Không Gì Ngoài Rắc Rối

Chưa có ai đánh giá truyện này!
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Thể loại: Lãng mạn Dịch giả: Thiên Tứ Anh là một cầu thủ khúc côn cầu trên băng bị chấn thương Cô là một nữ diễn viên không có vai diễn. Anh không có kế hoạch nào cho tương lai và dự tính muốn sống yê …
Xem Thêm

Chương 15
Chelsea liếc qua vai Jules khi ban nhạc hát bài “Harder to Breathe” với tông nhạc nhẹ nhàng hơn. Cô cảm thấy sức nặng của bàn tay Jules trên eo và hơi ấm tỏa ra từ bàn tay anh ta. Cô thích Jules. Anh ta là một người đàn ông đẹp trai với cơ thể ấn tượng, nhưng còn một người đàn ông đẹp trai với cơ thể ấn tượng khác nữa mà cô đang tìm kiếm trong bóng tối của phòng khiêu vũ. Một vài phút trước đây, cô nhìn thấy Mark ngồi ở quầy bar. Nhưng bây giờ thì anh đã đi mất.

“John Kowalsky được bổ nhiệm vào Tòa nhà Danh vọng cách đây một vài năm,” Jules nói với cô. “Ông ấy cũng là một trong số các anh chàng đó, như Bressler và Savage, những người có thân hình to lớn nhưng lại có những cú đập bóng có tốc độ hơn một trăm dặm một giờ.”

“Ông ấy ở đâu?

“Tôi vừa nói với cô mà. Cô có nghe không vậy?”

Không. “Xin lỗi. Nhạc lớn quá.”

“Ông ấy là người to cao đang nhảy với người phụ nữ cao có mái tóc nâu ở bên trái cô. Căn phòng này toàn là các huyền thoại khúc côn cầu.”

Jules nghe có vẻ rất hứng thú, như thể anh sẵn sàng đập vỡ một chiếc bình quan trọng. Như thể anh ta vừa mới nói to ra các con số thống kê. “Thế, anh có mời em gái tôi đi chơi cho một lần hẹn hò thực sự không?” cô hỏi trước khi anh ta bắt cô phải chịu đựng những điều chán ngấy điển hình anh thường hay nói.

Jules ngừng lại nửa bước. “Chúng tôi cãi nhau quá nhiều.”

“Đó là vì cả hai người đều bị khủng hoảng tìиɧ ɖu͙© đấy.” Chelsea ngừng lại và ngẩng đầu nhìn vào đôi mắt xanh lục của Jules. “Hai người như hai con mèo thích gào thét và cào vào mặt nhau. Vì Chúa, hãy đi tìm em gái tôi và làm điều đó ngay bây giờ.” Jules mở miệng để nói điều gì đó nhưng sau đó liền im lặng. Tiếng nhạc chấm dứt. Chelsea tiến đến một trong những chiếc bàn tròn và cầm lấy ví của mình. Cô đi ra sảnh nghỉ và liếc nhìn xung quanh để tìm kiếm dấu hiệu chỉ phòng vệ sinh và nhìn thấy Mark đang đứng với một nhóm đàn ông và một vài phụ nữ cách đó một vài mét. Đầu anh nghiêng sang một bên khi anh chăm chú lắng nghe Faith Duffy. Anh đẩy vai áo vét của mình ra sau và cho một tay vào túi trước của chiếc quần bằng len. Như thể cảm nhận được sự hiện diện của cô ở phía bên kia của sảnh nghỉ, anh hơi ngước đầu lên và nhìn Chelsea qua vai người phụ nữ. Đôi mắt nâu của anh nhìn chằm chằm vào mắt cô, sau đó tiến xuống đôi môi cô. Anh vẫn mỉm cười và nói điều gì đó với người chủ đội khúc côn cầu nhưng ánh mắt lại hoàn toàn tập trung vào Chelsea. Nó từ từ tiến từ cổ xuống đến phần ngực cô. Một cơn ớn lạnh chạy khắp sống lưng cô và bước chân cô dần dần chậm lại. Cô buộc chính mình phải tiếp tục bước đi. Bước này kế tiếp bước kia, di chuyển nhanh hơn và xa hơn về phía cuối của sảnh nghỉ dài cho đến khi cô ở bên trong phòng vệ sinh mát mẻ. Trong số tất cả đàn ông hiện có trên hành tinh này, tại sao cô lại có cảm giác với một người đàn ông ngoài giới hạn đối với cô?

