Chương 03: Va chạm (2)

Người đàn ông giơ tay lôi folder, anh cúi đầu, liếc mắt một cái liền thấy bầu ngực mượt mà, loáng thoáng là da thịt trắng nõn của Hướng Tình.

Phía sau cô là l*иg ngực rộng lớn lại kiên cố.

Hướng Tình cảm thụ được xúc cảm sau mông. Tuy rằng không cảm nhận được hình dạng, nhưng vẫn có thể cảm nhận được——một đống thật dày nha, tràn ngập quần tây đến kín mít, rất lớn, rất cứng.

Đây là còn chưa có thức tỉnh đâu, Hướng Tình nghĩ.

"Luật sư Hoắc thường ngày mua quần, hẳn là mua size lớn đúng không?"

Cô nghi hoặc hỏi, biểu tình đơn thuần đến nghiêm túc giống như là thỉnh giáo anh về điều khoản Pháp luật.

Mua quần size lớn mới có thể che lấp được thịt trụ dưới háng kia nha!

Môi mỏng của Hoắc Đông khẽ nhúc nhích, tóc mái trên trán rơi xuống như một tầng bóng ma bao trùm ánh mắt anh, u ám đến không thấy rõ.

"Hướng tiểu thư, tôi đã kết hôn, mong cô hiểu rõ."

Thanh âm anh không hề dao động, giọng điệu lạnh lẽo như kiểu việc công xử theo phép công.

Ngày thường Hoắc Đông tự hạn chế tự giữ mình, nhưng những cô gái tự dán lên cũng không hiếm thấy.

Lại hiếm khi có người giống Hướng Tình, cười đến thanh thuần như vậy.

Hướng Tình quay đầu lại, kệ sách cao lớn bao phủ nơi có ánh sáng, thấy không rõ vẻ mặt của anh.

"À?" Biểu tình cô mang theo một chút ý cười, cười đến trong sáng, nhẹ a ra tiếng, giọng nói mềm mại đến không thể tưởng tượng: "Vậy... ý Luật sư Hoắc là, quần của anh đều là Hoắc phu nhân mua?"

Vừa nói, tay cô vịn kệ sách, eo di chuyển xuống, cái mông hoàn mỹ ưỡn ra càng thêm cong cong, eo thon dịch chuyển, kéo cái mông tròn trịa vặn vẹo.

Kề sát nguồn nhiệt sau lưng, nhẹ nhàng lôi kéo, ma xát, va chạm.

Trong phòng tư liệu yên tĩnh, váy công sở màu đen quần âu phục cùng màu đen, tiếp xúc cách lớp vải, lặng yên không một tiếng động mà cọ xát.

Nơi hạ thể dán sát nhau, thịt cùng thịt giao triền.

Lên một chút, đi xuống một chút.

Xoay vòng, đè ép, hơi đẩy.

Vải dệt xoa làn da mẫn cảm.

Mông thịt cô gái quá co dãn, làn da mỏng manh mềm mại, eo thon thướt tha.

Phần hông người đàn ông không thể kiềm chế mà hơi hơi run rẩy, phần vải nơi bí ẩn của hai người giao nhau bắt đầu nóng lên.

Hướng Tình cảm giác được động tác rất nhỏ của Hoắc Đông, cô nhếch môi, quay đầu nhìn thần sắc nghiêm túc không rõ của người đàn ông. Cô nhẹ nhàng mà dựa một chút vào ngực anh, cắn môi dưới, giọng nói mềm mại:

"Hoắc tiên sinh, lần trước đưa lễ vật nhỏ cho anh, đã dùng chưa?"

Hiện tại cô có thể xác định, cô đưa kích cỡ thực thích hợp!

Hoắc Đông cúi đầu nhìn cô, ánh mắt u ám. Đôi môi cô gái hồng hào mềm mại như có thể tích ra nước, nhả khí như lan, khuôn mặt trắng nõn mượt mà, tròng mắt đen mà trong suốt, cái cằm nho nhỏ, phảng phất như nhéo một cái là có thể vỡ vụn.

Hướng Tình rất muốn người đàn ông cúi đầu, sau đó dùng sức mà hung hăng hôn cô, hôn đến nước bọt tràn ra, lại dùng lực mà thúc hông, đâm cô đến da^ʍ thuỷ giàn giụa.

"Hướng tiểu thư.."

Hoắc Đông trầm thấp mở miệng, tiếng nói mang theo khuynh hướng cảm xúc vuốt ve làm người như muốn nhũn ra:

"Tôi muốn xem tài liệu."

Nói xong, anh cầm folder rồi xoay người rời đi.

Hướng Tình nhìn theo bóng dáng anh, híp mắt cười.

Chỉ là cách quần áo ma xát vài cái như vậy, Hoắc Đông vậy mà làm cô ướt.

Trong phòng, Hoắc Đông ngồi ở trước bàn cúi đầu xem văn kiện. Công ty mã hóa hồ sơ thuyên chuyển điều kiện hà khắc, Hoắc Đông cần phải xem xong tư liệu anh yêu cầu trong nửa giờ, cũng phải ghi chép rõ ràng nội dung trọng điểm.

Anh ngưng thần, lật xem văn kiện pháp vụ được mã hoá chằng chịt của công ty. Ngón tay chạm nhau trên dưới lật trang, xem đến cực nhanh, đã nhìn qua là không quên được, giấy bút đặt bên cạnh cũng không dùng tới.

Hướng Tình ngồi xuống ghế dựa bên cạnh anh. Cô nhướng mày nhìn biểu tình nghiêm túc chẳng chút nào phân tâm của anh.

Lúc trước cô mang luật sư cố vấn của các nơi tới, đều là tay chân luống cuống mà lật xem văn kiện, thời gian cấp bách, đến cuối cùng cũng không thể xem xong hết.

Không hổ danh là luật sư đứng đầu công ty pháp vụ ngành sản xuất. Hướng Tình nhìn Hoắc Đông nghĩ.

Nghĩ nghĩ, liền nhịn không được.

Người ta đều nói đàn ông lúc nghiêm túc làm việc là có mị lực nhất.

Mị lực của Hoắc Đông đặc biệt đáng chết —— thành thục, lạnh nhạt, không thể xâm phạm.

Cô vươn tay về phía áo vest sau lưng người đàn ông.