Chương 4

"Địa điểm thời gian tạm dừng vào tối nay gia tăng 132 chỗ, cùng so gia tăng 80%.""Người của phân cục đã xuất phát đến địa điểm phát hiện để kiểm tra đối chiếu."

"Khốn kiếp, trò chơi đáng chết này mở rộng tốc độ càng ngày càng nhanh, hiện tại cả nước không phải nói là phạm vi toàn thế giới đều không có địa phương nào là an toàn tuyệt đối."

................

Trong căn cứ Trọng Tài Thời Gian Cục, vô số nhân viên ăn mặc chế phục không dừng lại mà vội vàng công tác, có không ít người đang thấp giọng mắng chửi. Những nhân viên đang công tác này tất cả đều là người bị trò chơi hại, có số là người chơi, càng nhiều là người thân, bạn bè bị cuốn vào trò chơi bị mất tích hoặc là tử vong. Một khi ở trong trò chơi thi cốt vô tồn đồng dạng trong hiện thực cũng không còn thân xác.

Ở cửa xuất hiện một ông lão ước chừng sáu mươi tuổi mặc quân trang uy phong hiển hách đang đi vào.

"Lý Nguyệt, các ngươi cục trưởng đâu?"

Một người cô gái mặc áo blouse trắng là nhân viên nghiên cứu bước nhỏ chạy đến trong lòng lại kêu khổ không thôi. Lão đại là cái mốc vận khí, ngày thường thành thật đi làm không người kiểm tra nhưng khi làm việc riêng nhất định sẽ bị bắt quả tang. Cuối cùng phải viết báo cáo kiểm điểm lại chính là nàng cái này kẻ đáng thương? Phải nàng mà biết được lão đại cứu sau này sẽ trở thành nhân viên xã súc(bị áp bức, bóc lột) sinh hoạt cực khổ còn không bằng chết trong trò chơi cho rồi!

"Cục trưởng hôm nay bụng không được thoải mái đã về nhà nghĩ ngơi." Lý Nguyệt Mặt không đổi sắc, tâm không nhảy trả lời.

Ánh mắt nghiêm khắc của ông lão bắn về phía Lý Nguyệt, "hắn thân thể ngay cả viên đạn đều bắn không thủng có cái gì mà không thoải mái. Có phải hay không lại đi ra ngoài?"

"Ở gần công ty của lão đại thành lập lúc trước xuất hiện Thời Gian Trò Chơi, hắn muốn quan tâm công nhân của mình có nguy hiểm hay không nên đến kiểm tra." Lý Nguyệt thấy nói dối bị vạch trần cũng không tiếp tục vịt chết cái mỏ còn cứng, dù sao đây là lệ thường.

"Hắn quanh năm suốt tháng đều không đến công ty một lần, quan tâm cái gì công nhân có hay không nguy hiểm? Chờ hắn trở về mười nghìn từ kiểm điểm một chữ đều không thể thiếu!" Ông lão hít sâu một hơi, quen tay ăn thuốc giảm áp, vì thằng nhóc mà tức giận, dù có mười cái mạng cũng không đủ.

Sắc mặt Lý Nguyệt lập tức suy sụp, mười nghìn từ nàng sắp bị rụng tóc rồi.

"Ta biết là ngươi viết thay nhưng liền tính sao, ta cũng phải bắt hắn viết đến tê tay!" Thanh âm của ông lão mang theo cổ mảnh liệt hận sắt không thành thép, "đều do các ngươi nuông chiều mà ra!"

Nhân viên công tác sôi nổi cúi đầu không dám nói lời nào, mạng lớn của bọn họ đều do lão đại cứu, tính tình của lão đại cứ như vậy bọn họ cũng không quản được, nói thêm ai có thể đánh thắng hắn, không ai đánh lại hắn.

"Ngày hôm qua Đại Biểu Quốc Hội đã thông qua bí mật nghị định, chúng ta sẽ từng bước đối cho dân chúng biết về tin tức của Thời Gian Trò Chơi." Ông lão nói ra ý đồ chân chính của mình.

