Chương 12: Những người bạn

Vẫn không chắc chắn về cách mà "Jack, người thứ hai" đã chọn nạn nhân, Will đi xuống nhà xác để quan sát thi thể một lần nữa khi anh đến FBI. Đứng trước xác chết bị cắt xén của Charles Grimauld, Will để con lắc lắc lư và nhớ lại tất cả những vụ gϊếŧ người trước đó, tìm kiếm một mô hình. Khi anh lầm bầm thất vọng, "Tôi vẫn không thể thấy mối liên hệ giữa gã ta và các nạn nhân", anh nhận ra rằng nhà xác im lặng đến nỗi anh có thể nghe thấy mọi người thở.

Mở mắt ra, anh thấy Brian đang mở to miệng nhìn vào thứ gì đó đằng sau Will. Khi người lập hồ sơ quay lại, một nụ cười rạng rỡ sáng lên trên khuôn mặt anh .

Nếu nói rằng Hannibal thích sự im tuyệt đối sẽ là một cách nói nhẹ nhàng. Hắn theo lời mời của Jack, để lại áo khoác và khăn quàng cổ khi người đặc vụ đưa hắn đến chỗ nạn nhân mới nhất của họ. Beverly cũng tham gia cùng họ trên nửa đường, mang theo hình ảnh từ văn phòng của cô. Trong lúc đi thang máy xuống, cô ấy mời Hannibal tham gia cùng họ trong một buổi tiệc được lên kế hoạch vào buổi tối.

Mọi thành viên của đơn vị khoa học hành vi đã làm việc quá giờ trong hai tháng qua. Vì vậy, một chút sự thư giản đến từ âm nhạc và đồ uống có cồn nghe có vẻ là một ý tưởng tốt. Bất đắc dĩ phải đồng ý trước khi hợp nhất với Alpha của mình. Hannibal thay đổi chủ đề khi hỏi về những bức ảnh. Họ đã thực sự nắm bắt được vẻ đẹp trong công việc của mình, bác sĩ nhận thấy hài lòng.

Một cảm giác dễ chịu lan tỏa trong người Hannibal khi hắn nhìn thấy Will. Cho đến bây giờ hắn đã không nhận ra mình đã bị thương nặng đến mức nào khi chia tay Alpha của mình ngay sau khi họ liên kết. Tay hắn theo bản năng vươn tới dấu đánh dấu trên cổ họng nhưng chỉ chạm được vào len mềm mại. Không muốn che giấu dấu ấn nữa, Hannibal "tình cờ" cởϊ áσ khoác và cởi khăn quàng cổ và đưa chúng cho Beverly.

Sự im lặng lan khắp nhà xác, khi chiếc cổ chữ V màu đỏ thẫm hắn đang mặc bên dưới bộ đồ lộ ra một vết thương.

"Anh là một Omega." Một trăm điểm cho Jack vì đã nói rõ điều đó.

Nuốt nước bọt một cách đầy lo lắng, Beverly hỏi, cô hơi co rúm lại: "Liệu Alpha của anh có biết anh đang ở đây không?" Đây là một lo lắng hợp lệ, vì Hannibal, một Omega mới được liên kết, đang đứng trong một căn phòng có ba Alpha và một Beta.

Nghiêng đầu một chút, Hannibal gạt đi những lo lắng của cô: "Không phải lúc này, nhưng tôi cho rằng cậu ấy sẽ sớm nhận ra."

"Có lẽ sẽ tốt hơn nếu anh rời đi." Beverly đề nghị. "Xin lỗi, bác sĩ Lecter, điều này không có gì xấu hổ cả nhưng anh mới được liên kết, không Alpha nào thích Omega của mình ở gần ba alpha khác và một Beta mà không phải là gia đình." Alpha có xu hướng rất bảo vệ, đôi khi còn có tính chiếm hữu. Có lúc hết sức bạo lực khi đánh dấu còn mới.

Nhưng Hannibal chỉ mỉm cười không hề bối rối, nói một cách bình tĩnh. "Tôi không nghĩ rằng điều đó là cần thiết". Sau đó hắn từ tốn tiếp cận Will.

Hai người nhìn chằm chằm vào Omega, người không chỉ dám ở cạnh họ lúc này, mà còn bước lại gần bàn kiểm tra, để nhìn nạn nhân mới nhất của họ như thể hắn không quan tâm đến thế giới. Họ không thể tin vào mắt mình khi Will tiết lộ sự thất vọng của anh về việc anh không thể nhìn thấy một kết nối nào ở đó, nhưng ngay lập tức sáng lên khi nhìn thấy bác sĩ.

