Chương 11: Cuộc sống hằng ngày

Mặc dù phòng ngủ hoặc phòng tắm của Hannibal chưa bao giờ chia sẻ cho bất kì ai nhưng hắn phát hiện ra rằng hắn không bận tâm đến sự hiện diện của Will trong suốt buổi sáng. Alph cạo râu trong phòng tắm, cọ cái cằm còn phúng vài vào má Hannibal. Điều này giúp hắn thư giãn nhiều hơn cả vòi hoa sen nóng ấm. Vết thương trên cổ vẫn khá nhạy cảm khi chạm vào nó. Hắn không chuẩn bị cho sự ấm áp mà nó lan tỏa khắp cơ thể khi anh chạm vào nó, cảm giác tê dại đã thông báo rằng hắn không còn cô đơn nữa. Hannibal bị kí©h thí©ɧ khi dòng nước chảy qua vết cắn, điều tốt nhất bây giờ là nên nhanh chóng hoàn thành việc tắm rửa trước khi mọi thứ đi quá xa.

Will tránh khỏi gương, nhường chỗ cho Hannibal. Khi mắt anh rơi xuống vết cắn, anh nở một nụ cười, gợi ý: "Hôm nay anh nên mặc áo cao cổ. Trông anh khá đẹp trai." Sau đó để đôi môi mình lướt trên vai Hannibal trước khi rời đi.

Làm quen với căn bếp mới, Will khởi động máy pha cà phê, trước khi ra ngoài lấy tờ báo được giao từ sáng sớm. Sau khi thu dọn nhanh chóng, anh giải quyết vấn đề về lớp học và một tách cà phê tại quầy bếp, cố gắng để giữ vẻ mặt bình tĩnh khi Hannibal khoác lên chiếc sơ mi trắng hoàn hảo phối với cà vạt màu xanh đậm và bộ vest màu xám bồ câu. Nó thật sự đã khiến anh ngẩng ngơ, dù rằng bác sĩ luôn xuất hiện với dáng vẻ chỉnh chu nhất. Tuy hắn không theo lời gợi ý của anh nhưng giờ anh mới nhận ra chiếc áo cao cổ mềm mại có khi còn khó chịu hơn một chiếc sơ mi.

Không quá để ý đến sự hiện diện của Alpha, Hannibal lấy tạp dề và sẵn sàng mọi thứ để bắt tay vào chuẩn bị bữa sáng. Trong phòng thay đồ, hắn theo bản năng với lấy một chiếc áo cổ rùa, cố ý chọn màu sắc mà Will yêu thích. Nhưng sau đó hắn đã đẩy nó vào phía sau tủ quần áo của mình, tức giận vì hắn đã tuân theo lời đề nghị đơn thuần một cách dễ dàng từ một người thậm chí không nghĩ đến việc thời trang là gì. Tốt nhất nên làm rõ ngay từ đầu rằng hắn không phải là một Omega ngoan ngoãn và phục tùng, người sẽ làm theo mọi đề nghị nhỏ chỉ để làm hài lòng Alpha của mình.

Khi đang tỉ mỉ chuẩn bị trứng cuộn, Hannibal cố gắng bỏ qua nỗi đau mà cổ áo cứng gây ra khi cọ sát lên vết thương của hắn. Tuy nhiên, bất cứ khi nào Will ngẩng đầu lên, Hannibal nâng cằm một cách táo bạo với Alpha nhưng Will vẫn im lặng bất ngờ.

Hannibal cảm thấy quá hài lòng với tác phẩm của mình khi Will thốt ra câu trầm trồ sau miếng cắn đầu tiên lên chiếc trứng cuộn. Và cả cách Will bình tĩnh bỏ qua cử chỉ phản kháng của hắn đã khiến Hannibal bối rối. Alpha của hắn chỉ cảm ơn hắn một cách lịch sự cho bữa sáng mặc dù sự phản nghịch của Omega.

