Chương 44: Cố tình mưu hại

Chịu ân tình của người còn giả ngu, về sau ai dám thi ân?

Mạnh Hoài Cẩn dù cho thật sự chụp mông ngựa ‘ Trình thị Nam Nghi ’ cũng không mất mặt, ở trên phương diện đạo đức cá nhân hoàn toàn có thể đứng thẳng.

Huống chi, Trình Khanh cũng không có gian lận, Mạnh Hoài Cẩn thậm chí càng tự tin hơn mười phần.

Mạnh Hoài Cẩn mở mấy tờ bài thi do Trình Khanh làm ra, hỏi Trình Khanh: “Ngươi cũng biết tại sao ta phán đoán ngươi không gian lận, đúng không?”

Trình Khanh nghĩ nghĩ, thực nghiêm túc trả lời hắn:

“Có thể là bởi vì bài thi của ta làm tốt?”

Đứa nhỏ này da mặt thật dầy!

Trình Ngũ lão gia cũng bị chọc cười.

Du Tam mang theo đồng môn ở cửa sân nghe lén, biểu tình vặn vẹo…… Trên đời lại có tên tiểu tử mặt dày vô sỉ như thế!

Mạnh Hoài Cẩn cũng cười, tươi cười rất nhẹ nhàng: “Không tồi, bởi vì bài thi ngươi làm rất tốt.”

Đây chính là đáp án gì.

Mạnh giải nguyên cũng quá có lệ với tất cả mọi người!

Trình Khanh nhìn biểu tình của mọi người liền biết những người này không phục, Mạnh Hoài Cẩn cũng đã tự nhìn ra:

“Mạnh mỗ dù vô dụng, nhưng ở trên học vấn khoa khảo vẫn có tâm đắc, chư vị đã làm xong vài bài thi, Trình Khanh phát huy đều thực ổn định, hắn không phải người nổi bật trong số các chư vị, lại cũng coi như từ trung đẳng trở lên, chỉ cần hắn phát huy bình thường, vốn cũng có thực lực để thi đậu vào thư viện Nam Nghi, cần gì phải mạo hiểm gian lận?”

Trình Ngũ lão gia vuốt râu dê gật đầu.

Trình Khanh lúc vừa mới trở lại Nam Nghi ngay cả tứ thư ngũ kinh cũng chưa học qua, chỉ chăm chỉ khổ đọc hai ba tháng, lại có thực lực thi được vào thư viện.

Khảo thí nhập học thư viện Nam Nghi nói khó cũng không khó, nói dễ cũng không dễ, tương đương với thi đồng sinh.

Phàm là học sinh có thể khảo nhập thư viện Nam Nghi là đã có cơ sở về tứ thư ngũ kinh, lại trải qua thư viện truyền thụ kỹ xảo làm bài thi, thông qua thi đồng sinh cũng không khó.

Trình thị xây dựng thêm tộc học có tư tâm của chính mình, thư viện Nam Nghi chính là vì khoa khảo mà tồn tại, học sinh quá ngu dốt thư viện cũng sẽ không nhận.

Trình Ngũ lão gia vừa lòng thành quả khổ đọc của Trình Khanh, đứa nhỏ này da mặt có hơi dày một chút, nhưng cũng thật sự kế thừa một ít thiên phú đọc sách của Trình Tri Viễn!

Mạnh Hoài Cẩn nói vậy, tất cả mọi người đều không phản bác được.

Người ta là Giải Nguyên, đứng đầu toàn tỉnh, thí sinh ngay cả tú tài đều không phải, dám nghi ngờ nhân phẩm của Mạnh Hoài Cẩn, lại không có tư cách nghi ngờ học vấn của hắn!

Sự nghiền áp đến từ học bá làm mọi người vô lực phản kháng, tiểu mập mạp mặc cẩm y một bên lau mồ hôi một bên vuốt mông ngựa:

“Học vấn của Mạnh sư huynh tốt, ta tin phán đoán của Mạnh sư huynh, nghĩ đến thật là một hồi hiểu lầm!”

Trình Khanh tiến lên một bước chắp tay, “Đa tạ sư huynh đã giúp Trình Khanh rửa sạch chê nghi gian lận.”

Mạnh Hoài Cẩn xua tay:

“Trước không cần cảm tạ, đợi ta bắt được người gian lận đã.”

Nói xong liền đi về phía mấy thí sinh bị hộ viện khống chế, bọn họ là người thiếu kiên nhẫn, ném xuống bút kháng nghị đầu tiên.

Mấy người này bị Mạnh Hoài Cẩn nhìn đến kinh hãi run rẩy, nếu Mạnh giải nguyên lên án bọn họ gian lận, tiền đồ của bọn họ sẽ bị huỷ hoại toàn bộ, không có người sẽ nghe bọn họ biện giải…… Mấy người đều hối hận vừa rồi đã tranh luận cùng Mạnh Hoài Cẩn, người khác đều có thể nhẫn, bọn họ cũng nhịn một chút không phải tốt sao?

Bước chân của Mạnh Hoài Cẩn cuối cùng ngừng ở trước mặt một thí sinh, không cố kỵ hỏi hắn:

“Ngươi vì sao phải hãm hại Trình Khanh?”

Thí sinh này tướng mạo thành thật, ăn mặc cũng thập phần keo kiệt, vừa thấy liền biết tình trạng trong nhà không quá dư dả.

Bị một ngón tay của Mạnh Hoài Cẩn chỉ vào, tầm mắt của mọi người đều dừng ở trên người hắn, sắc mặt thí sinh đại biến:

“Mạnh, Mạnh sư huynh, ngươi tuy là tấm gương của học sinh hàn môn, cũng không thể ô uế trong sạch của người khác như vậy! Ngươi xuất thân từ hàn môn, cũng biết học sinh hàn môn cầu học gian nan như thế nào, vì sao phải……”