đó có một nam nhân cầm kiếm đang đứng chờ sẳn.

"Ta là Thủ Hộ Tháp tầng 1, chiến thắng ta ngươi sẽ bước vào tầng 2" nam nhân đó lên tiếng. Nam nhân này tu vi Đạo Thai sơ kỳ, nhưng khí tức lại mạnh hơn Đạo Thai sơ kỳ bình thường một chút.

Khi Vũ Trì gật đầu một cái thì hắn cũng liền động thủ. Không chậm hơn nhịp nào, từ ngón tay của Vũ Trì bảy đạo kiếm khí tung hoành, rất nhanh chóng cắt tan thân thể nam nhân ra.

"Ngươi đã chiến thắng, được bước vào tầng 2" chợt tiếng nam nhân lại vang lên lần nữa. Sau đó khuôn cảnh lại thay đổi, bây giờ trước mặt Vũ Trì là một tòa cung điện cổ kín, bên trong có một nữ nhân đang nhàn nhãn đánh đàn.

"Ta là Thủ Hộ Tháp tầng 2, chiến thắng ta ngươi sẽ bước vào tầng 3" cũng như ở tầng 1, nữ nhân này cũng nói một câu giới thiệu.

Kẻ ở tầng 1 tu vi Đạo Thai sơ kỳ, nữ nhân tầng 2 này lại trung kỳ, vậy tầng 3 chẳng phải là hậu kỳ sao?

Bình thường các đệ tử tham gia khảo hạch đều là Đạo Thai sơ kỳ, lấy tu vi này cầm cự một khắc trước Đạo Thai hậu kỳ đúng là khó à. Hèn gì cả tông môn chỉ có ba đệ tử nòng cốt.

Như ở tầng 1, Vũ Trì cũng bắn ra bảy đạo kiếm khí, nhưng nữ nhân này đúng là khó đối phó hơn. Tiếng đàn của cô ta vang lên tạo ra một lớp bảo vệ trong suốt, kiếm khí của Vũ Trì khi bắn vào liền bị dội ngược ra.

"Ting, ting, ting, tang, tang...." một chuổi âm thanh kéo tới, xung quanh Vũ Trì cuồng phong liền gào thét, từng lớp đao gió nối tiếp nhau chém thẳng tới cậu.

Nhanh chóng rút kiếm khí về hộ thể quanh mình, Vũ Trì dùng kiếm khí ngăn cản đao gió, sau đó bắn thêm một thanh kiếm bảy màu về phía nữ nhân.

"Phốc" thanh kiếm xuyên qua lớp bảo vệ, xuyên thẳng qua cổ cô ta.

Có thể bảy đạo kiếm khí không đủ lực công phá nhưng khi nó hợp thành một, lại hóa hình thì uy lực tăng lên gấp mười lần a.

Tầng ba lóe sáng, bên ngoài tất cả mọi người đều há hốc mồm.

"Nhanh như vậy sao? Nói không chừng hắn còn đi đến tầng 4 a" bên ngoài thì sôi trào, còn bên trong Vũ Trì lại đang đối mặt với một nam nhân bạch y giữa một ngọn núi đầy tuyết trắng.

Bỏ qua khí tức Đạo Thai hậu kỳ của nam nhân tỏa ra, chỉ nhìn thanh kiếm trong tay hắn Vũ Trì biết kẻ này không đơn giản.

Thật sự là vậy, ngay khi trận đấu bắt đầu đôi bên đã dùng kiếm khí giằng co nhau.

"Giao Long Hóa Hải" nam nhân rít lên một tiếng, một đầu hư ảnh Giao Long liền bay ra.

Kiếm khí hóa hình thường cũng chỉ là kiếm hình, nhưng có nhiều người thích kết hợp với võ kỷ tạo ra một hình thể mới. Ở đây Giao Long kiếm hình cũng giống như vậy.

Theo Giao Long đạp tuyết bay đến một thanh Thất Thải Kiếm cũng quyết tuyệt đón lấy nó.

"Kiếm Cương" ngón tay búng ra một cái, ngay lập tức thất thải kiếm tỏa ra một luồng cương khí mãnh liệt. Cương khí này sắt bén đến độ, cắt nát cả Giao Long.

Chưa dừng lại ở đó, mang theo cương khí Thất Thải Kiếm lấy tốc độ ánh sáng mà bay về phía nam nhân.

"Bang..." nam nhân cũng không chờ chết, thanh kiếm trong tay chém ra một mãnh băng tuyết liền bị chém bạt ra.

Thất Thải Kiếm đυ.ng vào kiếm của nam nhân nổ vang trời.

Khi khói bụi tản đi, thì nam nhân cũng ngã xuống mặt tuyết lạnh. Thân ảnh to lớn của hắn ngã xuống mới lộ ra thân ảnh nho nhỏ của Vũ Trỉ đứng phía sau, ngón tay vẫn còn tụ một thanh kiếm khác.

"Qua, thật sự hắn vượt qua tầng 3 a. Ông trời ơi, bao năm rồi trong tông chưa có ai làm được a"

Vũ Trì vượt qua tầng 3 đã kinh động đến rất nhiều người, đến nổi ba đệ tử nòng cốt cũng đã xuất hiện theo dõi.

"Đặng Thùy Vân, ngươi nói kẻ này ở tầng 4 cầm cự được bao lâu" trong ba người, có hai nữ nhân đứng gần nhau hơn đang lên tiếng trao đổi.

"Thủ Hộ Tầng 4 tu vi Đạo Thai đỉnh phong, ta thấy rất khó cầm cự được một khắc" cô nàng gọi là Đặng Thùy Vân lắc đầu, chợt liếc nhìn nam nhân đứng gần đó.

"Nhưng biết đâu lại là một yêu nghiệt giống Dương Tử rồi sao" cô nàng bồi thêm một câu.

Cảm nhận được có người nhìn mình nam nhân Dương Tử quay mặt nhìn lại, nhưng rất nhanh liền lạnh lùng quay đi, bỏ lại Đặng Thùy Vân hụt hẳng vô cùng.

"Thùy Vân, ngươi lại tự làm khổ mình rồi" cô nàng bên cạnh Đặng Thùy Vân thở dài.

"Bội Sam thôi đi, chúng ta đến đây là để theo dõi khảo hạch, không nói chuyện của ta nữa" Đặng Thùy Vân cười khổ một cái, giấu đi ánh mắt đau buồn.