"Các ngươi Thời Gian Trọng Tài Cục chính thức sữa tên thanh Thời Gian Thẩm Kế(thẩm định, kiểm tra..) bộ, là bộ thứ chín trong bộ máy do quân đội cùng trung ương cơ quan liên hợp lãnh đạo. Nói cho thằng họ Yến, ngày mai buổi tối phải chuẩn bị tốt một báo cáo cho ra hồn, cùng tối cao người lãnh đạo thành thành thật thật giáp mặt báo cáo, đã rõ chưa?"

Tất cả tròng mắt của nhân viên công tác đều muốn rớt xuống dưới. Tối cao người lãnh đạo, trực tiếp gặp mặt báo cáo? Đây là một bước thăng thiên! Lập tức từ tối chuyển ra sáng, quả thức là một bước lên trời, kế tiếp kinh phí, nhân viên, trang bị,... TÊ... Không dám tưởng. May mắn bọn họ tới sớm nếu chậm dù xếp hàng cũng không tới lượt.

"Các ngươi phải cẩn thận nghĩ kỹ." Ông lão trên mặt hiện ra tươi cười vi diệu, "các ngươi về sau tiền lương, kinh phí cùng các loại duy trì có thể có được cái gì tiêu chuẩn cùng công tác kết quả và thái độ của thằng Yến là một nhịp thở. Nếu tiếp tục nuông chiều, đến lúc đó, ha hả..."

Ông lão không để ý khuôn mặt đang dần dần vặn vẹo của nhóm nhân viên, nhẹ nhàng bước chân mà đi rồi. Cảm giác như trẻ ra mấy chục tuổi, ha ha, về sau những chuyện đau đầu của họ Yến liền thuộc về tối cao người lãnh đạo kia rồi, phiền não không phải hắn.

Người lãnh đạo là cái gì năng lực hắn đều rõ ràng, cả nước trên dưới mọi việc đều làm đến gọn gàng ngăn nắp Yến tiểu tử về sau sẽ nếm mùi đau khổ. Ông lão vừa đi nhân viên công tác nhóm đã bắt đầu tru lên: "Lý Nguyệt mau gọi điện thoại kêu lão đại trở về a a a."

"Đựu, lão đại lễ nghi, nhất định phải học lễ nghi."

"Lão đại nếu dám có tí sai lầm ta liền chết cho hắn xem."

................................

"Ngươi là người mới hoàn toàn?" Trần Khứ Phương có chút không dám tin tưởng nhìn Lộ Bình Sa, nếu không phải vừa rồi nghe thấy hệ thống nhắc nhở nàng còn tưởng Lộ Bình Sa là một vị tiền bối có kinh nghiệm phong phú.

Cái này hoàng phù(lá bùa màu vàng) chỉ sợ cũng là trong trò chơi dùng để thông quan(qua cửa) đạo cụ quan trọng. Lúc trước nhìn thấy hắn luôn dựa vao cửa xe phía sau chờ nàng lấy lại tinh thần thì phát hiện hắn không thấy. Vậy người trẻ tuổi này phát hiện lá bùa liền ý thức được nó tầm quan trọng nên mới xuống xe. Có thể quyết đoán như vậy khó có thể tưởng tượng được hắn là một người chơi mới cái gì cũng không biết đến. Đúng là ở mỗi lần nhiệm vụ xuất hiện, trò chơi đều sẽ đem ở nhiệm vụ gần đó người tiến hành tùy cơ phân phối người chơi mới tư cách, nhưng sẽ không có bất luận cái gì nhắc nhở, chỉ có thông quan rồi mới có thể lấy được người chơi mới tư cách.

Nhưng như vậy xác suất thành công rất thấp, trong tình huống không có bất luận cái gì nhắc nhở tân nhân là không có khả năng hoàn thành nhiệm vụ. Số ít có thể thông qua nhiệm vụ hơn phân nữa là mờ mịt đi theo người chơi có kinh nghiệm. Càng nhiều là tân người chơi sẽ bị hệ thống trước tiên lựa chọn báo trước thời gian và địa điểm nhiệm vụ diễn ra, yêu cầu hoàn thành một cái nhiệm vụ Tử cấp gọi là nhiệm vụ tân thủ mới trở thành người chơi chính thức. Không nghĩ tới người này là trước một loại?