Cô đi vệ sinh, sau đó đặt ví lên mặt kệ kế bên chậu rửa khi cô rửa tay. Trong số tất cả đàn ông trên hành tinh này, tại sao cơ thể cô lại phản ứng lại với cơ thể anh? Cô không tự lừa dối mình rằng những gì cô cảm nhận là tình yêu. Cô không yêu anh cũng như anh chẳng yêu cô. Những gì diễn ra giữa họ không gì khác ngoại trừ sự ham muốn. Kiểu cảm giác nhanh chóng cháy bùng lên và rồi nhanh chóng lụi tàn.

Cô lau khô tay và mở ví ra. Cô lấy từ trong ví ra một ống son môi màu hồng và tô nó lên khắp môi mình. Cô không cần kiểu rắc rối đó trong cuộc đời mình. Cô biết mình muốn gì. Cô đã lên kế hoạch, và anh là người duy nhất có thể hủy hoại nó. Tốt hơn hết là không nên mơ tưởng và tránh xa anh ra. Dĩ nhiên, điều đó cũng sẽ không dễ dàng gì. Đặc biệt là khi anh đứng ở ngoài hành lang đối diện với nhà vệ sinh, tựa lưng vào cánh cửa thoát hiểm. Cánh cửa nhà vệ sinh đóng lại sau lưng cô, và ánh nhìn chăm chú của anh làm cô bất động.

“Anh đang tìm kiếm phòng vệ sinh dành cho nam sao?

Anh lắc đầu. “Tôi đang đi tìm cô.”

“Ồ. Anh cần gì sao?”

Ánh mắt anh hạ xuống phòng cổ cô. “Ừm.”

Dạ dày cô hơi nhói, và cô buộc mình bước về phía anh. “Đó là gì?”

Anh chớp chớp mắt và ngước nhìn khuôn mặt cô. Thay vì trả lời câu hỏi của cô, anh hỏi, “Khiêu vũ cùng với các chàng trai có vui không?”

“Họ rất dễ thương.” Nếu được nhảy cùng với anh ắt sẽ vui hơn. “Tôi thấy anh nói chuyện với Ty Savage. Đó có phải là những gì anh đã nói về việc đối xử dễ chịu với anh ta không?”

“Có thể thế. Anh ta cũng không phải là một anh chàng tồi.” Một bên khóe miệng anh nhếch lên. “Với một thằng khốn.”

Nụ cười đầy lo lắng của cô nghe rõ cả tiếng thở. “Anh có thấy chiếc nhẫn anh ta tặng cho Faith Duffy không?

“Khó lòng bỏ qua nó. Như thể anh ta đã nghĩ rằng nếu anh ta mua một chiếc nhẫn đủ lớn, thì cô ấy sẽ phải nói đồng ý.”

Thật khó mà nói không với một chiếc nhẫn như thế.”

“Một chiếc nhẫn lớn không có nghĩa hai người sẽ là vợ chồng với nhau mãi mãi.” Anh ngả đầu ra sau cánh cửa và nhìn cô bên dưới lớp mi mắt đang khép hờ. “Tin tôi đi. Tôi biết rõ điều đó.”

Anh trông mệt mỏi, khuôn mặt anh hơi buồn rầu. “Tôi gọi xe đến đón anh nhé?”

“Không.”

“Không sao đâu.”

“Thôi đi. Tôi không bất lực đến thế.”

“Tôi biết.” Cô mở ví và lấy điện thoại di động của mình ra. “Nhưng nếu…”

“Tôi đi xe đến.”

