Tay phải Thiếu nữ tóc lam bóp chặt cổ họng Thiếu niên áo đen, bước từng bước lui ra phía sau, cảnh giác nhìn Lão giả áo vải.
“Ngươi tiến lên một bước, ta tăng sức một phần, không cẩn thận hắn sẽ chết đấy” giọng nói của nàng lạnh băng, mang theo sát ý.
Thiếu niên áo đen thân thể run rẩy, sợ hãi cơ hồ muốn khóc lên
Hắn hối hận rồi, tại sao mình cứ muốn tìm đường chết không vậy, rõ ràng có thể chốn ở đằng sau tảng đá lớn chậm chạp đợi kết quả là được mà.
Lão giả áo vải sắc mặt âm trầm, nhìn chằm chạp vào Thiếu nữ tóc lam, trong mắt hung quang chớp tắt, dường như đang do dự cái gì.
Mắt thấy Thiếu nữ tóc lam dần dần lui lại, cách bọn họ ngày càng xa….
Đột nhiên, Lão giả áo vải trong mắt sát cơ bắn ra bốn phía, quanh thân linh khí bộc phát, một quyền bỗng nhiên đánh ra, không để ý đến sự sống chết của Thiếu niên áo đen.
Trong mắt Thiếu nữ tóc lam hiện lên vẻ kinh hãi, Lão giả áo vải đột nhiên tập kích ở ngoài dự liệu của nàng, lúc cấp bách, chỉ có thể dùng thân thể Thiếu niên áo đen làm lá chăn bảo vệ.
Tiếng oanh minh cùng máu tươi phụt ra vang lên.
Toàn bộ ngực của Thiếu niên áo đen dưới thiết quyền của Lão giả áo vải lõm xuống một mảng lớn, trong miệng máu tươi đầm đìa.
“Vì … vì cái gì…?” trong mắt hắn kinh ngạc cùng không thể tin được.
Lão giả áo vải cười lạnh một tiếng, trong mắt hiện lên vẻ tham lam cùng miệt thị.
Hắn không có thời gian trả lời một người chết, đem ánh mắt hướng tới Thiếu nữ tóc lam.
Thiếu nữ tóc lam ở lúc Thiếu niên áo đen bị Lão giả áo vải đánh bị thương nặng, liền hiểu được Lão giả áo vải đã phản bội chủ nhân.
Nàng điên cuồng vận chuyển linh lực, hướng phía ngoài chạy đi.
Lão giả áo vải vẻ mặt lãnh ý, không có lập tức truy kích, mà linh lực ngưng tụ, năm cái châm đen dài 3 tấc đột nhiên xuất hiện trước ngực hắn.
Linh lực của hắn hóa thành một đoàn khói đen, điên cuồng dũng mãnh hướng vào những cây châm đen này. Năm cây châm run lên, phát ra tiếng ong ong rất nhỏ.
“Chíu…” châm đen lao đi vùn vụt
Năm tiếng xuyên thủng vang lên. Giữa trán bốn tùy tùng của Thiếu niên áo đen cùng đều có một cây châm cắm vào.
Lão giả áo vải là muốn gϊếŧ người giệt khẩu.
Trên thực tế, ngay khi Thiếu niên áo đen ngã xuống, những tùy tùng này luôn cảnh giác Lão giả áo vải, có người thậm chí muốn lui ra sau chạy trốn, nhưng trong nháy mắt liền bị gϊếŧ, không kịp phản ứng.
Ở nơi xa, trên mặt Thiếu nữ tóc lam mồi hôi lạnh không ngừng rơi xuống, một cây châm đen đã cắm vào đầu gối của nàng rồi
Châm đen này, hẳn là pháp khí Dịch phẩm
Cảm giác đau đớn kịch liệt làm đầu muốn nổ tung ra, nàng cố gắng không có kêu lên, nằm rạp trên mặt đất.