Lộ Bình Sa không có chú ý tới Trần Khứ Phương đang kinh ngạc hoặc là nói hắn hiện tại cũng không có đủ tinh lực để chú ý này đó, hiện tại sự tập chung của hắn đều dồn cho hệ thống đang ở trong đầu của mình. Thật điên rồ!! Giọng nói của hệ thống là từ trong đầu truyền ra? Rõ ràng trong đầu mình không có bất cứ thứ gì, trước mắt cũng thế nhưng trong đầu lại tự động hiện lên các loại hạng mục trò chơi cùng yêu cầu. Thậm chí, hệ thống còn tri kỷ cho hắn một cái giả thuyết bàn phím để hắn tự tạo nick name trong trò chơi.Trò chơi quy tác có để, nick name chỉ được chọn một lần duy nhất, không thể lặp lại, không thể sửa đổi, giữa những người chơi có thể thông qua công cụ kết bạn của hệ thống kết bạn với nhau và có thể giao dịch với nhau, đây chính là công nghệ tiên tiến vượt thời đại!

"Xác định tư cách của người chơi, mời đưa vào tên họ của mình."

Lộ Bình Sa nghĩ hệ thống tên đến hiện tại là đồ quá hạn vậy nên lấy một cái tên thật có sự đặc sắc của thời đại đi.

"Long Ngạo Thiên." Lộ Bình Sa đưa vào trong khung.

"Này tên đã bị đăng kí." Ngay sau đó nó tự động hiện lên một dãy danh sách nick name cơ hồ đều lấy Long Ngạo Thiên mở đầu phía sau đi theo là con số hoặc chữ cái tiếng anh. Xem ra giống ý tưởng với mình cũng không ít à, đồng chí thật nhiều.

"Lý Cẩu Thặng." Lấy cái tên hèn chút dễ sống.

"Nick name đã bị đăng ký." Ngay sau đó là một đống Cẩu Thặng, Cẩu Đản, Đại Ngưu, Đại Tráng, Thiết Đản vân vân hiện ra.

Lộ Bình Sa gãi gãi đầu hắn tệ nhất là không biết đặc tên. Ngay cả tên trong tiểu thuyết do chính mình viết đều là dùng tên trong danh sách nhân viên trong công ty, chọn hai cái tên đọc vần một chút chính là tên của hai vai chính.

"1234567." "Tên đã bị đăng ký."

"Ta muốn sống thêm 500 năm nữa." "Tên đã bị đăng ký."

...............................

Lộ Bình Sa lấy liên tục mấy chục cái tên thậm chí liền tên thật của mình cũng có nhưng tất cả đều bị đăng ký. Từ góc độ nào đó cho thấy ở Thời Gian Trò Chơi có người chơi số lượng so với hắn dự đoán còn muốn nhiều hơn. Nhất gọi người phiền lòng là cho dù hắn trong trò chơi đã go die thì nick name đó cũng là duy nhất không bị gạch bỏ. Vì thế đặt tên càng ngày càng khó, Lộ Bình Sa tức một cục đành sa ngã nói: "Thích làm gì thì làm đi", hắn cắn răng dùng mặt của mình lăn đều trên bàn phím, đánh ra đại một cái tên.

"#FG loạn 5¥ T;VR tay k./p[."

" Người chơi tên #FG loạn 5¥ T;VR tay k./p[" đã đăng ký thành công, tân thủ nhiệm vụ đã phát."

Hệ thống giao diện? (Dao: chắc mày cũng bó tay với cái tên nên mới hiện một cái chấm hỏi to đùng như thế.)

Lộ Bình Sa ý niệm vừa động khen thưởng của người mới đã hiện lên trong óc của hắn: Thông quan Lục cấp nhiệm vụ "Quỷ Dị Xe Buýt", thống quan suất vì 90%, đánh giá hoàn mỹ, đạt được vật phẩm thông quan hoàn mỹ là "Thời Gian X5", tân thủ khen thưởng gấp đôi có được "Thời Gian X10", (chú thích: "Thời Gian" trong phó bản là dùng để phối hợp với "Nghi Thức", trong hiện thực sử dụng "Nghi Thức" hiệu quả giảm phân nữa).

