Chương 12

Bài post ấy, xác thật có hình chứng minh.

Mấy ngày liền, Tô Đào đi đến đại học bên cạnh chờ học tỉ tan học.

Có mấy tấm chụp trong quán cà phê, Tô Đào đang học trang trí cốc cà phê, chị gái tóc dài suôn mượt đứng bên cạnh hướng dẫn.

Có mấy tấm chụp ở công viên giải trí, Tô Đào mặc đồ thú bông, kẹp đầu thú bông to đùng ở dưới nách, nghiêng nghiêng đầu hơi mướt mồ hôi, giống như đang nói gì đó với học tỉ đang cầm vé trước mặt.

Học tỷ thanh tú trang nhã, Tô Đào dễ thương soái khí, bộ dáng hai người nói cười vui vẻ trong bức ảnh màu hồng phá lệ ái muội.

Ái muội đến mức…… Cố Dục nhịn không được muốn xé nát khuôn mặt cười vui vẻ của học tỷ kia.

Nhốt Tô Đào lại, làm cậu ta không có cách nào tiếp tục làm biểu cảm đó với người khác nữa .

Sắc mặt Cố Dục càng ngày càng âm trầm, mệt hắn trái lo phải nghĩ cũng không biết lí do Tô Đào muốn xa cách hắn.

Hắn có du͙© vọиɠ độc chiếm biếи ŧɦái, nhưng là cái tên tiểu biếи ŧɦái Tô Đào này thích hắn trước, tìm tới hắn trước.

Theo dõi hắn, gửi cho hắn ảnh chụp, lặng yên kể ra cảm tình không kìm nén được của cậu.

Ngay từ đầu hắn định xử lý tên bám theo, nhưng sau khi phát hiện đó là Tô Đào, hắn ngoài ý muốn cảm thấy rất thú vị.

Có lẽ người này có thể làm hắn phóng thích mặt tối trong tâm hồn hắn, mà bọn họ sẽ là người thấu hiểu người kia nhất.

Mỗi lần sau đó, càng chứng minh chuyện này là đúng.

Hắn uy hϊếp Tô Đào không được thân thiết với con mèo kia như vậy, Tô Đào liền dán giấy nhớ ở trên cửa nói trong phòng không có mèo, dùng cách đáng yêu như vậy đáp lại hắn.

Hiện tại, tiểu biếи ŧɦái đem hắn lừa tới tay rồi, liền muốn vứt bỏ hắn đi tìm người khác?

Nữ nhân kia đối với Tô Đào là gì, vầng sáng sao?

Cô ta có thể làm cho Tô Đào sợ hãi phát run nhưng vẫn không ngăn được khát vọng bí ẩn sao? Có thể lột xuống lớp vỏ mỹ lệ của quả đào, có thể thưởng thức chất lỏng ngọt lành bên trong sao?

Nàng không thể.

Bởi vì trước khi nàng có thể làm điều đó, Cố Dục sẽ làm nàng vĩnh viễn cũng không thể.

Màn hình di động cơ hồ bị niết hỏng, Cố Dục lưu lại toàn bộ ảnh chụp, khói mù trong mắt càng thêm thâm trầm, so bóng đêm còn muốn u ám hơn.

“Hê, cậu ở chỗ này hả!”

Đường Tiểu Điềm cùng cô nàng bạn thân trùng hợp đi ngang qua thì phát hiện đứng có bóng người ở đó, là Cố Dục cùng gương mặt âm trầm làm người sợ hãi.

Đường Tiểu Điềm nuốt nước miếng, thật cẩn thận kéo kéo cô bạn đang gọi Cố Dục.

Nàng vô tình đυ.ng phải ánh mắt của Cố Dục, liền bị sát ý đang cất giấu dưới sự lãnh đạm kia làm hoảng hốt.

Thật đáng sợ.

Cô nàng kịp thời phản ứng lại , lập tức hiểu được, lúc nàng nhìn thấy bài post kia trên diễn đàn, phát hiện CP mà bản thân chèo thuyền đã đi bến BE, tâm tình Cố Dục khẳng định được tốt lắm.

“Có việc gì?” Cố Dục có chút không kiên nhẫn.

Giờ phút này, trong đầu hắn tràn đầy đều là hình ảnh hiện tại Tô Đào đang hẹn hò với nữ nhân kia.

Càng nghĩ, hắn liền càng bình tĩnh.

Bình tĩnh đến độ trong đầu vụt qua không biết bao nhiêu là ý tưởng nguy hiểm táo bạo.

Nào còn tâm tư tám nhảm với bạn cùng lớp.

“Chả là, thầy giáo kêu chúng tôi đi mua thêm dụng cụ cho lớp,” Đường Tiểu Điềm nhỏ giọng nói, “Tan học xong cậu liền đi mất rồi, tôi liền rủ bạn tôi đi cùng, nhưng mà đồ vật tương đối nhiều…… Cậu có rảnh không?”

Tiếng nói của Đường Tiểu Điềm càng ngày càng nhỏ, chỉ còn mỗi việc chưa ở trước mặt Cố Dục sợ đến co lại một cục.

Cố Dục đột nhiên nhớ lại, hình như đúng là có chuyện như vậy.

Bởi vì mỗi tháng cũng chỉ cần làm một lần, hắn không ham thích tham gia các hoạt động lớp lắm, nên việc này liền giao cho hắn.

Còn người còn lại, thầy sẽ tùy thời sai một đứa cùng đi với hắn.

Đồ vật đúng là hơi nhiều, Cố Dục cũng sẽ không ném việc của hắn cho hai nữ sinh làm.

Hơn nữa……Hiện tại hắn mà tóm được tên tội đồ Tô Đào, nói không chừng sẽ không khống chế được bạn thân sẽ làm ra chuyện gì nữa.

“Có rảnh, đi thôi.”

“Ò, vậy tui đi về trước nha, vốn dĩ buổi tối tui cũng có hẹn với người ta đi xem phim rồi á, nếu hotboy Cố đến rồi, liền nhờ cậy cậu nha!”

“Nhưng……”

Đường Tiểu Điềm trộm liếc nhìn Cố Dục, không khỏi rùng mình một cái.

Đồ cần mua tuy vặt vãnh nhưng số lượng lại nhiều, nhanh nhất cũng cần một hai giờ, giờ nàng phải đơn độc ở chung với Cố Dục lâu như vậy sao?

Thật đáng sợ……

Bên kia, Tô Đào đang cùng học tỷ nói lời tạm biệt.

“Học tỷ, lần sau có thời gian rảnh làm việc được như thế này nhớ lại tìm em đó.”

Editor: Đậu