Chương 23

Các anh nhìn vòng cổ của cậu, Jin tò mò hỏi.

- Vòng cổ của em là gì vậy? - Jin.

- Không thích nói. - Cậu.

- Tại sao? - Yoongi không muốn bỏ.

- Các người không nên biết. - Cậu.

Không phải "không thể biết", mà là "không nên biết". Cậu rõ ràng đang cảnh cáo các anh!

Chiếc xe dừng lại trước cửa công ty BTS.

Cậu nhanh chóng đi trước. Các anh nhìn nhau, đồng loạt nhún vai.

Lên phòng, thấy cậu nằm dựa đầu lên bàn.

- Em mệt sao? - Nam Joon.

- Ừ. - Cậu.

- Em ngủ đi. - Taehyung.

Cậu không nói gì, vẫn nằm yên đó. Một lúc sau, tiếng thở nhỏ vang lên. Cậu đã ngủ rồi.

Các anh phì cười, nhìn ngoài mặt tỏ ra chán ghét, lạnh lùng thế kia mà vẫn là một đứa trẻ ham ngủ.

Jimin đi vào phòng nghỉ, lấy ra một cái chăn đắp lên người cậu.

Các anh lại một lần nữa chú ý tới vòng cổ của cậu. Không biết nó có công dụng gì nhỉ?

Vòng cổ màu đen, làm nổi bật làn da trắng của cậu. Nó có nhiều chi tiết nhỏ sắc sảo, trông khá nghệ thuật.

Ho Seok định sờ vào vòng cổ của cậu. Mắt cậu đột nhiên mở ra, ánh mắt lạnh lẽo mang theo tia cảnh cáo.

- Đừng đυ.ng vào! - Cậu.

Ho Seok giật mình, vội lùi lại.

Các anh quay trở lại trạng thái ban đầu ngồi làm việc, không dám để ý tới vòng cổ của cậu nữa.

Cậu không ngủ nữa, ngồi thẳng, lấy điện thoại ra chơi.

*Reng reng*

- Chuyện gì? - Cậu.

[...]- Đầu dây bên kia.

- Là sao? - Cậu.

[...]- Đầy dây bên kia.

- Phiền phức! Không đi! - Cậu tắt máy.

Cậu chán ghét nhìn điện thoại.

- Sao thế? - Yoongi tò mò.

- Liên quan? - Cậu cộc cằn.

Các anh bất lực, đành quay lại làm việc.

Cậu lại gọi điện thoại cho ai đó.

- Này! Có tiệc. - Cậu.

[...]- Đầu dây bên kia.

- Mày tự đi đi! - Cậu khó chịu.

[...]- Đầu dây bên kia

- Đi một mình! Phiền lắm! - Cậu.

[...]- Đầu dây bên kia.

- Biết rồi! - Cậu.

[...]- Đầu dây bên kia.

- Rồi rồi! - Cậu tắt máy.

Cậu quăng điện thoại rồi gục mặt xuống bàn chán nản, thở dài mệt mỏi.

- Em sao thế? - Jin.

Cậu tự dưng đứng bật dậy làm các anh đứng tim.

- Em sao thế? - Jimin giật mình.

- Tại sao phải là tiệc chứ? Mẹ nó! - Cậu có vẻ không quan tâm đến các anh.

- Jungkook! Em làm sao vậy? - Taehyung cau mày.

- Không có gì. - Cậu vội chối.

- Sao lại không có gì được? - Nam Joon bĩu môi, tỏ vẻ không tin.

Cậu ngồi lại xuống ghế, chán nản nói.

- Tôi phải đi tiệc. - Cậu.

- Đi tiệc? Vậy thì có sao? - Yoongi khó hiểu.

- Ồn ào! Phiền! - Cậu.

Các anh thì đã hiểu ra được. Tối nay cậu phải đi tiệc. Nhưng cậu lại không thích, bởi bữa tiệc nào cũng ồn ào rất khó chịu.

Chợt nhớ đến lần trước cậu có đi đến bữa tiệc của Jeon gia, các anh tò mò vô cùng.

- Vậy sao lần trước em lại đi? - Taehyung.

- Jeon gia mời nên tôi có hứng thú. - Cậu.

- Em đúng là! - Yoongi bất đắc dĩ.

Nam Joon nhớ ra điều gì đó, vội hỏi.

- Tiệc? Là tiệc của YT sao? - Nam Joon.

Cậu nhìn anh, nhíu mày.

- Sao anh biết? - Cậu.

- Chúng tôi cũng được mời! - Jin.

- Hình như mấy công ty đình đám như YH, JJ và lớn nhất là LJK. - Ho Seok chống cằm suy tư.

- Chúng tôi cũng muốn gặp chủ tịch của LJK một lần! - Jimin.

Cậu mở to mắt, hỏi.

- JJ? - Cậu.

- Ừ! Công ty JJ! - Yoongi tốt bụng giải thích.

- Khốn khϊếp! - Cậu chửi thề.

- Gì thế? - Các anh giật mình.

Vừa lúc đó, tiếng chuông tan làm vang lên.

Cậu không nói một lời chạy nhanh đi, không thèm quay đầu nhìn các anh đang khó hiểu vô cùng.

-----------

Hết chap 23