Đạt được Lục cấp đạo cụ "Trừ Tà Hoàng Phù X5", tân thủ nhiệm vụ gấp đôi X10 (chú thích: Ở đối tượng của phó bản nào đó có tác dụng, nhưng khả năng sẽ bị xem là khıêυ khí©h, ưu tiên tấn công người sử dụng~).

Đạt được Lục cấp chúc phúc "Xe Buýt Chúc Phúc", tân thủ X2 (chú thích: Khi ngươi sử dụng nó đối với người ngươi ghét, chỉ cần gọi họ và tên người đó thì đối tượng sẽ bị đưa đến một chiếc xe buýt gần nhất sẽ bị tại nạn, trong hiện thực cũng có thể sử dụng, có thể nói đây là hoàn mỹ dụng cụ gây án~).

Đạt được điểm tự do 1, tân thủ X2, tác dụng gia 5 hạng mục của bản thân gồm tăng thể lực, tốc độ, cảm giác, độ hấp dẫn, giác quan thứ sáu (chú thích: Vì bảo hộ sự riêng tư của cá nhân nên mấy thứ này sẽ không hiện ra, rốt cuộc mấy thứ này chính người chơi rõ ràng nhất).

Đạt được sách hướng dẫn cho tân thủ, mời người chơi chú ý đọc kỹ phòng ngừa bị bất lương người chơi lừa gạt.

Hệ thống: Phó bản khen thưởng đã phát xong, mong người chơi không ngừng cố gắng. Hữu nghị nhắc nhở: tuy người chơi có thể tự do lựa chọn thời gian, cấp bậc tham gia phó bản nhưng trong thời gian trò chơi sắp kết thúc người chơi nên tự giác gia tăng thực lực thì tỷ lệ sống sót sẽ lớn hơn.

Thanh âm nhắc trong đầu của Lộ Bình Sa biến mất, hắn có rất nhiều thứ muốn chửi xấu hệ thống, vì cái gì cách ghi chú của chú thích lại muốn ăn đòn như thế? Vì cái gì loại này ký hiệu như ~ này sẽ xuất hiện ở trong đầu của hắn? Còn nữa nick name của hắn là gì hắn căn bản không nhớ!

"Lúc nãy đa tạ ngươi." Trần Khứ Phương thấy Lộ Bình Sa không để ý tới chính mình cũng không tức giận, có thể thông qua trò chơi nhưng không biết trước nhiệm vụ tân nhân lại không phải vật trong ao, người ta chướng mắt mình "chỉ cần sống đều có thể người chơi" là bình thường.

"Ngươi còn ở à?" Lộ Bình Sa phản ứng khi nghe thấy thanh âm của Trần Khứ Phương, mới biết người ta còn chưa rời đi. Hắn cúi đầu nhìn di động của mình, màn hình biểu hiện là bốn giờ hai phút sáng.

Giống như trò chơi sổ tay khúc đầu có viết, khi tiến hành chơi trò chơi thì thời gian sẽ bị tạm dừng.

"Mọi việc cần chú ý trong trò chơi trên sổ tay đều có viết rõ ràng, tân nhân muốn biết chỉ cần đọc đều sẽ biết. Vừa rồi nếu không có ngươi ta chắc hẳn sẽ chết ở nhiệm vụ này." Trần Khứ Phương bình tĩnh cảm xúc một chút chậm rãi trả lời.

"Làm người từng trải ta chỉ có một lời khuyên cho ngươi xem như là lời cảm ơn của ta."

"Ngươi nói."

"Tiểu tâm người của Cục Trọng Tài ." Trần Khứ Phương nghiêm túc nói. "Hoặc là gia nhập hoặc là thoát đi nó."

"Thời Gian Trọng Tài Cục? Như vậy trẻ trâu cái tên là tên nào lấy thế?"

"Còn trọng tài? Tưởng đây là thời trung cổ à?" Lộ Bình Sa cười lên tiếng.

"Phải không? Ta cảm thấy ta lấy tên rất dễ nghe." Một thanh âm bất ngờ vang lên.