Cô ngước nhìn anh. “Gì cơ?”

Anh nâng một bên vai lên. “Tôi đi xe đến.”

“Bằng chính xe của anh sao?”

“Thế còn của ai khác?”

Cô thả điện thoại vào lại ví. “Nếu anh không thế gọi được cho dịch vụ đưa đón, anh nên gọi cho tôi.”

“Chelsea…” Anh lấy tay vò mặt mình. “Tôi đã tự lái xe trong suốt một tháng nay.”

“Nhưng…” Cô đã chở anh đến cuộc hẹn với bác sĩ vào chiều hôm trước. “Nhưng tôi đã lái xe cho anh vào ngày hôm qua.”

“Tôi biết.” Anh thả tay mình xuống.

“Tôi không hiểu.” Hoặc là cô bị khùng hoặc là anh. Cô tin là vế sau. “Anh ghét việc tôi lái xe cơ mà.”

“Đúng thế. Nhưng tôi thích được nhìn cách những chiếc váy của cô trượt lên phía trên đùi khi cô lái xe.” Anh vươn tay nắm lấy tay cô và kéo cô sát vào anh. “Cô đang mặc gì bên dưới áo đầm vậy.”

Có thể đó là cô, vì cô nghe chính mình trả lời, “Không gì cả,” và cô biết rõ hơn. Cô biết chính xác rằng câu trả lời của cô sẽ khiến ánh mắt anh trở nên nóng bỏng và dữ dội khi anh nhìn xuống cơ thể cô.

Và nó đúng như những gì cô nghĩ. “Đừng giỡn với tôi.”

“Tôi không đùa đâu. Tôi đã mặc quần lọt khe nhưng vì tôi có thấy được dây quần ở hông, thế nên tôi đã cởi nó ra và chẳng mặc gì bên trong cả.”

Với cánh tay còn trống, anh mở cánh cửa sau lưng và kéo cô vào cầu thang.

“Mark!”

“Cô thực sự nghĩ cô có thể nói với tôi một vài điều như thế, và tôi sẽ để cô đi với Sam sao?” Anh đẩy cô tựa lưng vào cánh cửa và đặt hai tay lên hai bên đầu cô. “Việc đó sẽ không xảy ra.”

Hai tay cô nắm chặt lấy hai ve áo anh và cô ngẩng đầu nhìn vào mặt anh. “Tôi sẽ không đi bất cứ nơi nào với Sam hoặc với bất cứ người nào khác.”

“Đúng vậy.” Anh hạ tay mình xuống và kéo theo một bên dây váy xuống cánh tay cô. “Cô chỉ đi cùng với tôi thôi.”

Lòng bàn tay cô trượt vào bên dưới áo vét và tiến lên phần ngực anh. “Để làm gì?”

“Làʍ t̠ìиɦ. Suốt đêm.”

Cô thích được cùng anh làʍ t̠ìиɦ suốt một đêm. “Anh biết đó là một ý tưởng cực kỳ tệ hại. Tôi làm việc cho anh.”

Anh lắc đầu và lướt tay mình từ cánh tay lên một bên má cô. “Không, cô không làm việc cho tôi. Tôi không trả tiền cho cô cơ mà.”

“Tôi được trả tiền để làm việc cho anh.”

“Hôm nay là ngày thứ Bảy. Cô không phải làm việc.”

Với tâm trí tràn đầy ham muốn, đó là một lý do đủ logic đối với cô. Cô nhón chân lên và hôn vào một bên cổ anh. “Thế, về mặt ngữ nghĩa, thì hiện tôi không được trả lương để làm việc này.”

Một tiếng gầm nhẹ vang lên trong cổ anh khi anh trượt tay xuống phần lưng nhỏ và xuống thấp hơn ôm lấy phần mông cô. Cô mυ"ŧ lầy phần da ấm áp, có vị mặn và kéo nút thắt chiếc cà vạt cho đến khi nó được treo lơ lửng ở hai bên ngực anh. “Hay việc này.” Những ngón tay của cô chơi đùa với những nút áo ở cổ cho đến khi ba hạt được mở ra và phô bày phần hõm ở bên dưới cổ anh. “Em muốn anh, Mark Bressler.” Cô đưa lưỡi mình tiến lên phía trên cổ anh. “Em muốn được hôn khắp cơ thể anh.”