Hắn theo bản năng dựa vào cái vuốt ve mềm mại của bàn tay Will trên lưng, khi Will đặt đĩa và cốc của hắn xuống cạnh bồn rửa. Hắn mỉm cười khi chàng trai trẻ nhẹ nhàng hôn mình, sự tiếp xúc khiến da hắn râm ran. Ít nhất là trước khi Alpha thì thầm vào tai hắn:

"Nếu anh cứ khăng khăng mặc chiếc áo sơ mi này thì hãy chọn một chiếc tối màu hơn đi. Anh đang chảy máu khắp người này, tình yêu của tôi."

Trên đường đến văn phòng, Hannibal cuối cùng cũng cũng rũ bỏ được sự hoang mang mà Will đã gây ra. Gần hai thập kỷ trôi qua kể từ khi có ai đó dành cho hắn tình cảm. Chắc chắn, Hannibal thỉnh thoảng đã chiêu đãi người yêu, cả nam và nữ. Nhưng ngoài niềm đam mê thông thường, hắn không bao giờ cho phép bất cứ ai gọi hắn bằng bất cứ điều gì khác ngoài tên. Will - thường rất cẩn thận không vượt qua bất kỳ ranh giới nào, không làm bất cứ điều gì khiến Hannibal không cảm thấy thoải mái, vì đây là mối quan hệ còn mới đối với cả hai - thậm chí họ còn không nghĩ đến việc giải quyết nó vào sáng nay. Sự yêu mến từ trái tim hắn, sự ràng buộc đã cho thấy điều đó. Tuy nhiên, Hannibal không chắc chắn làm thế nào để đối phó với nó.

Hắn đã không cho phép bất cứ ai gần gũi trong một thời gian rất dài. Hắn muốn, hay nói đúng hơn là không cần Will như một alpha. Không chỉ bởi vì một Omega cần một Alpha để hoàn thiện mình. Cũng bởi vì suy nghĩ về việc Will đòi hỏi bất kỳ ai khác, về việc Hannibal bị người khác yêu cầu, khiến bác sĩ cảm thấy buồn nôn.

Hắn không thể nhớ được những gì đã xảy ra trong kì phát tình cuối cùng của mình, nhưng Will đã nói với hắn rằng anh đã mở cửa. Điều gì sẽ xảy ra nếu Beverly đã vào hoặc là Jack Crawford? Cả hai đều là alpha, mạnh mẽ và táo bạo. Nhưng liệu họ có thể cưỡng lại việc thấy hắn đứng tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ trong nhà bếp, tỏa ra pheromone khiến mọi Alpha trong vùng lân cận phát điên vì ham muốn?

Will đã giúp hắn nhưng không nhiều hơn những gì Omega được cung cấp để vượt qua kì phát tình. Anh thậm chí còn không đánh cắp một nụ hôn, điều mà bác sĩ tâm thần đã không nghĩ không ai đủ mạnh để kiềm chế, dưới cơn sóng nhiệt tình của một omega đang bị thiêu cháy.

Will đã từng gọi hắn là bạn của anh, trước khi trốn tránh hắn vì tất cả những lời dối trá và thao túng. Bây giờ Hannibal cảm thấy nhu cầu không thể giải thích được để chứng minh giá trị của mình. Chỉ định của hắn cần Will nhìn hắn bằng tình bạn thêm một lần nữa, vì hắn cảm thấy không thoải mái khi Will gọi hắn là "tình yêu".

Jack Crawford gọi hắn đến văn phòng của ông vào khoảng ba giờ. Các ban quản lí yêu cầu đầu mối trên nạn nhân mới nhất của họ. Mặc dù Jack nghe có vẻ ít căng thẳng hơn hai tháng qua, nhưng Hannibal biết rằng người đứng đầu đơn vị khoa học hành vi của chi nhánh FBI địa phương không thể để vụ gϊếŧ người này qua dễ dàng như Will. Họ có thể đã kết nối nạn nhân cuối cùng với những vụ gϊếŧ người tàn sát trước đây, nhưng kẻ gϊếŧ Charles Grimauld vẫn ở ngoài đó.

