Chương 1: Quan Hệ Hôn Nhân

Chương 1: Quan Hệ Hôn Nhân

Edit: suabokhongduong

Trong đêm yên tĩnh.

”Xoạt.”

Đột nhiên vang lên tiếng quần áo bị xé rách.

“Ông xã, đừng như vậy...”

Cố Niệm hoàn toàn không chịu nổi bàn tay khıêυ khí©h của người đàn ông trước mặt. Cũng giống như trước đây, người đàn ông này lật mặt không cho Cố Niệm cơ hội từ chối.

Khi mọi chuyện kết thúc.

Cố Niệm đã sớm đổ mồ hôi đầm đìa.

Cô bất giác quay đầu lại nhìn người đàn ông bên cạnh, nhưng chỉ thấy vẻ lãnh đạm thường ngày trên khuôn mặt thanh tú của hắn.

Giang Hàn Tranh là đại thiếu gia nổi tiếng của Giang gia, cũng là người đứng đầu của tập đoàn, nên tất nhiên không thiếu vô số phụ nữ vây quanh.

Đặc biệt hơn nữa hắn là người chồng giấu mặt của cô.

Cố Niệm bất giác tiến lại gần, hôn lên môi người đàn ông.

Giang Hàn Tranh không nhúc nhích, chỉ nghe thấy giọng Cố Niệm vang lên: "Ông xã! Em xin lỗi, hôm nay em vô tình chọc phải Bùi tiểu thư, nghe nói cô ấy cũng là tình nhân của anh đúng không?”

”Em xin lỗi thật lòng sao?”

Người đàn ông nhướng mày, nắm chặt bàn tay không an phận của người phụ nữ.

”Anh nói xem, một người phụ nữ liên tục quấn quít lấy chồng em, em có thể không ghen sao?”

Giang Hàn Tranh nhìn chằm chằm vợ mình, tuy rằng cô nói như vậy, nhưng nụ cười vẫn tươi như thường, không hề mang vẻ ghen tuông gì.

Cố Niệm còn muốn nói gì đó, nhưng đột nhiên bị người đàn ông giữ chặt cổ tay. Giây tiếp theo, hắn hơi dùng sức kéo cả người Cố Niệm, khiến cô ngã vào lòng hắn.

”Đừng mà.”

“Cố Niệm, đừng quên thân phận của em, em không có quyền từ chối chuyện này.”

Nghe vậy, cơ thể người phụ nữ nhất thời cứng đờ, cũng không còn vùng vẫy nữa.

Đúng vậy, cô và Giang Hàn Tranh mặc dù là quan hệ vợ chồng, nhưng quan hệ của họ là hợp đồng hôn nhân, nói một cách dễ hiểu thì họ là vợ chồng, nói trắng ra thì giống tình nhân hơn.

Nghĩ vậy, Cố Niệm không giãy dụa nữa.

Kể từ khi cha cô mắc nợ cờ bạc, Cố Niệm đã đem chính mình "Ký" cho Giang Hàn Tranh.

Sau đó cô vươn tay ôm lấy cổ người đàn ông, đầy vẻ khuất phục.Giang Hàn Tranh thấy dáng vẻ này của người phụ nữ, trong lòng chẳng hiểu sao vừa khó chịu vừa tức giận.

Tuyệt không thương hoa tiếc ngọc ném cô lên giường lớn, sau đó lại tiếp tục làm chuyện kia.

---

Ngày hôm sau, khi Cố Niệm rời giường, Giang Hàn Tranh đã không còn bên cạnh nữa. Bên người chỉ có chăn đệm lạnh như băng.

Cố Niệm đã tập mãi thành thói quen, người đàn ông như Giang Hàn Tranh vốn kiêu căng, cho dù như vậy, vẫn có không ít người muốn chui đầu gả vào Giang gia.

Trong số những người phụ nữ đó, Cố Niệm chắc chắn là người may mắn nhất.

Mọi người đều biết Giang tiên sinh đã bí mật kết hôn, nhưng rất ít người biết Giang phu nhân là Cố Niệm.Cố Niệm không có ý định ngủ thêm, lập tức bật dậy chuẩn bị đến công ty.

Mặc dù Hàn Tranh có cho cô tiền tiêu vặt hàng tháng, nhưng cô không muốn sau khi rời xa hắn, bản thân không có một chút tích góp nào.

Trước đó vài ngày, Giang Hàn Tranh cũng đã định nói chuyện với cô về hợp đồng. Cho nên cô phải chuẩn bị tâm lý cho thật tốt, để lúc ra đi đỡ phải thất vọng.

“Cố Niệm, cậu thật sự đồng ý ly hôn với Giang Hàn Tranh sao? Cậu không có dự định gì sao?"

Cố Niệm vừa bước vào văn phòng, đã thấy bạn tốt Trần Tửu Tửu đang đợi ở đó.

Cố Niệm ban đầu sửng sốt, sau đó không khỏi bật cười: "Có thể có tính toán gì chứ. Tửu Tửu à, cậu hẳn là biết rất rõ quan hệ của mình với Giang Hàn Tranh."

Cố Niệm không nói rõ, nhưng Trần Tửu Tửu sao có thể không hiểu.

Lúc trước cô cực lực phản đối Cố Niệm tùy tiện "ký" bản thân cho Giang Hàn Tranh như vậy.