Những ngón tay anh quấn chặt vào mái tóc cô, và anh áp môi mình xuống môi cô. “Chưa đâu, hãy để anh hôn em trước,” anh nói qua hơi thở nóng bỏng. Và anh hôn cô, đầy khát khao và một cảm xúc đam mê đầy nóng bỏng lan khắp da thịt cô. Nó xiết chặt bộ ngực và làm ấm đùi cô. Ngay lập tức, nụ hôn biến thành sự mê loạn, điên cuồng, tham lam và nhu cầu thống trị. Hai tay anh lướt khắp người cô, đẩy mạnh phần trên của chiếc áo đầm cho đến khi ngực cô bật ra và đầu ngực lướt qua phía trước áo sơ mi của anh. Cô cảm nhận được những thớ vải cọ sát vào đầu ngực nhạy cảm của mình. Một tay anh quàng sau lưng cô, kéo cô thẳng người dậy, áp sát vào người anh. Vào vùng ngực rắn chắc và phần dưới rắn chắc. Cô nhẹ nhàng đưa đẩy cơ thể mình áo sát vào anh, cảm nhận chiều dài của nó.

Mark luồn bàn tay ấm áp của mình xuống bên dưới chiếc áo đầm và áp sát vào giữa hai đùi cô. Nhiệt lượng lan tỏa tận sâu trong cơ thể và hai chân cô khuỵu xuống. Cánh tay anh siết chặt hơn để giúp cô khỏi ngã.

Anh tựa trán mình vào trán cô. “Chúng ta hãy làm điều gì đó.”

“Ở đây sao?”

Anh lắc đầu và lấy tay mình từ giữa hai chân cô ra. “Gặp anh ở ngoài trong năm phút nữa.”

Cô liếʍ hai bên khóe môi mình. “Chúng ta sẽ đi đâu?” Điều đó không thành vấn đề. Cô sẽ đi theo anh đến bất cứ nơi nào anh muốn.

“Về nhà. Nhà của anh.”

Cô hạ hai tay xuống và đẩy chiếc áo đầm về lại vị trí cũ. Cô cho đó là nơi tốt nhiều so với việc làʍ t̠ìиɦ ở khu vực cầu thang. “Em đến đây cùng em gái mình.”

“Em sẽ rời khỏi đây cùng với anh.”

Cô cắn cắn môi mình khi cô kéo áo đầm phủ kín ngực mình. “Em trông thế nào?”

Một bên khóe môi anh nhếch lên. “Hứng tình. Nhưng thể em sẵn sàng cho việc quan hệ.”

Cô chỉnh lại mái tóc. “Tốt hơn chút nào không?”

“Không.” Anh kéo mạnh phần trên của chiếc áo đầm, sau đó cho tay vào ngực cô và chỉnh lại nó. Anh ngả người ra sau và nhìn cô. “Em không thể đi ra ngoài với bộ dạng như thế được.”

Cô nhìn xuống và thấy đầu ngực mình tạo thành hai điểm có thể nhìn thấy rõ ràng ở mặt trước của chiếc áo đầm. Cô áp hai lòng bàn tay mình lên hai bên ngực và cố đẩy chúng vào.

Mark rút cà vạt khỏi cổ mình và cho nó vào túi áo vét. “Làm thế cũng chẳng giúp được gì.” Anh cởϊ áσ vét ra và quàng nó lên vai cô. “Năm phút nhé.” Anh cầm lấy hai tà của chiếc áo và kéo chúng phủ lên ngực cô. “Nếu em không ra phía trước trong năm phút, anh sẽ quay trở lại và mang em đi đấy.”

“Em sẽ có mặt ở đó mà.”

