Chương 5

“Chào buổi sáng” Vừa nhìn thấy bóng dáng của Lâm Nhiên bước xuống, Mộ Dung Tuyết đã mở lời cùng một nụ cười trên khóe môi.

Từ lúc nhìn thấy Lâm Nhiên, ánh mắt của Mộ Dung Tuyết không bao giờ rời khỏi người con gái này. Nhìn trang phục Lâm Nhiên đang mặc, ngay lập tức khiến máu của nàng sôi sục cùng với một chút khô khốc ở khoang miệng. .

Đúng là một yêu tinh nhỏ đầy quyến rũ!

“Chào buổi sáng!” Lâm Nhiên cảm thấy ánh mắt như thiêu đốt của Mộ Dung Tuyết đang nhìn mình khiến cô lại càng cảm thấy xấu hổ, gương mặt nhỏ lại càng được tô đỏ thêm. Bàn tay nhỏ cầm tà váy, cô bẽn lẽn hơi cúi đầu, chân thì mang đôi giày cao gót, bước đi từng bước nhẹ nhàng thận trọng đến trước mặt của Mộ Dung Tuyết.

“Ăn sáng đi.” Mộ Dung Tuyết nói ngắn gọn rồi dẫn Lâm Nhiên đến bên bàn ăn.

Lâm Nhiên được xếp ngồi đối diện với Mộ Dung Tuyết, ngại ngùng dùng miệng nhỏ cắn nhẹ một miếng đồ ăn.

Lâm Nhiên hơi bị kí©h thí©ɧ bởi cái lạnh của mông cô một cái lạnh không có gì che chắn, gây ra cho cô một chút cảm giác khó chịu.

Vì đó mà Lâm Nhiên không có cảm giác ăn ngon miệng chút nào, ăn được một chút cô liền đặt bộ đồ ăn xuống bàn I, lấy khăn ăn lau miệng rồi yên lặng ngồi bên cạnh mà nhìn Mộ Dung Tuyết.

Phải nói rằng, Mộ Dung Tuyết cũng là một mỹ nhân vô song hiếm có, đặc biệt nàng còn có một khí chất uy nghiêm độc nhất vô nhị khiến người khác phải trầm trô.

Mộ Dung Tuyết cũng ăn xong, lau miệng, ngẩng đầu lên luôn chú ý tới ánh mắt của Lâm Nhiên đang nhìn nàng, "Em ăn xong chưa?"

Mộ Dung Tuyết nhìn cô khi cô đang nhìn nàng, khiến Lâm Nhiên lập tức quay mắt đi chỗ khác và nhỏ giọng nói: “Dạ, xong rồi.”

“Ăn xong thì bước qua bên này.” Mộ Dung Tuyết dẫn Lâm Nhiên đi vào phòng khách, tuy phòng khách rất lớn, nhưng lại không có ai ở đó, có thể nói rõ ràng rằng chỉ có hai người họ ở nơi biệt thự rộng lớn này

“Được rồi, bắt đầu khóa huấn luyện của chúng ta ngay bây giờ.” Mộ Dung Tuyết ngồi uy nghiêm trên ghế sô pha và ra lệnh cho Lâm Nhiên đứng trước mặt nàng.

“Khóa huấn luyện?” Lâm Nhiên không hiểu những gì nàng nói, huấn luyện ư? Đó là gì.

“Đúng vậy, để em học một số điều nên làm để có thể trở thành nô ɭệ của tôi” Mộ Dung Tuyết vừa giải thích vừa mở một chiếc hộp trên bàn cà phê.

Đầu tiên là một đôi găng tay bằng bông có hình chân chó, Mộ Dung Tuyết lấy chúng ra khỏi chiếc hộp đó rồi đeo bộ găng tay đó cho Lâm Nhiên, khóa lại bằng một chiếc thắt lưng da trên cổ tay Lâm Nhiên.

“Đây là cái gì?” Lâm Nhiên cử động tay một chút và phát hiện rằng các ngón tay của cô hoàn toàn không thể cử động, điều đó làm bàn tay cô không thể nhặt bất cứ thứ gì.

“Là một con vật nuôi của tôi, làm sao em có thể dùng tay đây?” Mộ Dung Tuyết mỉm cười giải thích khi nhìn thấy những hành động của cô, sau đó nàng tiếp tục lấy ra một đôi đệm đầu gối, đặt lên đầu gối của Lâm Nhiên.

Con người này đúng thật là rất xấu xa, nhưng cô không thể không nghe lời nàng, huống chi còn có hệ thống, nhưng cho dù là không có hệ thống, cô cũng không thể thoát khỏi đây, huống chi là đang nằm gọn trong bàn tay nàng . Lâm Nhiên hiểu rằng nếu cô chống lại nàng, cô sẽ chỉ mang nhận lại sự trừng phạt to lớn và đầy khó khăn dành cho chính mình.

“Được rồi, nằm xuống!” Mộ Dung Tuyết nhẹ nhàng nói sau khi đặt miếng đệm đầu gối.

"Gì cơ? Cúi xuống! Không thể ... đừng!" Lâm Nhiên cảm thấy rất xấu hổ, cô hiện tại không mặc qυầи ɭóŧ.

“Nằm xuống!” Mộ Dung Tuyết quát lớn, giọng điệu trở nên hơi lạnh lùng.

Chân của Lâm Nhiên mềm nhũn đi với khí chất hùng vĩ của nàng, cô chỉ có thể lập tức làm theo mệnh lệnh mà nằm ngã xuống đất.

“Đúng vậy, đừng làm trái lời chủ nhân, từ nay về sau em sẽ gọi tôi là chủ nhân, hiểu chưa?” Mộ Dung Tuyết nhẹ giọng giải thích.

Lâm Nhiên chỉ gật đầu, nhưng lại không nói gì cả.

“Gọi chủ nhân” Mộ Dung Tuyết nâng khóe miệng lên vừa cười vừa nhìn Lâm Nhiên rồi nói.

"Chủ ... Chủ nhân..." Mặt Lâm Nhiên vừa lắp bắp gọi

nàng khi gọi xong mặt liền đỏ bừng ngay lập tức .

“Tốt!” Mộ Dung Tuyết xoa đầu Lâm Nhiên, tiếng gọi của cô vừa vang lên liền khiến trái tim nàng có chút lệch nhịp.

Mộ Dung Tuyết tiếp tục lấy trong hộp ra một chiếc thắt lưng da mềm màu hồng, buộc quanh eo mảnh mai của Lâm Nhiên. Sau đó lấy ra hai chiếc khóa chân, hai chiếc khóa chân mang màu chủ đạo là màu xanh dương nhạt, bề mặt khóa mềm mại được làm bằng da, bên trong còn có lớp nhung nâng đỡ giúp chân cô khi vận động sẽ không bị thương.