Chương 034: Trấn an dã thú

La Dạ ở chung cư chất lượng so với Vĩnh Lạc tốt hơn nhiều, chí ít có hai phòng, hai người không cần chen chung một cái giường

Đông Ân Vũ sau khi trở về, đã qua hai ngày, tối hôm đó nàng cuộn mình trên ghế sofa xem phim truyền hình thần tượng đang hot, vừa mới chuẩn bị đứng dậy lấy đồ ăn vậy thì nghe cửa lớn có động tĩnh

Rắc rắc!

Thanh âm khóa cửa bung ra vang lên thanh thúy, một bóng người đi vào phòng khách, La Dạ ăn mặc như cũ, nàng bước mạnh đi vào trong nhà liền cởi bỏ dép cùng mũ, khuôn mặt thanh tú lập tức hiện trước mặt Đông Ân Vũ. Nàng ném mũ, mỏi mệt ngồi trên ghế sofa. Đông Ân Vũ đi vào phòng bếp rót nước cho nàng, La Dạ sau khi nhận lấy ngửa đầu uống cạn, trên môi lưu lại giọt nước, để Đông Ân Vũ nhết môi mỉm cười

" Tại sao lâu như thế?" Nàng cầm khăn tay lau miệng cho La Dạ, tay vừa đυ.ng vào cánh môi mềm mại liền bị La Dạ nắm chặt

" Chờ người mua" nàng kéo một phát, đem Đông Ân Vũ ôm vào trong ngực

Mùi trên người La Dạ rất tạp, tựa hồ hai ngày nay đều không có tắm rửa, quần áo trên người tràn ngập mùi khói cùng rượu hư

" Mấy nữ nhân đã bị mua rồi hả?" Đông Ân Vũ không thoải mái đẩy nàng ra

" Ừm" La Dạ biết mùi trên người mình quái lạ, nhìn Đông Ân Vũ kháng cự, lập tức kéo cánh tay nàng đi đến phòng tắm. Đông Ân Vũ không phản kháng, mặc cho La Dạ dắt đi, hai người đi vào phòng tắm, không gian không thể gọi là rộng rãi nhưng ít ra có cái bồn tắm lớn, đây là chuyện duy nhất khiến Đông Ân Vũ vui mừng

các nàng cởi bỏ quần áo trên người nhau, Đông Ân Vũ đánh bàn tay không quy củ của La Dạ, trước giúp nàng gội đầu, sau đó mới cho La Dạ xoa sữa tắm trên người mình, chỉ là hai bàn tay to kia lại không an phận, sờ lấy sò để khiến Đông Ân Vũ có chút hít thở dồn dập, nàng bắt lấy bàn tay dò xét phía dưới, để La Dạ trước hết nằm vào bồn tắm, tiếp theo tự mình leo vào bồn tắm ngồi ở trên bụng La Dạ

" Ừm... nhẹ chút..." Đông Ân Vũ hạ thân xiết chặt, cảm giác La Dạ đem ngón tay luồn vào trong, hơi có vẻ chiếm hữu thô bạo

Nàng thở phì phò, nâng mặt La Dạ, tinh tế hôn qua đôi môi nàng, hai người trên môi nhau chậm rãi ma sát, Đông Ân Vũ thích cảm giác này, so với nụ hôn mãnh liệt nồng nhiệt, thì chỉ hơi đυ.ng vào lại làm nàng cảm thấy ấm áp, có loại cảm giác được che chở

... Ngón tay lại tăng lên

" Ngô ân... cô... chậm một chút... có chút đau..." Đông Ân Vũ mở hai mắt, vừa vặn bốn mắt nhìn nhau với La Dạ.