Lão giả áo vải khẽ thở ra một hơi, trên mặt mang theo vẻ tái nhợt, hiển nhiên thôi động Dịch phẩm pháp khí, làm hắn tiêu hao cũng không nhỏ.
Nhưng tất cả đều đáng giá.
Tin tức của chỗ ở của Luyện khí sư cao cấp kia đủ cho hắn có một chỗ dựa, huống chi còn có thu hoạch được một bảo giáp.
Hắn cười âm hiểm tới gần Thiếu nữ tóc lam, vừa suy nghĩ xem dùng cực hình gì mới có thể ép hỏi được tin tức từ nàng.
Thiếu nữ tóc lam chống cánh tay lên, chân nàng bị xuyên thủng đã hoàn toàn mất tri giác, tại vết thương có máu đen chảy ra, châm đen lại còn có độc.
Nhưng nàng hoàn toàn không thèm để ý, chỉ cắn răng đứng dậy, Lão giả áo vải linh lực bị hao tổn rất lớn, có lẽ nàng còn có cơ hội đào tẩu.
“Ba, ba,ba” một loạt tiếng vỗ tay đột nhiên vang lên.
Lão giả áo vải kinh hãi, trong mắt Thiếu nữ tóc lam lại có một tia tuyệt vọng.
“Bọ ngựa bắt ve, bọ ngựa ở phía sau, bản công tử làm bọ ngựa này cũng không tệ đi.”
Một Công tử áo xanh từ chỗ ẩn dấu hiện thân, đi theo phía sau hắn là hai vị trung niên, khí tức mãnh liệt, đều là Phàm cảnh tầng 10
Nơi vắng vẻ này vẫn còn một đám người ẩn dấu
Công tử áo xanh kia đem ánh mắt nhìn về phia Thiếu nữ tóc lam
“Thu tiểu thư, nhiều năm không thấy, bây giờ sao lại có chút nghèo túng như vật ah?”
Khóe miệng hắn lộ ra một nụ cười tà, trong mắt có thể thấy được một tia da^ʍ ý.
“Ngươi là ai? Sao lại biết ta?” Thiếu nữ tóc lam thần sắc thất vọng, trong lòng hoảng hốt.
“Thu tiểu thư không nhận ra tại hạ cũng là bình thường, năm đó lệnh tôn đến Thiên Chú thành bái phỏng Nguyệt trưởng lão, tại hạ chỉ là Tiểu Tư, may mắn ở phía xa nhìn các người được một lúc”.
Công tử áo xanh nói, không để ý thân phận mình từng là Tiểu Tư
Đúng, hắn đã từng là Tiểu Tư, hôm nay cũng chỉ mượn danh tiếng ca ca mình mới ở chân núi Thiên Chú thành có một chút địa vị.
Nhưng không bao lâu nữa, hắn sẽ không còn địa vị như vậy nữa, thân phận của hắn sẽ hoàn toàn thay đổi, thậm chí vượt xa ca ca của hắn.
Công tử áo xanh khóe miệng lộ ra vẻ tươi cười đắc ý, Thu gia đại biến, người còn sống duy nhất quả nhiên sẽ tìm đến Nguyệt trưởng lão xin giúp đỡ.
Nếu như lúc trước, hắn khẳng định không dám đắc tội Thiếu nữ tóc lam, nhưng hiện tại Thu gia lụi bại, chỉ cần không cho nàng xuất hiện trước mặt Nguyệt trưởng lão, để mặc cho mình nhào nặn.
Nghĩ tới đây, trên mặt Công tử áo xanh hiện lên nụ cười tà ý.
Trên thực tế, ban đầu hắn nhìn thấy cũng không phải là Thiếu nữ tóc lam, mà là tỷ tỷ của nàng, nhưng đối với hắn mà nói, cũng không có gì khác biệt.
