Chương 21

Chương 21

Editor: Như Mộc Xuân Phong

Ôn Hòa về tới phòng ngủ, Thẩm Minh Diệc lại không có ở trong phòng, cậu cầm quần áo chạy ào vào nhà vệ sinh tắm rửa.

Lúc nãy vì trốn Tống Văn mà chạy về trước, cậu chỉ kịp rút mấy tờ khăn giấy trên bàn tùy tiện lau qua địa phương đang sưng đỏ kia, qυầи ɭóŧ hiện tại đã dính đầy dịch thể ướŧ áŧ.

Ôn Hoà đỏ mặt cắn cắn môi, đem qυầи ɭóŧ cởi ra ném vào giỏ quần áo.

Cậu mở vòi sen đem nước gột rửa cơ thể mình, cũng không chú ý tới cửa phòng tắm bị mở ra.

"A ——" Ôn Hòa hoảng hốt thốt lên, nhìn Thẩm Minh Diệc thẳng lưng đứng trước mặt, nước từ vòi hoa sen chảy xuống đã văng một ít lên người hắn.

Ôn Hòa còn chưa kịp hoàn hồn, “Cậu làm tôi sợ muốn chết, sao tự nhiên lại bước vào đột ngột vậy?"

"Vì sao không trả lời cuộc gọi của tôi?" Thẩm Minh Diệc bỏ qua nghi vấn của cậu, hỏi ngược lại: "Tôi đã ở quán bar chờ cậu rất lâu."

"Cậu chờ tôi?" Ôn Hòa khóa vòi nước lại, cầm khăn lông trên giá lau khô thân mình, đầṳ ѵú non mềm bị hút đã hơi sưng lên, khăn lông chỉ chạm qua một chút cũng khiến cậu thấy ê ẩm.

Ôn Hòa lén hít khí, cậu có chút không được tự nhiên, Thẩm Minh Diệc còn đang nhìn chằm chằm cậu, cậu không xác định được đã bị Tống Văn lưu lại bao nhiêu dấu vết trên người.

Ôn Hoà không dám nhìn Thẩm Minh Diệc, ánh mắt đối phương sáng quắc làm Ôn Hòa có chút sợ hãi, thậm chí còn dâng lên sự áy náy nhè nhẹ.

Không đúng, vì cái gì cậu phải áy náy? Cậu và Thẩm Minh Diệc không hề có quan hệ gì, sao lại phải xấu hổ.

"Tôi không có thấy cậu, tan ca liền trực tiếp trở về phòng."

Thẩm Minh Diệc trước ngực đã ướt đẫm, làn da nguyên bản màu trắng mơ hồ lộ ra sau lớp áo. Hắn vẫn đứng đó không nhúc nhích, giọng nói có chút khàn.

"Cậu cùng Tống Văn ở bên nhau."

Ôn Hòa tay cầm khăn lông bỗng ngơ ngẩn cả người, có chút mờ mịt nhìn hắn.

"Tôi nhìn thấy hắn." Thẩm Minh Diệc nói: "Trong tay hắn cầm quần áo của cậu."

Tống Văn thậm chí còn nở nụ cười khıêυ khí©h hắn.

"Tôi......" Ôn Hòa không biết Thẩm Minh Diệc sẽ đi tìm cậu, cũng không biết Thẩm Minh Diệc vì sao lại hỏi chuyện này, chỉ có thể khô khan mà xin lỗi, "Thực xin lỗi, tôi không biết cậu sẽ đến tìm tôi."

Phòng tắm tràn ngập hơi nước, hai người hô hấp hỗn loạn, nước từ tóc Ôn Hòa đọng lại từng giọt rơi xuống trên vai, sương mù mênh mông làm cậu không thấy rõ cảm xúc trên mặt Thẩm Minh Diệc, cậu còn chưa kịp mặc quần áo, đã bị Thẩm Minh Diệc một đường kéo tới trước mặt hắn.

