Chương 47: Giang Diệc, Anh Có Phải Là Người Hôn Giỏi Không?

"Là hắn," Dương Hựu Nhiên vẫn có thể nhận ra sự khác biệt, chỉ vào người đàn ông có hoa hồng trong túi ngực: "Giang Diệc, hắn có cùng tên tiếng Anh với anh, nếu anh chứng minh được rằng anh hôn giỏi hơn hắn, thì em sẽ chọn anh, nếu không, anh sẽ không nhận được gì.”

Giang Diệc thờ ơ liếc nhìn Evan, người đang uống rượu, đối phương rõ ràng cảm thấy bạn trai của Roy đang đến và đến để bắt kẻ hϊếp râm, ánh mắt anh như thể sắp gϊếŧ người, vì vậy hắn không dám kêu lên.

Giang Diệc thu hồi ánh mắt, nói với Dương Hựu Nhiên: "Tôi tốt hơn, trở về với tôi."

Dương Hựu Nhiên: "Anh phải chứng minh điều đó. "

"Về đến nhà tôi sẽ chứng minh cho cậu thấy.” Giang Diệc ôm cậu vào lòng, nửa ôm nửa kéo, đưa cậu rời khỏi "hộp đêm" này.

"Sao cậu dám đến nơi như thế này?", anh cúi đầu trách móc Dương Hựu Nhiên, nhưng khi anh chuẩn bị đi ra ngoài thì cửa quán bar đã mở, hai bên có hơn mười nhân viên bảo vệ, tất cả đều chắp tay trước mặt anh rồi cúi xuống: "Ngài Roy, hoan nghênh ngài đến kiểm tra lần nữa!"

Giang Diệc: "......"

Dương Hựu Nhiên thì thầm với anh: "Hình như em đã đầu tư tiền, em là một trong những cổ đông, có cổ tức nên em khá giàu, tại sao anh không thích em?"

"Tại sao anh muốn chia tay với em? Giang Diệc ......" cậu tự lẩm bẩm một mình, còn Giang Diệc thu dọn đồ đạc, cẩn thận ôm hông cậu đưa vào trong xe.

Ngay lập tức, Giang Diệc cũng lên xe, nghiêng người giúp cậu thắt dây an toàn, nghe thấy cậu hét lên: "Jimmy...... Jimmy, cho tôi nước. "

Giang Diệc muốn nổi giận khi nghe cái tên Jimmy, trước đây Dương Hựu Nhiên vẫn ổn, nhưng mấy ngày qua trường học bắt đầu, từ khi Jimmy này xuất hiện, cậu bắt đầu thay đổi tính tình và trở nên không nghe lời sau khi xuất hiện.

Giang Diệc dùng ngón tay nâng cằm lên, vẻ mặt lạnh lùng: "Cậu xem tôi là ai." "

Ánh mắt Dương Hựu Nhiên tập trung vào mặt anh: "Bạn trai em."

Vẻ mặt Giang Diệc lập tức trở nên bất lực, anh thắt chặt dây an toàn cho Dương Hựu Nhiên, lái xe, thì thầm: "Tôi không yêu cậu, cho nên cậu không thể gọi tôi như vậy."

Dương Hựu Nhiên nói: "Em không hiểu, em không hiểu anh đang nói gì, em rời đi với anh, anh phải chứng tỏ kỹ năng hôn của mình."

Giang Diệc không trả lời, lái xe thẳng về nhà. Dương Hựu Nhiên nói muốn uống nước, nói muốn đi tiểu.

Cho nên Giang Diệc không cho cậu uống nước, đạp ga mạnh hơn, cố gắng đưa anh về nhà trong vòng hai mươi phút.

Cửa căn hộ ở tầng dưới được mở bằng một khuôn mặt, và khi đi lên lầu, phải sử dụng chìa khóa để mở cửa. Giang Diệc hỏi, tay thò vào túi: "Chìa khóa đâu?"

"Hình như, Jimmy...... Trong xe. "

"Lại là hắn sao?" Giang Diệc cau mày, nghe thấy tiếng chó sủa từ trong cửa.

"Harry!" Dương Hựu Nhiên ngồi xổm trên mặt đất, tai đặt trên cửa, "Em biết gọi ai mở cửa." Cậu lấy điện thoại di động ra bấm số điện thoại của Triệu Dữ Mặc, Triệu Dữ Mặc sống gần đây, chỉ mất mười phút là có thể đến.

Dương Hựu Nhiên nói với hắn: "Triệu Dữ Mặc, tôi quên mang ... chìa khóa. "

Triệu Dữ Mặc nói: "Tôi sẽ sớm đến đó."

Dương Hựu Nhiên ngồi bệt xuống đất, ngẩng đầu nhìn Giang Diệc.

Giang Diệc: "Triệu Dữ Mặc là ai?"

Anh không thích Dương Hựu Nhiên kết bạn không tốt.

Ánh mắt Dương Hựu Nhiên có chút buồn bực: "Là hắn... Bạn trai chính thức của anh. "

Giang Diệc: "?"

