Chương 18

Vừa nói, hắn vừa đẩy bảo vệ đang ngây ngô sang một bên rồi xông vào.

Trong quán bar X, ánh sáng tím sẫm và bóng tối xen kẽ, mọi người cúi đầu ngồi trước bàn rượu gỗ, khói lượn lờ từ kẽ ngón tay của bọn họ bốc lên, trên mặt đất tràn đầy tàn thuốc lá và rác rưởi.

Đây là nơi giao dịch ngầm bẩn thỉu nhất thành phố A.

Mà ở góc tối nhất của quán bar, Lý Đại Tráng bị chọc giận bức Thời Sương đến góc tường xi măng đầy graffiti, sắc mặt hắn đỏ bừng, gân xanh nổi lên:

"Tao thao mẹ mày!"

Sau đó Lý Đại Tráng quay đầu, một tay giật lấy điếu thuốc vẫn còn đang cháy dở trong tay cấp dưới, tay còn lại hung bạo túm tóc Thời Sương, buộc đối phương phải ngẩng đầu lên.

Lý Đại Tráng cầm tàn thuốc định đâm vào mắt Thời Sương.

Nhìn đôi mắt xinh đẹp nhưng ngỗ ngược đó, hiện tại hắn chỉ muốn làm mù chúng để đối phương không cách nào lộ ra loại ánh mắt này nữa.

Thời Sương cố gắng giãy giụa, nhưng là một omega cậu căn bản không phải là đối thủ của Lý Đại Tráng, cánh tay đối phương so với chân cậu còn to hơn, giãy dụa của cậu dường như chỉ vô ích.

Tàn thuốc ở trước mặt cậu dần dần phóng đại, lông mi của Thời Sương run rẩy, có chút tuyệt vọng nhắm hai mắt lại.

Giây tiếp theo, trong quán bar tối tăm bỗng nhiên xông vào một chùm ánh sáng chói mắt, chiếu sáng góc tối, mọi người sửng sốt trong giây lát, sau đó nhìn theo nguồn sáng kia.

Chỉ thấy có một người đàn ông mạnh mẽ mở cánh cửa phía sau đã lâu không được sử dụng, đi ngược chiều ánh sáng, pheromone hương chanh thuộc về alpha đỉnh cấp tràn ngập không gian nhỏ, khiến tất cả các alpha khác có mặt đều phải choáng váng, lập tức thống khổ khom lưng đau đớn.

Trong đó đương nhiên cũng bao gồm cả Lý Đại Tráng, pheromone kí©h thí©ɧ khiến hắn theo bản năng buông Thời Sương ra, thuốc lá cũng rơi xuống đất.

Trong khoảnh khắc cảm nhận được pheromone mùi chanh, phảng phất như có một dòng điện cực mạnh chạy qua tuyến thể của Thời Sương và lan dọc từ sống lưng ra toàn thân, nhịp tim đập trở nên rất nhanh, hai má cùng gáy đều bắt đầu nóng lên.

Thời Sương chưa bao giờ có phản ứng kịch liệt như vậy với pheromone của ai, hai chân đều có chút nhũn ra, cậu theo bản năng quay đầu nhìn về phía đó.

Sau đó, cậu nhìn thấy bóng dáng cao lớn của người đàn ông đang đi về phía mình, đường nét tuấn tú của Hạ Hằng dần dần hiện ra.

28 phút 35 giây.

Đạp xe 27 km.

Hạ Hằng lấy mu bàn tay lau mồ hôi trên cằm.

Trong lòng không khỏi cảm thán những điều mình làm.

Chỉ là chân hơi nhức thôi.

Vận động kịch liệt làm cho mái tóc đen trước trán hắn bị mồ hôi thấm ướt, cổ áo sơ mi mở rộng, vải hơi ướt dán vào ngực, phác họa đường cong cơ bắp duyên dáng.

Dưới ánh mắt chăm chú của mọi người, Hạ Hằng bước nhanh về phía vị trí của Thời Sương.

