Chử Minh bước lên nhận mũ, đội lên đầu.
“Chuẩn bị xong thì ấn nút bên trái.”
Thầy giáo mang kính tên là Nghiêm Vinh, như lệ thường nhắc nhở cậu, nói xong, còn bổ sung thêm một câu: “Nếu đau đầu chóng mặt buồn nôn, không chịu được nữa thì phải nhanh chóng tháo mũ ra.”
Thường thì những người có tinh thần lực quá thấp, khi tiến hành bài kiểm tra áp lực sẽ có phản ứng sốc, như đau đầu chóng mặt buồn nôn, thậm chí có người còn ngất xỉu.
Lúc Chử Minh nhập học, chính Nghiêm Vinh là người kiểm tra tinh thần lực cho cậu, biết cậu chỉ cấp B, không hiểu vì sao Lương Hưng Ngôn lại đồng ý cho cậu vào thi.
Ông nhắc nhở cũng là có ý tốt, không muốn cậu quá miễn cưỡng chính mình.
Chử Minh gật đầu: “Vâng ạ, thầy, em bắt đầu nhé?”
“Bắt đầu đi.”
Chử Minh ấn nút.
Sau khi ấn nút, Chử Minh nghe thấy tiếng ong ong từ trong mũ truyền ra, hơi khó chịu, nhưng không ảnh hưởng nhiều, cậu làm lơ nó, tập trung chú ý vào màn hình trước mặt.
Màn hình gắn trên mũ là hai mặt, bên trong bên ngoài đều có thể nhìn thấy, người đang kiểm tra cũng xem được quá trình tăng lên giảm xuống của tinh thần lực.
Sau tiếng ong ong, Chử Minh thấy con số trên màn hình bắt đầu tăng vụt, mới mười mấy giây đã chạm mốc 600, sau đó tiếng ong ong to dần, nhưng tốc độ tăng lên vẫn không hề chậm lại, con số vùn vụt nhảy, chưa được nửa phút đã vượt quá 800, đạt tới cấp A.
Thấy mình đã đạt tới cấp A, Chử Minh lập tức vui vẻ, ngon lành rồi!
Cậu đã bảo mạnh thế này thì làm sao mà B được, ít nhất cũng phải cấp A, vậy mà Vạn Lâm không chịu tin……
Nghĩ tới Vạn Lâm, Chử Minh lại chợt nhớ đến lời hắn nói, lúc đó Vạn Lâm nói, sau khi trưởng thành tinh thần lực rất khó tăng lên, dù có tăng, giá trị tăng thêm cũng không vượt quá 5.
Vốn dĩ tinh thần lực của Chử Minh là cấp B, nằm trong khoảng từ 800 trở xuống.
Giờ giá trị này đã là 856, giá trị tăng thêm đã hơn gấp mười lần người thường, tăng thêm nửa phút nữa, không khéo sẽ vượt quá cấp A……
Chử Minh hơi do dự một chút, bởi lai lịch của cậu đặc thù như vậy, phải lặng lẽ khiêm tốn một chút mới được, không thể để tinh thần lực có thay đổi quá nhiều.
Cậu vừa nghĩ như thế, tốc độ nhảy số trên màn hình đột nhiên chậm lại.
Chử Minh lại nghĩ, nó mà dừng luôn thì tốt biết mấy, vừa nảy ra ý tưởng này, những con số kia thật sự đứng yên, không hề nhúc nhích.
Cuối cùng dừng ở 912.
Chử Minh nghi ngờ mình có thể khống chế được những con số này, thầm nghĩ, tăng thêm chút đi?
Con số trên màn hình lại nhảy thêm vài đơn vị.
Chử Minh nghĩ, dừng lại?
Con số đứng yên ở 927.
Chử Minh xác định, cậu thật sự có thể khống chế những con số này.
Vậy thì đơn giản, cậu có thể lựa cho mình một con số yêu thích.
Chử Minh ngẫm nghĩ, cảm thấy với sức mạnh của mình, khiêm tốn thật thà thì tốt đấy, nhưng phải thế nào chứ cứ bị xem thường hoài thì coi sao được, ít nhất tinh thần lực không thể thấp hơn Lưu Tử Ngang, cậu không biết Lưu Tử Ngang được bao nhiêu, nhưng cứ lấy con số cao nhất là ăn chắc không sai được.
