Chương 49: Đào người

Trường Quân Đội III.

Từ ngày Bạch Nghị Nhiên biết có người điều khiển Thiên Hằng trong Sàn Đấu Giả Tưởng, hắn đã sai vô số người đi thăm dò Chử Minh.

Người đầu tiên là Mông Soái, người này không rõ Chử Minh mạnh yếu thế nào, sau trận đánh với Chử Minh, hắn bình luận: “Là một gã quái đản, mỏ hỗn, thực lực tạm được, thích dùng đao.”

Người thứ hai là Quý Tùng Nhạc, người này đã có hiểu biết sơ bộ về Chử Minh nhưng vẫn thua, sau khi trở về, hắn căm hận đánh giá: “Tên kia có chút bản lĩnh, không chỉ đao kiếm mà súng cũng dùng rất chuyên nghiệp.”

Người thứ ba là Giản Phi Ngữ, lúc đối chiến với Chử Minh hắn đã rất cẩn thận, sau khi trở về nghiêm túc nói với Bạch Nghị Nhiên: “Người này rất lợi hại, có thể dễ dàng điều khiển Thiên Hằng, tinh thần lực cao, kỹ thuật bắn tốt, là một đối thủ rất đáng gờm.”

Mông Soái, Quý Tùng Nhạc, Giản Phi Ngữ đều là cấp S, đều dùng cơ giáp hạng nặng, Giản Phi Ngữ là người mạnh nhất trong số này, cả hắn cũng nói Chử Minh là một đối thủ mạnh thì Bạch Nghị Nhiên biết, sức mạnh của Chử Minh là thật.

“Cả cậu cũng không phải là đối thủ của hắn?” Bạch Nghị Nhiên hỏi Giản Phi Ngữ.

Lúc Giản Phi Ngữ đối chiến với Chử Minh, nửa trận đầu hai bên đánh ngang tay, nửa trận sau tự nhiên bị đuối hẳn, là sức bền của hắn không sánh bằng Chử Minh.

“Tôi không bằng cậu ta, cậu ta thực sự rất lợi hại, kỹ thuật điều khiển thành thạo, khả năng phản ứng nhanh nhạy, sức bền sức bật đều tốt, có thể đánh cả tiếng đồng hồ mà không biết mỏi mệt là gì, tôi không phải là đối thủ của cậu ta.”

Bạch Nghị Nhiên trầm mặc, dường như đang tự hỏi điều gì.

Giản Phi Ngữ nói: “Tốt nhất nên tìm cách tranh thủ người này về với đội chúng ta, bằng không ngày sau gặp mặt trên sàn đấu, đấy sẽ là một đối thủ khó nhằn.”

Hiển nhiên Bạch Nghị Nhiên cũng muốn có người này, hắn đã sai người đi điều tra, người kia điều tra xong thì báo: “Người đó có lẽ là Tề Dữ.”

“Tin chuẩn chưa đấy?”

“Chuyện này…… là chính miệng hắn nói, hắn là con lai, thích ăn cua, Tề Dữ là con lai, đến từ hành tinh Ôn Lan, mà Ôn Lan là hành tinh biển, ở đó có rất nhiều cua……”

Bạch Nghị Nhiên nổi giận hỏi: “Cái gì gọi là chính miệng hắn nói, chẳng lẽ hắn lại chịu nói thật cho mấy người! Mấy người điều tra kiểu gì thế hả, không ai đến trường Quân Đội I điều tra trực tiếp à?”

“Điều…… Điều tra rồi, Tề Dữ đúng là con lai, đến từ hành tinh Ôn Lan, chúng tôi đã thử tiếp xúc với Tề Dữ, nhưng hắn luôn đùa cợt chúng tôi, chứ không có ý định chuyển trường.”

Bạch Nghị Nhiên cảm thấy đám người này quá ngu ngốc, liền đuổi cổ bọn họ, sai một đám khác đi điều tra.

Lần này tin tức báo về toàn diện hơn: “Trường Quân Đội I có bốn người cấp S, một người là Nhị hoàng tử Yến Trường Hạ, hai người xuất thân từ vùng cấm, là Tề Dữ và Tống Thụy Hàn, người cuối cùng là Giang Vân Hàng.”