Chelsea quẳng chiếc áo vét của Mark lên mặt đảo bếp trong khi anh đào bới trong một hộc tủ và lấy ra một hộp bαo ©αo sυ. Cô kéo mạnh phần đuôi áo sơ mi của anh ra khỏi quần. Và vào thời điểm họ tiến đến thang máy, giày của cô và áo sơ mi của anh đã nằm trên sàn nhà. Trên đường lên tầng hai của ngôi nhà, cô xử lý dây nịt của anh. Tất và giày của anh được vứt bừa bãi trên hàng lang dẫn đến phòng ngủ, và anh hôn cô khi anh đi lùi về phía đi văng. Anh mở khóa kéo áo đầm cô khi cô mở khóa kéo quần anh. Áo quần họ rớt xuống sàn, và cô nhẹ nhàng lướt một tay lên khắp bờ ngực rắn chắc, tay còn lại trượt vào bên dưới chiếc qυầи ɭóŧ của anh. Ngoại trừ nó, cả hai đều tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ. Họ đứng sát vào nhau đến nỗi đầu ngực cô chạm vào phần lông trên ngực anh.

Mark hít thật sâu, sau đó lùi lại để ngắm cô khi tay cô bao quanh “thằng bé” to lớn và nóng bỏng của anh. Cô cau mày vì lo lắng khi cọ cọ ngón cái mình dọc theo phần tĩnh mạch đang căng phồng lên. Một vấn đề cần đáng quan tâm là sẽ như thế nào khi làʍ t̠ìиɦ với một người đàn ông có “thằng bé” lớn như một ngôi sao phim khiêu da^ʍ.

Anh quẳng hộp bαo ©αo sυ lên ghế sofa, sau đó đặt tay mình lên tay cô và đẩy nó lên xuống phần to lớn đầy khıêυ khí©h của mình. “Em trông có vẻ lo lắng.”

“Em sao?”

“Anh sẽ làm cho điều này trở nên thật tuyệt.”

Cô tin anh và đẩy qυầи ɭóŧ của anh xuống bên dưới chân. Cô quỳ xuống trước mặt anh, chuyển động đầu lưỡi mình quanh phần đầu nóng bỏng, phồng lớn.

Anh rêи ɾỉ, và cô ngước nhìn anh với đôi mắt đầy thèm khát. “Anh thích điều này không?”

“Có.”

“Muốn nữa không?”

“Chúa ơi, có.” Cô mỉm cười và ngậm lấy nó sâu hết mức có thể. Đầu anh ngả ra sau và những ngón tay quấn chặt vào tóc cô. Cô tiếp nhận anh thật sâu, dùng lưỡi cọ cọ vào mạch nhạy cảm bên dưới đầu “thằng bé”. Chỉ trong một vài phút, một luồng nóng bỏng bắn mạnh vào miệng cô. Cô vẫn giữ anh trong miệng mình cho đến khi việc đó chấm dứt. Cho đến khi anh với tay ôm lấy cô và nhấc cô lên.

“Cám ơn,” anh nói, và kéo cô đang tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ áp sát vào ngực anh. Anh hôn và giữ cô áp sát vào người mình khi anh ngồi xuống trên sofa. Cô tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ ngồi trong lòng anh. Anh có thể vừa mới đạt cực khoái, nhưng cô thì vẫn hứng tình. Tay cô sờ soạng khắp vai, hai cánh tay và cổ anh. Một suy nghĩ khủng khϊếp xuất hiện trong đầu cô, và cô lùi lại nhìn anh.

“Anh có thể lên lại không?”

Anh cười lớn. “Đó là câu hỏi hay yêu cầu?”

“Cả hai.”

“Ừm. Anh nghĩ có thể giải quyết được điều đó.” Anh trượt tay xuống hông cô. “Đứng dậy trên ghế và giạng chân ra,” anh chỉ dẫn cô.

“Cái gì?”