Cuối cùng, Chử Minh khống chế giá trị này dừng ở 1000.
Tinh thần lực cấp A có giá trị dao động từ 800 đến 1000, cậu chọn giá trị lớn nhất, thách Lưu Tử Ngang hơn được cậu.
Chử Minh đội mũ lên, mọi người đều lặng lẽ quan sát cậu, thậm chí còn âm thầm phỏng đoán Chử Minh có thể chịu được bao lâu.
Phần lớn đều cho rằng cậu chỉ kiên trì được 30 giây, vì tinh thần lực cấp B chỉ chịu được bằng ấy áp lực tinh thần, không thể nào nhiều hơn được.
Lưu Tử Ngang hi vọng Chử Minh bị đá đít càng sớm càng tốt, cũng hi vọng cậu chỉ chịu được mười giây đã tháo mũ khóc gào ói ẻ, bị loại khỏi vòng này.
Nhưng thực tế lại khác xa suy nghĩ của mọi người, nửa phút trôi qua, Chử Minh vẫn vững vàng như trước, không có bất cứ biểu hiện khó chịu nào, thầy Nghiêm Vinh nhìn Lương Hưng Ngôn dò hỏi, Lương Hưng Ngôn chỉ lắc đầu, bảo ông đừng quấy rầy cậu ta.
Thầy giáo Nghiêm Vinh thấy vậy liền nhìn Chử Minh chằm chằm, cứ sợ cậu sẽ đột ngột té xỉu.
Từng giây một trôi qua, 30 giây cuối cùng kết thúc, bài kiểm tra hoàn thành, Chử Minh tháo mũ xuống.
Hai thầy giáo và Lương Hưng Ngôn đều nhìn cậu, thấy ánh mắt cậu sáng sủa, mặt mày bình tĩnh, đều rất kinh ngạc.
Thầy Nghiêm hỏi: “Em thấy thế nào?”
“Khỏe như voi ạ.”
Chử Minh trả mũ, thầy Nghiêm nhận lấy xem thử, bất ngờ đến mức muốn lọt cả tròng mắt ra ngoài, ông đỡ kính, nhìn kỹ lại, vẫn là kết quả kia, khϊếp sợ nói: “Sao lại thế được!”
Thầy Đinh bên cạnh cũng kinh ngạc không kém, thấy con số trên màn hình ông hoảng hốt thốt lên: “Sao lại thế được, sai rồi……”
Lương Hưng Ngôn cũng thò đầu qua xem thử, sau đó biểu cảm cũng không khác gì hai người kia: “Đây là……”
Cả ba đều rất là kinh ngạc.
Cuối cùng vẫn là thầy Nghiêm đặt nghi vấn: “Có phải dụng cụ kiểm tra bị trục trặc gì không?”
Lương Hưng Ngôn nhìn bộ dáng thong dong của Chử Minh, cảm thấy không phải dụng cụ có vấn đề, mà là Chử Minh có vấn đề, có lẽ cậu chàng này……
Thầy Nghiêm cầm mũ ấn vài cái, vẫn không tìm thấy trục trặc ở chỗ nào, thầy Đinh cũng cẩn thận kiểm tra một thôi một hồi, kết quả là máy vẫn xịn như mới, bèn hỏi Lương Hưng Ngôn: “Chủ nhiệm Lương, anh xem thế nào?”
Lương Hưng Ngôn nghĩ nghĩ: “Để cậu ta kiểm tra thêm lần nữa đi.”
Bình thường không được phép kiểm tra áp lực liên tục trong thời gian ngắn, nhưng trạng thái của Chử Minh rất ổn định, Lương Hưng Ngôn cho rằng có thể kiểm tra thêm lần nữa.
“Cũng được.” Thầy Nghiêm cẩn thận điều chỉnh mũ, xóa bỏ thành tích lúc nãy, sau đó đưa cho Chử Minh, bảo cậu làm lại lần nữa.
Chử Minh cũng biết kết quả này sẽ khiến các thầy ấy kinh ngạc, bởi vậy không từ chối, trực tiếp đội mũ lên kiểm tra lại lần nữa.
Một phút sau, Chử Minh trả mũ cho thầy Nghiêm, con số trên màn hình vẫn là 1000.
“Cái này……”
Thầy Nghiêm kinh ngạc không nói nên lời.