Không ai dám thốt ra một từ nào khi Omega bước lại chỗ Alpha và cúi đầu xuống trước anh. Will nhân đôi cử chỉ bằng cách ngẩng đầu lên trong khi nhìn qua vai hắn. Hai người họ đã đủ gần để hôn nhau nhưng họ không làm vậy. Họ chỉ nhắm mắt và hít một hơi thật sâu, thư giãn, trước khi quay lại với nạn nhân.

Một cách lặng lẽ, Will nói, "Tôi thích màu này." Trước khi anh chú ý đến kẻ gϊếŧ người hàng loạt đang đứng trước mặt họ, lặp lại sự thất vọng ban đầu của anh, trong khi chụp lại những bức ảnh mà Beverly đưa ra. "Tôi vẫn không thấy kết nối. Phải có gì đó, không có kẻ gϊếŧ người hàng loạt nào chọn ngẫu nhiên các nạn nhân của hắn ta."

Hannibal bước ra sau vai phải của Will, nhìn vào những bức ảnh. "Cậu đã kiểm tra danh sách cá nhân trong thư viện chưa?"

Jack tiết lộ: "Vâng, chúng tôi đã kiểm tra toàn bộ danh sách khách hàng và nghệ sĩ vào sáng nay, không có cuộc triển lãm nào được tổ chức cả".

"Một phòng trưng bày cần nhiều hơn các nghệ sĩ và khách hàng để hoạt động. Các nhà gây quỹ, các cửa hàng cần phục vụ và triển lãm phải được giao. Có nhiều người tham gia hơn số lượng được ghi chép trong danh sách của ông Grimauld." Hannibal đưa ra cái nhìn sâu sắc.

Gật đầu chậm chạp, Jack nở một nụ cười nhỏ. "Đó có thể là một ý kiến hay."

Một tiếng gầm gừ nhỏ từ Will: "Tất nhiên rồi. Đó là lý do tại sao anh ta ở đây." Đẩy căng thẳng trong phòng lên cao. Rõ ràng Will không hài lòng việc Omega của mình bị coi thường, thậm chí anh thể hiện sự bất mãn ngay lập tức.

Hannibal cho phép bản thân vài giây thích thú trong sự lo lắng mà Alpha của hắn đã khơi gợi cho các đồng nghiệp, trước khi khẽ chạm vào vai Will. Hắn đề nghị: "Tôi chắc chắn rằng Jack chỉ muốn chỉ ra rằng dòng suy nghĩ của tôi hoàn toàn mới mẻ, ông ấy không coi thường tôi dưới bất kỳ hình thức nào."

"Tất nhiên, tôi sẽ không bao giờ làm điều đó".

Nhưng trước khi Jack có thể kết thúc câu nói, Will sẽ làm tất cả họ ngạc nhiên bằng cách thư giãn lần nữa, vuốt ve má của Hannibal mu bàn tay. Câu nói của anh thật dịu dàng, thậm chí đáng yêu khi anh thì thầm: "Anh thật tuyệt vời. Jack không nên ngạc nhiên về điều đó. Anh là người đã giúp đỡ chúng tôi."

Trong một khoảnh khắc, Hannibal ước rằng họ ở một mình, hy vọng rằng Will sẽ cho phép hắn làm nhiều hơn là một cú chạm thoáng qua đi kèm với lời khen của anh. Omega muốn kéo Alpha của mình lại gần, cảm nhận bàn tay ấm áp của anh trên da hắn, hôn anh và quấn lấy Will. Nhưng đây không phải là nơi cũng không phải là thời gian cho những ham muốn này, nên hắn chỉ nghiêng đầu bày tỏ sự cảm kích, trước khi nhìn vào người đứng đầu đơn vị khoa học hành vi một lần nữa.

Không muốn làm mọi thứ căng thẳng thêm nữa, ông lặp lại lời mời trước đó, "Chúng tôi sẽ xem xét mọi việc vào ngày mai. Tất cả chúng tôi đã có một vài tuần căng thẳng. tại sao chúng ta không gặp nhau tại Blue Hill Tavern vì tôi cho rằng Hannibal sẽ không thích một buổi tối trong James Joyce Pub."

Nhìn vào omega của mình, Will có vẻ thờ ơ, để lại sự lựa chọn cho hắn, Hannibal lắc đầu.

"Ngược lại đó, Jack à. Tôi rất thích chiếc bánh sandwich của James Joyce với thịt bò thượng hạng của họ".