“Đến lượt anh.” Vòng tay xiết chặt hơn và anh giúp cô đứng dậy. Cô hạ thấp người xuống trong ghế da. “Như thế này.” Anh ngước nhìn cô khi anh ngả người tới trước và hôn vào phần bên trong đùi cô. “Đặt chân em lên vai anh.” Cô làm như anh nói. “Anh đã mơ làm điều này với em trong nhiều tuần qua.” Anh dùng tay còn lại tách nó ra và ngậm nó bằng cái miệng nóng bỏng.

“Ôi… ôi Mark,” cô rêи ɾỉ. Lưỡi anh liếʍ dọc theo phần thịt bóng mượt và cô cảm thấy đây là lần tuyệt nhất trong đời. Anh biết chính xác mình đang làm gì. Anh nhẫn nại, kết hợp giữa những cái chạm nhẹ nhàng đầy trêu chọc và những nụ hôn như thể anh vẫn tiếp tục làm như thế cho đến khi một làm sóng kɧoáı ©ảʍ chạm đến cơ thể cô. Cô hét lớn, “Ôi, Chúa ơi, Mark.” Đó không hẳn là một tiếng thét; rồi một tiếng rêи ɾỉ trầm thấp, đầy thỏa mãn xuất phát từ những đầu ngón chân và sau đó lan tỏa khắp cơ thể cô. Khi sự kɧoáı ©ảʍ đó tan biến cũng là lúc cơ thể cô như nhũn ra, và cô từ từ trượt xuống. Miệng Mark từ từ trượt khắp vùng bụng và dạ dày. Anh hôn vào bầu ngực và khe ngực cô. Cô hạ người xuống trên hai đầu gối, và anh dùng tay còn lại xé mở một bαo ©αo sυ và mang nó vào. Anh lại cương cứng và đặt “thằng bé” vào giữa đùi cô. Cô nhìn vào mặt anh khi cô ngồi xuống. Một cơn đau nhói làm mắt cô mở lớn. “Em không biết có làm được điều này không.”

Anh hít thật sâu. “Đừng rời anh.” Ánh mắt nóng bỏng của anh chăm chú chiếu vào cô bên dưới mí mắt trĩu nặng xuống. “Ngay bây giờ, đừng rời anh.”

Cô hạ thấp người và từ từ trượt xuống. “Em sẽ không rời bỏ anh.” Mỗi giây trôi qua, ánh mắt anh dường như ngày càng nóng bỏng hơn.

“Em thật chặt.”

“Anh thật lớn.” Từng chút, từng chút một, cô tiếp tục và cảm thấy nơi đó của mình như căng ra và hoàn toàn bị đâm xuyên. Anh đặt hai tay lên đùi cô và nhẹ nhàng đẩy cô xuống bên dưới. Cô không cảm thấy đau, nhưng cô không cảm thấy thoải mái cho lắm.

Anh ôm vào phía sau mông cô. “Em thật xinh đẹp.”

Khi anh nhìn cô, đôi mắt anh tràn ngập sự ấm áp và dịu dàng, cô cảm thấy chúng thật xinh đẹp. Anh vừa mới mang đến cho cô một sự kɧoáı ©ảʍ tuyệt nhất trong đời cô, và trái tim cô siết chặt hơn trong ngực mình. “Cám ơn.”

“Em sẵn sàng chưa?”

Cô gật đầu, và anh nhấc cô lên khỏi phần hung khí cực đại của mình. Điều đáng tiếc là anh phải mang đồ bảo vệ vì cô thích được cảm nhận sự nóng bỏng khi da thịt tiếp xúc với nhau. Các tĩnh mạch dày chạm vào thành âm đ*o trơn mượt. Phần đầu chạm vào điểm G và một lần nữa đánh thức đam mê của cô. Cô nhẹ nhàng cùng anh chuyển động lên xuống, tạo ra một nhịp điệu hòa hợp giữa hai người. Rồi nhịp điệu đột nhiên cao hơn và nhanh hơn. Cô nắm chặt hai vai anh và cùng anh chuyển động. Cô ngả đầu ra sau và không muốn việc này kết thúc, ngay cả khi cô sắp về đích.