Đôi mắt xanh biếc như hồ nước, để Đông Ân Vũ không dời mắt được, nàng dường như trông thấy màu xanh biếc bên trong có chút hơi dập dờn, từng vòng từng vòng nước hồ bị đẩy ra, hình thành gợn sóng mỹ lệ, là như thế trầm tĩnh. Nàng nhấc eo lên, hôn đôi mắt của La Dạ, đồng thời nàng cảm nhận được thêm một ngón tay ở trong thân, để nàng không khỏi run rẩy

" A a... Chờ... Ân..." Đông Ân Vũ nghĩ tránh đi, La Dạ ôm chặt eo nàng, để nàng trùng điệp ngồi xuống,vừa vặn hoàn toàn ôm trọn đầu ngón tay. Trong cơ thể nàng nhiệt độ còn nóng hơn nước. Để thái dương La Dạ toát ra một chút mồ hôi rịn, nàng ngẩng đầu lên, cổ Đông Ân Vũ đang ở trước mặt nàng, La Dạ không chút nghĩ ngợi há mồm cắn, chọc Đông Ân Vũ một trận giật mình

" Ngô!" Cổ tê rần, lập tức bị đầu lưỡi ấm áp liếʍ qua, Đông Ân Vũ toàn thân xụi lơ, cổ truyền đến xúc cảm tựa như có dòng điện chạy qua, mặc dù đau nhưng rất đã

La Dạ xâm chiến rất trực tiếp, nàng mỗi lần đều rất nặng mỗi lần cùng với Đông Ân Vũ sẽ cắn cổ nàng, nhưng nàng thích cảm giác này, bị hung hăng đòi hỏi, để nàng cảm thấy mình có giá trị. Đồng thời Đông Ân Vũ cũng đưa tay phải dò xét, trượt vào giữa hai chân La Dạ, học động tác của nàng, Đông Ân Vũ rất ôn nhu, đầu ngón tay của nàng lúc thăm dò, nghe tiếng La Dạ rêи ɾỉ trầm thấp, rất gợi cảm, để Đông Ân Vũ giật mình trong lòng.

Không nghĩ La Dạ cũng sẽ phát ra loại âm thanh này.

Đông Ân Vũ nhết môi cười, hai gò má đỏ lên nhìn chằm chằm La Dạ, trong mắt nhu tình đều có thể chảy ra nước.

" Dễ chịu không?" La Dạ nhìn nàng, tiến lên phía trước liếʍ môi Đông Ân Vũ.

" Cô sao? cảm thấy thế nào?" Đông Ân Vũ cười hỏi lại, thanh âm của nàng có chút lười biếng, nghe như sắp ngủ đến nơi

La Dạ không trả lời nàng, mà tăng tốc độ ngón tay, cuối cùng Đông Ân Vũ cũng không có cơ hội trêu chọc La Dạ, bởi vì nàng chỉ có thể thở dốc, bồn tắm nước nóng bị hai người kịch liệt vận động mà tràn ra một nửa, nước nóng cùng bọt xà phòng bao lấy bề mặt, dưới đáy nước là cảnh tượng chọc người, Đông Ân Vũ cảm giác như đang xiết chặt đầu ngón tay, La Dạ nặng nề thở nóng ướt bên cổ nàng, đồng thời ngón tay ở hạ thân đột nhiên chọc mạnh, đưa Đông Ân Vũ đạt đến cao trào

Sau khi thỏa mãn thì dư vị vẫn còn lưu lại trong cơ thể, đầu ngón tay không có rời đi, hưởng thụ lấy cực nóng một lát

" Rất dễ chịu" Đông Ân Vũ lười biếng tiếng nói quẩn quanh trong phòng, nàng dựa vào vai La Dạ, nói ra cảm nghĩ

Trực tiếp va chạm, không có chút nào trói buộc hoan ái....

" Ừm" La Dạ nằm trong bồn tắm, mặc cho Đông Ân Vũ nằm trên người nàng.