“Gần đây đang chọn đội tuyển trường, bọn họ đã tách ra thành các cặp như sau, Tề Dữ và Tống Thụy Hàn một cặp, Giang Vân Hàng và Khâu Tư Viễn một cặp, Nhị hoàng tử và Chử Minh một cặp.”

“Tuy Tề Dữ và Tống Thụy Hàn là con lai, nhưng chúng tôi cảm thấy khả năng Hỏa Long là Chử Minh rất cao.”

Bạch Nghị Nhiên lần đầu nghe thấy cái tên này, hắn hỏi: “Chử Minh là ai?”

“Chử Minh là em trai của Chử Phong, hiện nay gia đình hắn đang làm chủ khách sạn đắt giá nhất hành tinh Đế Đô, ngoài ra còn nuôi dưỡng dị thú và làm dịch vụ hậu cần, có lẽ ngài cũng quen biết Chử Phong.”

“Lúc nhập học, Chử Minh thích Giang Vân Hàng, còn gây ra không ít chuyện, gần đây cậu ta đổi tính, nghe nói là tính cách kiêu ngạo không khác gì Hỏa Long.”

“Hơn một tháng trước người này chuyển sang hệ Cơ giáp chiến đấu; Hệ Cơ giáp chiến đấu của trường Quân Đội I yêu cầu học viên phải đạt tinh thần lực cấp A. Thời điểm nhập học, tinh thần lực của Chử Minh là cấp B, gần đây lại biến thành cấp A, chúng tôi cảm thấy khá kỳ lạ.”

“Còn nữa, Chử Minh được xếp vào lớp tốt nhất trong hệ, gần đây thi, thành tích của cậu ta đứng đầu cả lớp, cả môn Cơ giáp cũng đạt điểm tối đa, nghe nói môn này điểm tuyệt đối chỉ thuộc về cấp S, từ thành tích này, chúng tôi suy đoán có lẽ tinh thần lực của Chử Minh là cấp S.”

“Thêm việc cậu ta và Nhị hoàng tử bắt cặp với nhau, mà Nhị hoàng tử thì chắc chắn không thể bắt cặp với một kẻ vô dụng được, từ những điểm trên, tỷ lệ cậu ta là Hỏa Long lớn nhất.”

Nghe Chử Minh bắt cặp với Yến Trường Hạ, Bạch Nghị Nhiên lập tức coi trọng, “Tìm cách đưa Chử Minh về trường ta, bất kể điều kiện gì.”

“Vâng.”

Bạch Nghị Nhiên còn nói thêm: “Nhân tiện tiếp xúc với Giang Vân Hàng và Khâu Tư Viễn một chút, xem có thể tranh thủ được hai người này hay không.”

Lập tức có người đi làm việc này.

*

Từ lúc Chử Minh biết có người muốn mua chuộc mình đến nay đã gần mười ngày, rốt cuộc hôm nay, cậu chờ được người này tìm tới.

Một người đàn ông lân la hỏi cậu, rằng có muốn chuyển đến trường Quân Đội III hay không, Chử Minh nhìn người đàn ông trước mặt, thầm nghĩ, đám người này dở thật, tìm mãi mới tìm thấy mình, nhìn chẳng thông minh gì cả, tuyệt đối không thể chuyển đến trường Quân Đội III được.

Chử Minh hỏi: “Chuyển đến trường Quân Đội III thì tôi được gì đây?”

“Cậu muốn cái gì?” Người này nói như thể yêu cầu gì của cậu cũng sẽ được đáp ứng.

Chử Minh nghiêm túc tự hỏi: “Tôi là cậu ba, anh hai giàu có, tiền bạc vật chất tôi không thiếu thứ gì. Chỉ ấp ủ duy nhất một khát khao, là có một đường hàng không bay thẳng đến hành tinh Ôn Lan.”

“Có lẽ anh không biết, tôi có cậu bạn chí cốt, nhà cậu ta ở nơi xa xôi hẻo lánh, muốn về nhà nhưng trắc trở chuyện giao thông, phải chi có đường bay riêng để cậu ta được về nhà thì tốt quá. Con người tôi không thích nghĩ cho mình, chỉ thích nghĩ cho bạn bè, thứ tôi muốn chỉ là một đường bay mà thôi.”