“Ôi Chúa ơi!” Cô cưỡi trên người anh với tất cả khoái lạc và phóng túng. Khoái lạc cứ như triều dâng hình thành trong cơ thể cô. Cô có thể đã gọi tên anh. Cô không chắc vì cô cứ lên xuống điên cuồng như vậy. Nhịp độ càng nhanh và nóng bỏng hơn cho đến khi cô đạt được kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt hơn nhiều so với lần thứ nhất. Sức nóng làm các bắp cơ co thắt lại và nhiệt lượng từ bên trong tỏa ra bên ngoài cơ thể cô. Mỗi một tế bào đều bốc cháy, và cô mở miệng ra, thầm hét lên khi anh vẫn tiếp tục đưa đẩy trong người cô. Lần này đến lần khác cho đến khi hai bàn tay anh siết chặt mông cô và anh lặng người đi. Cơ bắp trên hai cánh tay và ngực anh như biến thành đá. Dường như tất cả không khí trong phổi anh đều tuôn ra ngoài và anh chửi một tiếng thật lớn và ngân dài. Đối với một người đàn ông, tiếng chửi đó tương đương với một tiếng thét.

Chelsea mỉm cười.

“Anh có làm em đau không?”

“Em ổn.” Cô cảm thấy hơi buốt, nhưng vì quá hài lòng nên cô không quan tâm. “Anh ổn không.”

Một nụ cười tự phụ đậm chất đàn ông xuất hiện ở khóe miệng anh. “Ừm. Cơn cực khoái của em kéo dài thật lâu.”

“Anh lo lắng mình không thể kéo dài hơn em sao?”

“Không. Anh có thể kéo dài hơn so với em.” Anh lắc đầu và trượt tay mình từ đùi lên đến eo cô.”

Cô vùi mặt mình vào vùng cổ nóng ấm của anh. “Chúng ta có thể làm điều đó thêm vài lần nữa không?”

Anh lướt tay mình lên xuống tấm lưng trần mịn màng của cô. “Em yêu, chúng ta sẽ làm điều đó suốt đêm.”

Và họ đã làm thế thật. Thêm ba lần trước khi Chelsea nhẹ nhàng rời giường và cầm lấy áo đầm của cô nằm trên sàn. Mặt trời chiếu xuyên qua các khe hở của rèm cửa khi cô mặc áo vào. Họ đi ngủ đâu vào khoảng bốn giờ sáng, sau khi Mark làm một bữa ăn thịnh soạn với pizza và kem.

Chelsea với tay kéo khóa ở sau lưng mình lên và đi về phía cửa. Cô đưa mắt nhìn về phía người đàn ông đang ngủ, quấn mình trong tấm drap trắng trước khi bước vào hành lang. Cô bước nhẹ nhàng, không một tiếng động xuống cầu thang hình xoắn ốc và đi vào bếp. Cô cầm lấy giày và lấy điện thoại từ chiếc ví cầm tay nhỏ. Cô gọi taxi và bước ra khỏi nhà, đi vào trong không khí ban mai trong lành.

Trong đời cô đã có một vài lần cô trải qua những lần đi bộ với sự xấu hổ sau khi quan hệ. Khi sự bốc đồng của đêm trước làm cô cảm thấy hổ thẹn trong ánh nắng ban mai chói chang. Khi sự hối tiếc khiến cô có cảm giác dường như có một cái bướu nặng hai mươi ký trong dạ dày mình.

Điều buồn cười là cô không cảm thấy những điều đó sau khi ngủ với Mark. Cô không cảm thấy hổ thẹn. Cô nên thế. Việc ngủ cùng anh là điều không đúng. Đó là điều xấu, và chắc chắn cô sẽ cảm thấy xấu hổ và hối tiếc. Sau này.

Nhưng hiện tại… ngay bây giờ, cô chỉ cảm thấy thật thanh thản. Thoải mái. Hạnh phúc và hoàn toàn kiệt sức.

Thêm Bình Luận