Nhiệt độ nước đã lạnh, nhiệt độ cơ thể hai người vẫn y nguyên nóng bỏng

Cũng không lâu lắm, hai người lại bắt đầu trận tiến công lần hai, ngay lúc Đông Ân Vũ đã mau chóng không cầm cự nổi, nàng chợt nhớ đến Vĩnh Lạc. Vĩnh Lạc nói La Dạ rất khô khan? nhưng nàng lại không cảm thấy như vậy, La Dạ rất thú vị, tay chân nàng trái ngược với tính cách trầm mặc, ngoài miệng không nói, hành động lại chứng minh tất cả. La Dạ đem Đông Ân Vũ ép ở trên tường, nhấc mông nàng lên, đầu ngón tay không ngừng ra vào, làm cho nàng sắp nổi điên

Cử động mất khống chế, mãnh liệt va chạm.

Đông Ân Vũ bỏ vũ khí đầu hàng, đạt đến đỉnh phong sinh ra ngón tay cào rách lưng La Dạ, phần lưng trắng nõn của nàng lưu lại mấy đường cào rách

La Dạ kéo thân thể Đông Ân Vũ qua, để nàng nằm trên ngực mình, sau đó ôm lấy eo nàng, bờ môi hôn vai Đông Ân Vũ

Bồn tắm lại một lần nữa đầy, sóng nước ấm áp đánh vào hai người, Đông Ân Vũ thỏa mãn đến mau ngủ quên

" Cô hỏi cái gì?" lúc này La Dạ mới đột nhiên mở miệng, thanh âm khàn khàn rất có từ tính

" Cái gì?" Đông Ân Vũ nhắm hai mắt, rì rì hỏi

" Có gặp lão đại" Lời này vừa nói ra, Đông Ân Vũ lập tức mở mắt ra

Nàng không có hành động thiếu suy nghĩ, biết tiểu đệ kia chắc là đem chuyện nàng hỏi ở quán ăn đêm kể lại cho La Dạ.

" Đừng hỏi quá nhiều" Đây là cảnh cáo

Đông Ân Vũ cảm thấy La Dạ ôm nàng có chút ngạt thở, tay ôm qua hông tựa hồ quá chặt chẽ " Tôi chỉ muốn biết mình đang bán mạng cho ai mà thôi, nếu không thể hỏi, tôi sau này sẽ ngậm miệng lại" Nàng nghiêng đầu, lau giọt nước trên mặt La Dạ, đây đã là cấm kỵ, nàng không có ngốc mà đi dây vào

La Dạ cúi đầu, hôn lên môi nàng, sau khi hôn xong chỉ nói: " Thay tôi là đủ rồi"

...Thay nàng bán mạng là đủ rồi sao?

Đông Ân Vũ nheo mắt, im ắng cười, nàng há mồm hôn trả lại La Dạ, là như thế triền miên

Ba giờ sau, hai người mới từ phòng tắm đi ra, Đông Ân Vũ kém chút nữa té xỉu trong phòng tắm, bên trong thực tế nóng làm nàng đầu choáng mắt hoa, nàng sau khi ra ngoài lập tức uống không ít nước mới lấy lại tinh thần, Đông Ân Vũ ngồi trên ghế sofa, uốn trong lòng La Dạ, hai người dựa sát vào nhau xem tivi, tiết mục đang chiếu toàn là tin tức thời sự, cơ hồ cả ngày chỉ nói sự kiện, làm Đông Ân Vũ có chút chán

" Hôm nay có tin tức nóng hổi, bắc khu nghị viên Phương Hoành hôm nay ba giờ sáng bị bọn lưu manh bắn chết, thi thể được tìm thấy ở khu căn hộ cao cấp ở Bắc khu, hệ thống an ninh rất chặt chẽ, bảo vệ cũng không thấy ai khả nghi, trước mắt cảnh sát đang tiến hành điều tra vụ án xảy ra"

Màn hình tivi lay động, ống kính phóng viên mạnh mẽ vượt qua hàng rào phong tỏa của cảnh sát, ý đồ tiến vào hiện trường để chụp ảnh thi thể, đột nhiên bị bảo vệ ra sức đẩy đi, tạo thành một cảnh đưa đẩy vô cùng hỗn loạn. Đông Ân Vũ cầm tách trà, không tự giác nắm chặt tay, nghị viên Bắc khu bị phục kích bắn chết, hơn nữa còn ở khu nhà mình ở? Nhìn liền giống như muốn tuyên chiến, đối với pháp luật hung hăng khıêυ khí©h

" Phải ! phóng viên hiện tại đang đứng ở cao ốc, chính là nơi ở của nghị viên Bắc Khu Phương Hoành, chúng ta có thể nhìn thấy tất cả xe cảnh sát đã bao vây cửa ra vào, người nhà Phương Hoành vừa rồi cũng đến hiện trường án mạng..."