Dù sao người như Giang Hàn Tranh, làm sao có thể thật sự cưới Cố Niệm, chẳng qua là hôn nhân hợp đồng mà thôi.

Nhưng cô không lay chuyển được, cũng biết tình huống lúc đó của Cố Niệm, cho nên cuối cùng chỉ có thể nhìn bạn tốt và Giang Hàn Tranh càng ngày càng thân thiết, trở thành bà Giang vô hình, nhưng được người người hâm mộ.

“Được rồi, mình nói nhiều cũng làm cậu phiền, mình tới đây nói cho cậu biết, Tần tổng đang tìm cậu đó."

”Biết rồi.”

Cố Niệm gật đầu, đứng dậy, định đi ra ngoài.

Trần Tửu Tửu nhìn cô, nhíu mày, nói: "Cố Niệm, cậu cũng không phải không biết Tần tổng có ý với cậu..."

Nghe vậy, Cố Niệm dừng lại.

Chợt nghe Trần Tửu Tửu nói: "Cậu cũng không còn nhỏ nữa, dù sao cậu đã nói giữa hai người sắp kết thúc rồi, vậy chi bằng...”

Lời còn chưa dứt, đã bị Cố Niệm ngắt lời: "Giang Hàn Tranh sẽ không đồng ý đâu, ham muốn khống chế của anh ấy rất mạnh, mình cảm thấy... Cậu cảm thấy anh ấy có thể sẽ cho phép vợ mình ở bên người đàn ông khác sao?"

“Nhưng dù sao hai người cũng sắp ly hôn rồi còn gì?”

”Dù vậy cũng phải chờ sau khi ly hôn rồi hãy nói tiếp, mình cũng không thể đắc tội với Giang tiên sinh được.”

Dứt lời, Cố Niệm cũng không nói thêm gì nữa, mà trực tiếp đi ra ngoài.

Trần Tửu Tửu thở dài, không thể nói thêm gì nữa.

---

Cố Niệm gõ cửa phòng làm việc của Tần Cảnh, vừa bước vào đã nhìn thấy một người đàn ông trẻ tuổi ngồi sau bàn làm việc.

Tần Cảnh và Giang Hàn Tranh không giống nhau, mặc dù đều mặc âu phục màu đen. Nhưng nhìn Giang Hàn Tranh mặc âu phục trông có một chút hung hăng chiếm hữu.

“Tần tổng, anh tìm em có việc gì sao?”

Tần Cảnh ngẩng đầu thấy là Cố Niệm liền nở nụ cười, đặt đồ trong tay xuống hỏi: "Gần đây thế nào, làm việc có mệt không?"

“Không sao, không mệt lắm.”

Nghe vậy, Tần Cảnh gật đầu, nói thẳng: "Vậy em chuẩn bị đi, buổi trưa theo tôi ra ngoài một chuyến.”

Cố Niệm có chút kinh ngạc, hiện tại đã gần đến giữa trưa.

Tần Cảnh muốn ra ngoài vào giờ này sao?

Nhưng cô còn chưa kịp hỏi, đã nghe Tần Cảnh giải thích: "Có một hợp đồng phải ký, liên quan đến vấn đề tài chính, đến lúc đó hai tụi mình đi một chuyến."

Nghe vậy, Cố Niệm vội vàng gật đầu, đáp: "Được.”

Bởi vì tạm thời có việc, nên lịch trình ban đầu của Cố Niệm cũng bị gián đoạn theo.

Mới vừa từ phòng làm việc của Tần Cảnh đi ra, điện thoại lại vang lên thông báo tin nhắn Giang Hàn Tranh gửi đến, nói muốn cùng cô đi ăn cơm.

Cố Niệm có chút kinh ngạc. Dù sao quan hệ của bọn họ là hôn nhân bí mật, nên từ trước đên nay Giang Hàn Tranh đa phần liên lạc qua điện thoại hoặc nói chuyện ở nhà, cơ bản rất hiếm khi hẹn cô ra ngoài ăn cơm.

Cố Niệm nghĩ nhiệm vụ Tần Cảnh vừa giao cho mình, suy nghĩ một hồi, cô chỉ có thể uyển chuyển từ chối chồng mình.

Nói cho anh biết buổi trưa có một bữa tiệc, sau đó để điện thoại di động xuống. Vốn tưởng rằng Giang tiên sinh là người lạnh lùng nhất định sẽ không trả lời, nhưng điện thoại lại đột nhiên rung lên.

Là Giang Hàn Tranh: Biết rồi.

Ba chữ nhàn nhạt, chính là giọng điệu thường ngày của hắn.

Bởi vì phải đi chuẩn bị tài liệu gấp để cùng Tần Cảnh đi ra ngoài, nên Cố Niệm chỉ nhìn thoáng qua chứ không trả lời lại tin nhắn vừa rồi.

Sau khi lên xe của Tần Cảnh, mới nhìn thấy hợp đồng công ty muốn đi đàm phán với ai...

Nhìn thấy tập đoàn Giang thị cách đó không xa, sắc mặt Cố Niệm bất giác cứng đờ.Cảm ơn mọi người đã đọc ạ, xin lỗi nếu như truyện không edit mượt ạ <3