Người hỏi biết cậu đang nói tới ai, nhưng điều kiện này thật sự không làm được, hắn đành tái mặt rời đi.

Chử Minh kể chuyện này cho Tề Dữ, tiện thể kể luôn sự vô tư dâng hiến của mình.

Tề Dữ kỳ quái hỏi: “Không ngờ ông lại đề ra yêu cầu này, đây là ước muốn của tui mà, ông không muốn gì hết à?”

Chử Minh: “Có chứ, nhưng tôi cảm thấy những thứ tôi muốn có thể để sau, phải ưu tiên thứ ông cần trước đã.”

“Vì sao?” Tề Dữ nhìn cậu bằng ánh mắt hồ nghi, “Sao ông hào phóng thế, làm gì có lỗi với tui rồi đúng không?”

“…… Đâu có.” Chử Minh hơi chột dạ.

Tề Dữ trừng cậu: “Tui nghe trên Sàn Đấu Giả Tưởng có người nói, ông đồn khắp nơi mình là con lai, thích ăn cua đỏ, hoạt động giải trí hằng ngày là chặt cá mập.”

“Lúc trước tui tưởng ông nói chơi chơi thôi, nhưng gần đây liên tục có người mời tui chuyển trường, tui thấy lạ lắm nha, người bọn họ muốn tìm là ông đúng không?”

Chử Minh: “……”

Tề Dữ: “Tui biết ngay mà, làm gì có chuyện người ta mời tui mà bỏ qua Tống Thụy Hàn được chứ, tui tưởng bẫy rập gì, hóa ra là vì ông!”

Chử Minh: “……”

“E hèm……” Chử Minh có chút xấu hổ, “Thật ra là tại bọn họ khờ quá, hiểu nhầm……”

Tề Dữ: “Thế những lời ông nói sau đó là cái gì?”

Chử Minh: “Khụ…… Tui bao ông một chầu, đắt nhất nhá?”

Tề Dữ: “Được.”

Yến Trường Hạ nghe nói trường Quân Đội III chạy tới đây đào người, anh biết ngôi trường này không ổn, cảm thấy đám người kia nhất định sẽ không bỏ sót Giang Vân Hàng, bèn tiện thể nhắc nhở một câu.

Khâu Tư Viễn hỏi Giang Vân Hàng: “Nhị hoàng tử nói gì với cậu thế?”

“Ngài ấy nói nếu trường Quân Đội III mời tớ chuyển trường thì tốt nhất là đừng đi.”

Khâu Tư Viễn nhăn mày nói: “Nhị hoàng tử có ý gì vậy, anh ta biết tớ và cậu khó lọt vào đội của trường, còn không cho cậu chuyển đi, là không muốn cậu được tham gia vòng tuyển chọn hay gì?”

“Nhị hoàng tử không hẹp hòi đến thế đâu.” Giang Vân Hàng thản nhiên nói, “Sau khi bị thương, Nhị hoàng tử rời khỏi trường Quân Đội III ngay, có lẽ nơi này không tốt đẹp như chúng ta nghĩ, tớ cũng không cần chuyển qua đó làm gì.”

“Những nếu không chuyển trường……” Khâu Tư Viễn sốt ruột nói, “Lỡ chúng ta thua trong trận đấu hai chọi hai thì sao, thua thì làm sao cậu tham gia Cơ giáp League đây?”

“Không tham gia thì thôi, thua chứng tỏ tớ vẫn còn yếu kém.” Giang Vân Hàng nghĩ rất thoáng, “Năm nay thua vẫn còn năm sau cơ mà, Cơ giáp League năm nào cũng có, năm sau chúng ta lại cùng tham gia.”

“Nhưng……” Khâu Tư Viễn vẫn không cam tâm.

Giang Vân Hàng bình thản nói: “Gần đây tớ phát hiện, có lẽ Chử Minh thích hợp tham gia Cơ giáp League hơn tớ.”

“Cậu nói gì thế?” Khâu Tư Viễn kinh ngạc nhìn anh.