Thấy Công tử áo xanh như thế, Thiếu nữ tóc lam liền biết mình ở Thiên Chú thành tất cả hành động đã sớm ở trong tầm mắt người này, hi vọng cuối cùng của gia tộc chỉ làm áo cưới cho hắn.
Trong mắt nàng hiện lên vẻ tuyệt vộng đắng chát.
“Ầm” ở bên cạnh, Lão giả áo vải thấy tình hình không đúng, hắn nhắm cơ hội xoay người chạy trốn, ngay cả pháp khí Châm đen cũng không cần.
Sau lưng Công tử áo xanh, một người trung niên vọt ra, chỉ cần chưa đến một hơi thở liền đuổi kịp Lão giả áo vải, tấn công dồn dập.
Lão giả áo vải trong lòng khẩn trương, muốn chạy trốn, nhưng người trung niên có một loại bộ pháp võ kỹ nào đó, tốc độ cực nhanh, hắn căn bản trốn không thoát.
Trong lòng hắn cực kỳ biệt khuất, nếu như không phải vừa mới sử dụng Châm đen, người trung niên này sao là đối thủ của hắn được.
Nhưng ngay sau đó, từ biệt khuất liền biến thành đáng sợ, người trung niên đó từng chiêu từng chiêu càng hung ác hơn, toàn chiêu trí mạng, hắn dần dần liền chống đỡ không được.
“Ầm” cuối cùng, người trung niên một quyền đánh vào ngực của hắn, trái tim Lão giả áo vải áo vải bỗng nhiên nổ tung, bị chết ngay lập tức, trên mặt hắn hai mắt trợn trừng lên thật dọa người.
Công tử áo xanh từ đầu đến cuối không nhìn Lão giả áo vải kia chút nào, tựa như Lão giả áo vải kia lúc trước cũng không có nhìn Thiếu niên áo đen.
“Hắc hắc, nữ nhi của Thu gia quả nhiên đều là tư sắc phi phàm, hôm nay tại hạ cũng có thể thưởng thức được tư vị”.
Công tử áo xanh chậm rãi hướng Thiếu nữ tóc lam đi tới.
“Ngươi muốn làm gì, ngươi không muốn biết tin tức vị tiền bối kia sao?”
Thiếu nữ tóc lam cố gắng lui về sau, trong lòng hoảng sợ, trên mặt cố ý trấn định nói.
“Muốn, đương nhiên muốn, nhưng là sau khi sủng hạnh với Thu tiểu thư kìa”
Công tử áo xanh cười tà nói
“Bất quá, Thu tiểu thư tuyệt đối đừng nghĩ tới tự sát, nếu không, thân thể nõn nà của ngươi sẽ bị hàng ngàn tên ăn mày tới chà đạp đấy”
Nghe vậy, Thiếu nữ tóc lam cảm thấy run rẩy, cảm giác tuyệt vọng tràn ngập trong tim.
Nàng không khỏi nghĩ đến ngày tanh máu đó, tỷ tỷ đem cơ hội sinh tồn cuối cùng cho mình.
“Tỷ tỷ, ta nên làm cái gì bây giờ?”
“Quả nhiên, ta còn thua tỷ nhiều lắm? Nếu là tỷ, có lẽ đã sớm tìm được vị Luyện khí sư cao cấp kia.
Thiếu nữ tóc lam lẩm bẩm nói, trong mắt hiện lên vẻ tuyệt vọng cùng khuất phục.
Công tử áo xanh hướng về Thiếu nữ tóc lam tới gần, cởϊ áσ ngoài ra, ra hiệu hai người trung niên lui xuống trước.
….……..
“Súc sinh, đây chính là súc sinh mặt người dạ thú”
Khương Dự nhờ con kiến nhảy múa nhìn thấy một màn này từ xa.
Hắn hùng hùng hổ hổ nói, mặt hiên liên vẻ bi phẫn, nhánh cây trong tay bị bẻ gãy.