"Cậu đã nói nhảm rồi phải không" Giang Diệc cũng ngồi xổm xuống nhìn Dương Hựu Nhiên, nhỏ giọng nói: "Cậu vì tôi không vui?"

Dương Hựu Nhiên giơ tay sờ sờ mặt anh: "Đúng vậy."

Giang Diệc đột nhiên trở nên khó chịu, quay mặt đi, hạ ánh mắt xuống: "Hựu Nhiên, cậu có thể thích người khác."

Dương Hựu Nhiên khịt mũi: "Em cũng chuẩn bị thích người khác, nhưng anh bảo em đi cùng thì em phải làm sao đây?”

Giang Diệc sững sờ giải thích: "Bởi vì bằng hữu của cậu rất xấu, bọn họ không xứng với cậu, sẽ khiến cậu bị lạc lối."

Dương Hựu Nhiên gật đầu tán thành: "Đúng vậy, không bằng anh, anh tìm cho em một người tốt hơn anh đi."

Giang Dịch nghĩ nghĩ, nói: "Có chút khó khăn. "

Dương Hựu Nhiên buồn cười: "Được rồi, có chút khó khăn. "

Giang Diệc: "Tôi sẽ giúp cậu từ từ tìm được, đừng tự mình quậy phá, ta sợ cậu sẽ bị bệnh."

"Em không bị bệnh, em không quậy phá," Dương Hựu Nhiên giải thích, nghe thấy tiếng thang máy, vội vàng nói: "Anh đi cầu thang, trốn, đừng ra ngoài."

"Cậu có ý gì?" Giang Diệc bối rối.

Dương Hựu Nhiên: "Không thể để Triệu Dữ Mặc nhìn thấy anh."

Giang Diệc quay đầu lại: "Tại sao? Hắn là ai?"

"Không thể, anh không thể, em sợ anh sẽ cùng hắn chạy mất. Dương Hựu Nhiên đẩy anh vào cầu thang, "Đừng đi ra."

Giang Diệc thậm chí còn không biết cậu đang làm gì hay đang nói gì, nhưng anh vẫn nghe lời cậu, đứng ở cầu thang và chờ đợi, khi anh nghe thấy giọng thở hổn hển của một người đàn ông trẻ tuổi bên ngoài: "Tôi, tôi ở đây, Roy, cậu đã uống rượu sao?"

"Ừm, cậu giúp tôi, mở cửa ra, cảm ơn. "

Giang Diệc cũng nhận ra một vấn đề, người này có chìa khóa nhà Dương Hựu Nhiên.

Đó là người lần trước, đã giúp cậu dắt chó đi dạo phải không?

Tại sao Dương Hựu Nhiên không để cho người này nhìn thấy anh? Mối quan hệ của họ là gì?

Giang Diệc đẩy cửa ra nhìn một chút, thấy mặt bên cạnh Triệu Dữ Mặc, Dương Ngọc Nhiên không giữ lại, chỉ nói: "Muộn rồi, cậu về trước đi, cảm ơn cậu đã đến."

"Không sao, không sao. Triệu Dữ Mặc không vào cửa, nhẹ nhàng nói: "Cậu cẩn thận khi tắm một mình, đừng tắm."

"Tốt. Dương Hựu Nhiên đuổi hắn đi, sau đó Giang Diệc được thả ra khỏi cầu thang, Giang Diệc trực tiếp hỏi: "Cậu có liên quan gì đến hắn?"

Dương Hựu Nhiên: "Bằng hữu bình thường. "

Dương Hựu Nhiên lại ngồi trên thảm, ôm con chó của mình, móc ngón tay gọi Giang Diệc.

Giang Diệc hỏi cậu đang làm gì, ngồi xổm xuống nói: "Đừng ngủ trên mặt đất, trên mặt đất lạnh lắm."

Dương Hựu Nhiên khép hờ hai mắt, nắm lấy tay anh, đưa ngón tay đan vào ngón tay anh.

"......" Giang Diệc không nghĩ tới cậu sẽ làm ra hành động như vậy, anh mơ hồ siết chặt trái tim, lăn lên lăn xuống trong quả táo của Adam, cố gắng rút ra.

Dương Hựu Nhiên thản nhiên nói: "Anh thật sự rất giỏi hôn người sao, anh luyện kỹ năng hôn ở đâu vậy?" Anh hãy đến và hôn em, em sẽ kiểm tra nó. "

"Tôi sẽ không.” Giang Diệc cũng nói: "Tôi nói như vậy là để cho cậu về nhà." Anh làm sao có thể hôn Dương Hựu Nhiên, ánh mắt rơi trên môi cậu vài giây, anh nhìn đi chỗ khác.

Lưu ý: Chương tới tớ phải mất tiền mua để dịch rồi, nên mong các bạn có thể ủng hộ chút để tớ giảm chút chi phí mua đọc và dịch, tớ còn sv nên kinh tế hơi eo hẹp, mong các bạn thông cảm, rất vui vì được đồng hành cùng các bạn. Cám ơn