Đèn tím mờ ảo chiếu rọi lên người hắn, vô luận là diện mạo của hắn hay là pheromone thuộc về alpha đỉnh cấp, ở trong quán bar nhỏ hẹp này đều quá mức chói mắt, tất cả mọi người đều tự giác nhường một con đường cho hắn.

Hắn lướt qua đám người đi tới trước mặt Thời Sương, trong nháy mắt bốn mắt nhìn nhau, Thời Sương ngửa đầu, đồng tử khẽ run.

Lập tức cậu liền bị người đàn ông kéo vào trong ngực.

Hạ Hằng ôm Thời Sương che trong ngực, sau đó cầm ly nước trong suốt trên bàn tròn uống một ngụm.

Sau nửa giờ "thể thao mạo hiểm", hắn quá khát, cả người nóng đến mức sắp bốc khói.

Giây tiếp theo, mùi rượu cay đắng xông vào trong khoang miệng, xông thẳng lên trán.

Đây là "nước" ở đâu?

Đây có phải là vodka.

Còn tinh khiết.

"Khụ! Khụ! Khụ!”

Hạ Hằng đặt ly thủy tinh lên bàn, ôm Thời Sương kịch liệt ho khan.

Vừa ho khan còn không quên lộ ra biểu tình khâm phục với người trên bàn tròn.

Uống vodka tinh khiết lúc 6:30, nó thực sự là của bạn.

Điều này trực tiếp khiến Lý Đại Tráng và các anh em của hắn ở một bên đều nhìn ngây người, vừa rồi Hạ Hằng cầm lấy chén vodka kia uống một hơi cạn sạch, bọn họ thậm chí bị đối phương hù dọa lui về phía sau mấy bước, nhìn tư thế của đỉnh A này, bọn họ còn tưởng rằng đối phương muốn uống chén vodka trợ hứng trước, kết quả.

Chỉ có thế à?

Mà Thời Sương được Hạ Hằng ôm vào trong ngực với tư thế bảo vệ, cách một lớp vải mỏng, cậu thậm chí có thể cảm nhận được l*иg ngực phập phồng kịch liệt của đối phương, pheromone alpha khiến người ta an tâm khuếch tán ra, bao bọc lấy cậu, ngăn cách cậu với mùi khó chịu trong quán bar.

Vẻ mặt xấu xí của đám côn đồ kia cũng bị thân ảnh cao lớn của người đàn ông ngăn trở. Giống như một hòn đảo ấm áp và an toàn.

Mặt cậu vùi trên vai Hạ Hằng, chóp mũi quanh quẩn mùi chanh nhàn nhạt, hơi chua chát nhưng cực kỳ sảng khoái, rửa sạch mọi cặn bã trong không khí.

Tuy nhiên, Thời Sương khẽ cau mày, cậu chưa bao giờ nhớ mình đã từng ngửi thấy mùi này, pheromone của "Hạ Hằng" khẳng định không phải là mùi chanh mới đúng.

Một giây sau, Hạ Hằng bị rượu vodka kí©h thí©ɧ khôi phục lại tinh thần, đứng thẳng lên, vô thức nắm lấy tay Thời Sương, kéo cậu ra phía sau, sau đó đi đến chỗ đám người, đưa tay túm lấy cổ áo Lý Đại Tráng quăng mạnh lên tường.

Bắt giặc phải bắt vua trước, muốn chỉnh thì trước tiên cần chỉnh tên mạnh nhất trong nhóm.

"Mày có biết alpha của em ấy là ai không?" Hạ Hằng khinh thường nhìn từ trên cao xuống, trong thanh tuyến trầm thấp lộ ra một cỗ hàn ý lạnh thấu xương, "Tổng giám đốc hiện tại của tập đoàn Thiên Thịnh, top 10 alpha hàng đầu giàu có của thành phố A,"

"Hạ Hằng."

"Bọn mày có biết tao là ai không?"

Hắn đã nghĩ kỹ rồi, trước tiên sẽ báo danh để hù dọa đối phương, sau đó đè đám người xuống đất đánh một trận.