Giang Vân Hàng: “Mấy hôm nay tớ có vào Sàn Đấu Giả Tưởng, phát hiện Chử Minh cũng ở đó, trong sàn đấu ảo, cậu ta thể hiện thực lực siêu quần, xếp hạng tăng lên nhanh chóng, hiện đã ở trong top 1000.”

“Mấy trăm lần chiến đấu, Chử Minh chưa bại một trận nào, một đường leo lên, một đường chiến thắng, đấu trường ảo tồn tại nhiều năm, Chử Minh là người đầu tiên có chuỗi liên thắng đỉnh như vậy.”

“Chiếc cơ giáp Chử Minh dùng cũng rất phi thường, nếu cậu ta tham gia League, phần thắng sẽ lớn hơn tớ rất nhiều.”

Nhà Giang Vân Hàng mở viện nghiên cứu cơ giáp, tin tức về cơ giáp nhanh nhạy hơn người thường, Thiên Hằng là cơ giáp thế nào, anh cũng biết rõ.

Giang Vân Hàng biết Chử Minh điều khiển được chiếc cơ giáp đó, liền đoán được thực lực của Chử Minh đang nằm ở mức nào.

Giang Vân Hàng nói: “Để Chử Minh đại diện cho trường ta đi thi cũng tốt mà, hiệu trưởng luôn mong đội trường vào được vòng đấu loại, nếu Chử Minh tham gia, nhất định hiệu trưởng sẽ được thỏa nguyện.”

Khâu Tư Viễn nghe Giang Vân Hàng nói, lòng lạnh lẽo.

Giang Vân Hàng vốn cũng ghét Chử Minh như hắn, vậy mà giờ lại nói ra những lời như thế, anh cảm thấy Chử Minh có thể vào được vòng loại, anh cảm thấy Chử Minh thích hợp đi dự thi, còn Khâu Tư Viễn thì cảm thấy, Giang Vân Hàng điên rồi.

“Cậu thích Chử Minh đấy à?” Khâu Tư Viễn không thể tin được.

“Thích thì không, tớ không thích cậu ta.” Giang Vân Hàng lắc đầu, “Tớ chỉ nói sự thật mà thôi.”

Khâu Tư Viễn mê mang.

Mấy ngày sau, quả nhiên có người liên hệ với Giang Vân Hàng, hỏi anh có muốn chuyển đến trường Quân Đội III hay không, Giang Vân Hàng từ chối ngay tại chỗ.

Cũng có người hỏi Khâu Tư Viễn, Khâu Tư Viễn cự tuyệt, tuy nhiên người đó có nói thêm một câu: “Cậu không muốn trở thành cấp S à?”

Khâu Tư Viễn chần chờ dừng bước, hỏi phải làm sao để trở thành cấp S, người kia không nói gì, chỉ để lại một số điện thoại liên lạc.

Những người đi mời Chử Minh về báo cáo với Bạch Nghị Nhiên, “Chử Minh không muốn.”

“Hắn có ra điều kiện gì không?” Bạch Nghị Nhiên hỏi.

“Yêu cầu của hắn cũng giống với Tề Dữ, muốn chúng ta mở một đường bay thẳng đến hành tinh Ôn Lan, rõ ràng là cố ý nói thế để từ chối khéo chúng ta.”

“Xem ra không muốn tới đây thật.” Bạch Nghị Nhiên trầm giọng nói, “Thế thì đành giải quyết hắn trên sân đấu vậy.”

*

Chử Minh huấn luyện thêm nửa tháng trên Sàn Đấu Giả Tưởng, cảm thấy kinh nghiệm chiến đấu đã tăng lên kha khá, có lẽ đã đủ dùng, bèn kết thúc huấn luyện cá nhân, bắt đầu cùng Yến Trường Hạ huấn luyện theo đội.

Đấu đôi và đấu chính thức đều như nhau, được tiến hành trên sân thi đấu.

Hoàn cảnh trên sân mỗi lần một kiểu, được bốc thăm ngẫu nhiên trước mỗi trận đấu, nửa tháng tiếp theo, bọn họ cần thích ứng với các kiểu sân đấu thường gặp.