Tôi đáp ứng anh. Lâm Thâm lái xe tới đón tôi, sau đó tới quán bar gần đấy nhất. Trên sân khấu có một ban nhạc jazz đang biểu diễn, tôi và Lâm Thâm lười biếng cùng nhau uống vài ly theo điệu nhạc, tầm nhìn của chúng tôi dần trở nên mơ hồ.Uống rượu vào không lái được xe, chúng tôi dứt khoát nghỉ tại một khách sạn gần đó. Lâm Thâm đứng ở quầy lễ tân, nhẹ giọng nói.
- Hai phòng giường đôi.
Tôi đột nhiên ngắt lời anh.
- Một phòng.
Sau đó, trong ánh mắt kinh ngạc của Lâm Thâm, tôi lặp lại.
- Một phòng giường đôi.
Trong thế giới của người trưởng thành, một ánh mắt đã đủ để ngầm hiểu. Lúc tôi đang tắm, Lâm Thâm đi ra ngoài, tôi biết rất rõ anh ấy định mua gì. Ba phần men say vừa vặn làm hâm nóng bầu không khí, tôi mặc áo choàng tắm dựa vào lưng ghế sô pha, câu lấy Lâm Thâm cái cổ, lười biếng hôn lên. Lâm Thâm rất nhẹ nhàng đáp lại, bàn tay đặt ở trên vai tôi cũng dần dần hạ xuống. Chỉ là, khi đầu ngón tay ấm áp của anh dừng lại trên eo tôi, tôi đột nhiên kêu dừng.
- Từ từ.
Anh lập tức buông lỏng tôi.
- Vẫn là thôi đi.
Tôi đỡ cái trán, dùng sức quơ quơ đầu.
- Học trưởng, anh rất tốt. Em không muốn coi anh như một công cụ để trốn tránh quá khứ với Giang Ngôn. Như vậy đối với anh không công bằng.
Cơn say nhẹ tan biến, suy nghĩ dần tỉnh táo, tôi nhận ra rõ ràng rằng dù đã trải qua bảy năm hèn mọn không có kết quả ở bên Giang Ngôn, tôi vẫn kỳ vọng vào một tình yêu thuần khiết. Điều tôi muốn luôn là tình yêu dành trọn cho một người. Lâm Thâm rất tốt, nếu chúng tôi cứ hòa hợp với nhau thì có lẽ tôi sẽ yêu anh ấy và dành hết trái tim cho anh ấy. Nhưng điều đó có nghĩa là không phải bây giờ. Tôi mặc áo choàng tắm, xoa dịu hơi thở hỗn loạn của mình và đứng dậy:
- Thực xin lỗi học trưởng, em xuống lầu đặt một phòng khác.
Anh ấn vai tôi ngồi trở lại.
- Không cần đâu, em cứ ngủ ở đây, anh sẽ ra ngoài.
Tôi nhìn bóng lưng Lâm Thâm đi xa một chút, lúc chạm tới tay nắm cửa thì dừng lại, hơi hơi nghiêng đầu.
- Đường Mẫn, em không cần có gánh nặng tâm lý. Anh nói rồi, anh là thật lòng thích em.
- Cho nên, anh có thể chờ.
Sau khi quay lại, tôi đã tìm được một căn hộ thích hợp khác và chuyển ra khỏi nhà bạn của Lâm Thâm. Vài ngày sau khi chuyển đi, tôi nghe Ninh Vi nói rằng La Kiều sẽ kết hôn.
- Nghe nói hạng mục lúc trước suýt làm cho gia đình Giang Ngôn phá sản do gia đình La Kiều đứng sau giở trò. Giang Ngôn ở cùng cô ta nửa ngày cuối cùng cũng tìm ra chứng cứ. La Kiều sở dĩ vội vàng kết hôn như vậy, cũng là liên hôn thương nghiệp, vì giữ xí nghiệp nhà cô ta.
Nói xong lời cuối cùng, Ninh Vi có phần cảm khái.