"Cậu làm gì vậy? Buông tôi ra."

"Trên người của cậu đều là do hắn làm ra?" Hơi thở từ Thẩm Minh Diệc khiến cậu như bị bỏng, Ôn Hòa đột nhiên cảm thấy có chút bất lực.

"Đúng vậy, thì như thế nào?" Cậu hỏi Thẩm Minh Diệc.

Ôn Hòa cúi đầu, vòng tay ôm ngực, cậu không thể bình thản ở trần như những nam nhân bình thường khác trước mặt bạn cùng giới.

Cậu tự ti, có đôi khi thậm chí cực kỳ chán ghét cơ thể mình.

Thẩm Minh Diệc rất kỳ lạ, hắn không nói lời nào, hơi thở dồn dập, cả người như đang kìm nén tức giận.

Ôn Hòa thử nới lỏng tay ra, Thẩm Minh Diệc nắm quá chặt khiến cậu thấy đau.

"Buông ra."

Tại sao cứ phải là cậu, tại sao lại hành xử giống hệt như Tống Văn, tại sao..... lại vào chính lúc này, khiến cậu thấy khó xử như vậy.

Giọng nói Ôn Hòa mang theo run rẩy khó phát hiện, "Cùng cậu có quan hệ gì chứ?"

Thẩm Minh Diệc đang nắm chặt tay cậu bỗng đơ người, hắn chú ý tới tư thế kháng cự của Ôn Hòa, buông lỏng cậu ra.

Ôn Hòa cứ ngỡ Thẩm Minh Diệc đã buông tha cho cậu, đột nhiên một bàn tay xuất hiện vòng qua đầu gối, Thẩm Minh Diệc trực tiếp chặn ngang đem người ôm lên. (Một phút mặc niệm cho bé cưng)

"Thẩm Minh Diệc!"

Ôn Hòa hoảng loạn vẫy đạp vào không khí, cánh tay chống trên bờ vai của hắn dùng sức đẩy ra, Thẩm Minh Diệc làm như không thấy, xoay người ôm Ôn Hòa ra khỏi phòng tắm.

Thẩm Minh Diệc toả ra hàn khí vô cùng lạnh lẽo, nhưng lúc đem Ôn Hòa ném lên giường cũng khống chế không dùng quá nhiều sức.

Ôn Hòa ngã lưng chạm vào chăn, phản xạ định ngồi dậy, cậu trừng mắt Thẩm Minh Diệc, "Tôi còn chưa có lau người, ướt muốn chết, cậu tránh ra!"

Thẩm Minh Diệc ấn cậu trở lại trên giường, sử dụng lợi thế chiều cao khóa ngồi trên người cậu. Ôn Hoà mới vừa tắm xong, cơ thể còn chưa hạ nhiệt, Thẩm Minh Diệc giam chặt cậu không cho cậu động đậy.

"Lau cái gì mà lau." Thẩm Minh Diệc ấn hai tay cổ tay cậu qua đỉnh đầu, nhìn vệt đỏ che kín trên hai khoả vυ" phấn nộn, đầṳ ѵú đỏ hồng sưng lên, vừa nhìn đã biết do bị người khác hút quá mạnh bạo, quầng vυ" đều đã sưng to, bọt nước dưới ánh đèn chiếu rọi càng làm cơ thể cậu trở nên hấp dẫn.

Hai vυ" Ôn Hòa do nằm ngửa mà tách ra hai bên, núʍ ѵú đã bắt đầu chảy ra từng giọt sữa tươi màu trắng.

Thẩm Minh Diệc nhìn đến mê muội, tròng mắt hằn tơ máu, hắn cắn răng cúi đầu, hung dữ mà cắn mũi Ôn Hòa, thanh âm trầm thấp xen lẫn nghẹn ngào.

"Đợi chút sẽ còn ướt."

—--------------------Khinh Vi Khiết Phích - Chương 21Bấm vào chuông để nhận thông báo chương mới nha <3