Chương 1

Ding Ding-

Vẫn là mở đầu ấy, vẫn sự việc quen thuộc ấy, chính cô cũng không ngờ rằng sẽ có một ngày, câu chuyện bị xe đυ.ng vốn chỉ có trong tiểu thuyết lại xảy đến với cô.

Thiếu nữ 18 tuổi - Lâm Nhiên đã mất trong một vụ thảm họa vào một đêm mưa nhẹ.

Ting Ting-

Đang tải hệ thống—–

Tải hệ thống thành công——

Đang kích hoạt—

Kích hoạt thành công—–

Ting-

Lâm Nhiên đã hơi tỉnh lại một chút, nhưng đầu cô vẫn còn đang quay cuồng. Cô chậm rãi mở mắt.

“Đây là đâu?” Lâm Nhiên vừa xoa trán vừa nhìn xung quanh. Cô thấy bản thân đang ở trong một căn phòng đâu đâu cũng được phủ màn sơn trắng, còn mình đang nằm trên một chiếc giường màu hồng.

Ding - khởi động hệ thống!

Một lần nữa, âm thanh kim loại đó vang lên trong suy nghĩ của cô.

Một luồng ánh sáng đột ngột lóe lên giữa ngực cô, cùng với đó là một quả cầu hồng hồng hiện ra ngay trước mặt Lâm Nhiên.

“Xin chào ký chủ, Hệ Thống Bách Hợp 001 hân hạnh được phục vụ cô.”

“Hệ thống?” Lâm Nhiên hơi khó hiểu.

Ngay sau đó, một bảng điều khiển xuất hiện trước mắt, có tiếng nói phát ra từ đó.

"Hệ thống đào tạo nô ɭệ của dàn hệ thống Bách Hợp, hệ thống này ..."

Sau khi nghe những lời đó, Lâm Nhiệm gần như hiểu ra: hệ thống này dùng để rèn luyện nữ giới. Nói cách khác, nhiệm vụ của Lâm Nhiên là tìm ra mục tiêu mà nó đưa ra, sau đó trở thành nô ɭệ của mục tiêu, tấn công mục tiêu thành công, để tình cảm đối với cô đạt đến con số 100 điểm là nhiệm vụ đã hoàn thành.

“Huh—” Sau khi đọc những điều cơ bản của hệ thống, Lâm Nhi không tài nào chấp nhận nổi... Làm nô ɭệ cho ai đó, cho dù người ấy có là nữ, cô vẫn không thể chấp nhận được.

“Nếu tôi từ chối thì sao?” Mặt Lâm Nhiên hơi ửng đỏ, nhưng thái độ vẫn rất cứng rắn.

“Cô sẽ bị điện giật nếu không thực hiện nhiệm vụ hoặc từ chối nhiệm vụ. Hãy lựa chọn cẩn thận vào.”, quả bóng hồng bay bay kia cất lời nói.

“Ồ, nhưng tôi từ chối!” Cô nàng vẫn chưa tin vào hệ thống quái quỷ này, vì vậy cô quyết định thử từ chối.

Ngay sau đó, Lâm Nhiên cảm thấy cơ thể mình lập tức bị tê liệt. Cô quằn quại ngã xuống giường, cả người như bị hàng triệu con kiến cắn, cơ thể đau nhói, mà cơn đau thì cứ tăng dần lên từng mức.

"D-Dừng lại, dừng lại, dừng lại mau! Tôi Tôi chấp thuận!" Cô phải khó khăn lắm mới nói ra được từng chữ, mới có thể hết câu. Cô rất sợ đau, trước giờ còn chưa từng bị đau chứ đừng nói là bị điện giật.

"Phù ~" Dòng điện chạy qua cơ thể cô ngừng lại, Lâm Nhiên phải mất một khoảng thời gian mới có thể hoàn hồn lại, cô không muốn phải bị như vậy lần nữa chút nào. Đối tượng nhắm đến cũng là phụ nữ, có lẽ họ sẽ không vượt quá giới hạn.

Ding - chuẩn bị, nhảy trong không gian, dịch chuyển tức thời ...

Một luồng sáng sắc trắng xuất hiện trước mắt Lâm Nhiên, cô dần tiến sâu vào cơn mê.

Cô nàng tỉnh dậy, thấy mình đang ngủ trong một căn phòng với tông màu chủ đạo của giấy dán tường là một màu hồng, chiếc giường màu hồng và những hình trái tim sặc mùi nữ tính.

Lâm Nhiên đang sắp xếp thông tin mà hệ thống gửi đến: bố mẹ cô đều qua đời, để lại một khoản tiền, cô sống ở đây một mình.

Đây chỉ là một danh tính giả do hệ thống cấp cho cô,

chỉ với mục đích hoàn thành nhiệm vụ cách tốt nhất.

Lâm Nhiên sững sờ một lúc, sau đó bước ra khỏi giường rồi tiến tới phòng tắm.

Cô nhìn vào gương như một thói quen, cô gái trong gương thực sự làm Lâm Nhiên choáng ngợp

“Cô” ấy lộ ra vẻ mặt đờ đẫn, hòa với khuôn mặt tuyệt đẹp, trông cực kỳ thuần khiết và yếu đuối, nhưng bù lại nó càng khiến người khác nhìn vào là chỉ muốn nổi cơn “thịnh nộ” và bắt nạt hơn thôi.

Làn da trắng nõn có thể sẽ bị bầm tím bất cứ lúc nào bởi những cú đánh, khuôn ngực cân đối tôn lên dáng người hoàn hảo. Mái tóc dài suôn mượt, thắt lưng đầy liễu rủ như một tác phẩm nghệ thuật hoàn mỹ.

Ding-

Nhiệm vụ: Vui lòng đến Quán Bar Phù Luyến để gặp đối tượng.

Âm thanh mảnh kim loại đó lại vang lên trong đầu cô, Lâm Nhiên sững sờ một chút, sau đó liền nghe thấy tiếng thông báo nhắc nhở của điện thoại.

Bật điện thoại lên, vị trí của quán Bar trôi nổi đã được gửi đến.

“Hey~ chúng ta mau đi thôi!” Lâm Nhiên có chút bất lực, nhưng cô không dám từ chối nhiệm vụ của hệ thống, nên cô cũng phải đi dù có miễn cưỡng thế nào

đi chăng nữa.

Lâm Nhiên ra khỏi phòng tắm, lật tung tủ quần áo, cô mặc một chiếc đầm trắng, sau đó mang một đôi giày đơn giản rồi bước nhanh ra khỏi cửa.

Một lúc lâu sau, nhờ điều hướng của bản đồ, Lâm Nhiên đã đến trước cửa quán bar tên là Phù Luyến này.

Nàng ta hít một hơi thật sâu, chỉnh sửa lại đầu tóc một chút sau đó đẩy cửa bước vào.

Bên trong quán bar cực kỳ rộng, Lâm Nhiên quan sát bên trong và chợt nhận ra rằng tất cả mọi người ở đây đều là nữ lại không có bất kỳ một người đàn ông nào cả. Cô mới bừng tỉnh nhận ra, đây là một quán bar bách hợp.

Sự xuất hiện của Lâm Nhiên như một ánh đèn thu hút sự chú ý của nhiều người, một vẻ đẹp tựa tiên nữ đột nhiên xuất hiện ở nơi này, khiến người ta thôi thúc muốn kéo cô vào một thế giới trần tục.