Đông Ân Vũ mím môi một cái, nghiêng đầu nhìn về La Dạ.

" Là người của Ngô Đường làm phải không?" Nàng hỏi rất bình tĩnh, không có gì là giả thiết lập trường

La Dạ không trả lời nàng, chỉ là khẽ lắc đầu

Không phải?

Không biết?

Đông Ân Vũ không có hỏi thêm, bỗng nhiên đầu nàng bị nè nặng, La Dạ thế mà nằm trên đầu nàng

" Muốn ngủ thì lên giường mà ngủ, đừng đè nặng tôi" Nàng dịch chuyển thân thể, không nghĩ La Dạ trực tiếp nằm sấp trên người nàng, thoải mái dễ chịu thay đổi tư thế, gối lên ngực nàng, hai tay vẫn ôm eo Đông Ân Vũ, đóng hai mắt lại

" Cô cứ như vậy tôi không có cách nào khác" Đông Ân Vũ nói đến không nhẹ không nặng, cũng không phải nhất định đuổi La Dạ đi

Kỳ thật hai người tựa sát thế này làm nàng cảm thấy ấm áp, La Dạ không giống tiểu hài tử, mà là giống như trượng phu đi làm về mỏi mệt, phương thức nũng nịu của nàng giống như vậy, ở trên người nàng, ôm lấy nàng. Hưởng thụ nhiệt độ của hai người. Đông Ân Vũ cầm gốc đệm sau lưng, vuốt đầu tóc ngắn màu nâu đậm rất mềm của La Dạ, vuốt tới vuốt lui thật dễ chịu thoải mái

" Ngày mai" La Dạ nghiêng đầu, rất nhạt mở miệng hỏi " đi yến tiệc không?" Nàng chỉ thư mời trên bàn, để Đông Ân Vũ tự mình xem

Đông Ân Vũ sớm chú ý, chỉ là nàng không dám vọng động, hiện tại La Dạ bảo nàng xem, Đông Ân Vũ tự nhiên sẽ không khách khí. Nàng cầm qua thiệp mời, là vé mời được trang trí tinh xảo, phía trên chữ viết tay thϊếp vàng ghi tiệc giao lưu, nói trắng ra là dạ tiệc thám thính tình hình của nhau, người mời là Tề ca, xem ra hắn muốn đem La Dạ đi chung

... La Dạ tại sao lại hỏi nàng?

" Đây là Tề ca mời cô mà?" Đông Ân Vũ đem thư mời để lại trên bàn, ngón tay đặt lên lưng La Dạ

thân thể La Dạ so với nữ nhân bình thường có chút rắn chắc, bởi vì cơ bắp La Dạ nhìn rất đáng xem, không khoa trương, thon dài lại rất ưu mỹ, nhớ kỹ lần đầu nàng trông thấy cơ bụng sáu múi của La Dạ, hai mặt đều bị hấp dẫn không thể dời đi, rất cường hãn mỹ cảm, để Đông Ân Vũ có cảm giác đặc biệt an toàn

" Đi không?" La Dạ không trả lời Đông Ân Vũ, chỉ hỏi nàng có đi hay không

Đầu ngón tay đặt trên da thịt truyền đến ấm áp, Đông Ân Vũ cẩn thận từng li từng tí mơn trớn sóng lưng nàng, tựa như trấn an dã thú

" Tôi có thể đi không?" Nàng có tư cách này sao?

La Dạ đưa tay mười ngón đan xen với Đông Ân Vũ " Muốn đi thì đi" Đây là câu trả lời thuyết phục của nàng.