Vừa thấy bệnh nhân cuối cùng của mình ra ngoài, Hannibal quyết định rằng hắn có đủ thời gian để về nhà để thay đồ, trước khi đi đến văn phòng của Jack.

Ngay cả những học sinh bướng bỉnh nhất của anh cũng không thể phá vỡ bong bóng hạnh phúc đang vây quanh Will ngày hôm nay. "Jack, người thứ hai" sẽ không bao giờ có thêm một nạn nhân khác. Hannibal và anh đã nói chuyện một lần nữa và họ nói với Chúa rằng họ đã gắn kết với nhau như thế nào: theo mọi cách có thể tưởng tượng được.

Cả ngày Will nhớ lại những âm thanh, mùi và vị của Omega nhà mình. Anh cảm thấy hối hận vì hành động thách thức mà anh đã gợi ra vào buổi sáng. Alpha đã không nghĩ nhiều hơn, khi đề xuất một chiếc cổ rùa, nó mềm hơn cho cổ họng nhạy cảm của Omega hơn là cổ áo của một chiếc áo sơ mi. Tuy nhiên, anh đã khıêυ khí©h Hannibal để chứng minh sự độc lập của mình, khiến hắn bị tổn thương cả ngày. Điều đó hoàn toàn trái ngược với những gì mà anh dự tính.

Will nhận thức được rằng anh cần phải chọn từ ngữ của mình cẩn thận hơn kể từ bây giờ. Anh quan tâm rất nhiều đến Hannibal, không phải vì hắn là Omega mà vì hắn là một người đàn ông mạnh mẽ, xinh đẹp và quyến rũ. Một người đàn ông biết mình muốn gì. Có lẽ theo thời gian, Hannibal sẽ học được cách tin tưởng anh hơn là cơ thể anh. Có lẽ theo thời gian, Hannibal sẽ tin tưởng anh bằng lí trí. Will đã mong chờ đến ngày hôm nay, nhưng anh nhận thức rõ rằng hai người họ còn một chặng đường dài để đi.

Khi anh bước vào đơn vị khoa học hành vi vào buổi chiều, trải qua vụ gϊếŧ người cuối cùng với đồng nghiệp của mình, anh nhận thức được rằng tất cả họ đều muốn dành ít thời gian và nỗ lực để giải quyết chuyện này. Nạn nhân là một kẻ gϊếŧ người hàng loạt đã khiến tất cả bọn họ mất ngủ nhiều đêm trong khi gã thì cướp đi 9 mạng sống vô tội.

Sự nhẹ nhõm lan rộng trong không khí trong vài phút đầu tiên, Will đã được mời đi uống với các đồng nghiệp của mình vào buổi tối để ăn mừng vụ án. Anh vẫn chưa chấp nhận lời mời, anh muốn đi, nhưng khao khát được ở bên Hannibal mạnh mẽ hơn. Tuy nhiên, Will không chắc anh có được chào đón như một vị khách vĩnh viễn trong nhà của Omega không.

Các bệnh nhân của Hannibal thường không thể ở một mình. Bị tách khỏi Alpha của họ được biết đến là gây ra đau đớn. Nhưng Hannibal không phải là một Omega điển hình. Vì tất cả, Will đều trân trọng sự cô độc này, nó giúp anh rời đi khỏi mọi cuộc vui mà anh không hoàn toàn mong muốn.

Alpha nhận thức được rằng anh cảm thấy khá khó chịu khi tách khỏi Omega của mình. Nhưng sự khó chịu của anh không đủ quan trọng với Hannibal. Ít nhất là không phải bây giờ, nếu mối quan hệ căng thẳng của họ sẽ ảnh hưởng đến anh nhiều hơn, anh biết rằng anh cần nói chuyện với bác sĩ. Nhưng họ phải làm quen với những gì họ có bây giờ, trước khi đưa ra quyết định lớn về cuộc sống của họ sau này.