Hai lần thành tích đều giống nhau, hơn nữa liên tục kiểm tra hai lần mà Chử Minh không một chút mỏi mệt, hiện tượng này rất khó tin.
Thầy Nghiêm và thầy Đinh chỉ biết nhìn nhau, cuối cùng là Lương Hưng Ngôn cho ra phản ứng, trực tiếp công bố: “Chử Minh, tinh thần lực cấp A, qua.”
“Cái gì?”
Lưu Tử Ngang nghe thế lập tức nhảy dựng lên: “Sao Chử Minh lại cấp A?”
“Kiểm tra hai lần, đều là cấp A.” Lương Hưng Ngôn nói.
“Gì thế này?!” Chử Minh có gì mà đòi cấp A! Chử Minh là tên quái đản, là tên phế vật tinh thần lực cấp B, sao lại có thể là cấp A như hắn được!
Lưu Tử Ngang không chấp nhận được sự thật này: “Có phải đo sai không, hay là mũ bị gì rồi?”
Lương Hưng Ngôn nhăn mày: “Đã kiểm tra, mũ vẫn bình thường, quá trình thi cũng đạt tiêu chuẩn, Chử Minh thật sự là cấp A.”
“Không thể nào! Hay là Chử Minh dùng thuốc kích thích?” Lưu Tử Ngang kích động hỏi.
Vừa kiểm tra tinh thần lực xong, báo cáo xét nghiệm máu cũng được đưa tới. Lương Hưng Ngôn xem thử các chỉ tiêu, báo cáo của Chử Minh biểu hiện tất cả đều bình thường, không có dấu hiệu sử dụng thuốc cấm.
“Các chỉ số trong báo cáo xét nghiệm đều bình thường, Chử Minh không sử dụng chất cấm.”
“Không thể nào!” Bây giờ ai có nói gì Lưu Tử Ngang cũng không tin.
Lương Hưng Ngôn không cần phải giải thích với hắn, anh nói với mọi người: “Kết thúc bài kiểm tra thứ hai, tất cả mọi người đều đủ tư cách vào vòng ba, nửa tiếng sau bắt đầu hạng mục thứ ba, qua phòng bên cạnh nghỉ ngơi một chút đi.”
Mọi người đều bất ngờ về thành tích của Chử Minh, nhưng Lương Hưng Ngôn đã nói thế, không ai dám ý kiến, đều xếp hàng qua phòng học bên kia.
Trong phòng kiểm tra chỉ còn lại Lương Hưng Ngôn và hai thầy giáo.
Thầy Nghiêm vội vàng hỏi: “Chủ nhiệm Lương, kết quả này sai đúng không, tinh thần lực của Chử Minh có 602, phải là cấp B chứ, sao đột nhiên lại tăng nhiều như thế?”
Thầy Đinh vẫn đang loay hoay với chiếc mũ, khó hiểu nói: “Cái mũ này không hư thật à?”
“Vậy các thầy cứ thử đi.” Lương Hưng Ngôn ra hiệu với thầy Đinh.
Thầy giáo Đinh do dự đội mũ lên đầu mình, một phút sau, kết quả 866 hiện lên trên màn hình, là con số mà ngày thường ông hay kiểm tra ra.
“…… Mũ không hư.” Thầy Đinh nói.
Mũ không hư, vậy thì con số 1000 của Chử Minh cũng là thật.
Thật đáng sợ!
Thầy Đinh lẩm bẩm: “Đã bao nhiêu năm tôi phụ trách kiểm tra tinh thần lực, mà chưa gặp trường hợp này bao giờ, không thể nào có chuyện tinh thần lực tăng vọt như thế được, bình thường trưởng thành xong là hết tăng được nữa rồi, có gặp ngoài ý muốn thì cũng chỉ tăng thêm 5 là hết đát.”
“Đó là bình thường.” Lương Hưng Ngôn nhàn nhạt nói.
Hai thầy giáo nhìn nhau, hỏi: “Chủ nhiệm Lương, còn có tình huống không bình thường nữa à?”
“Có một tình huống đặc biệt, nếu tinh thần lực đã đạt đến cấp S, thì có thể khống chế kết quả kiểm tra.”
“Cấp S?!” Hai người phi thường khϊếp sợ, “Chủ nhiệm Lương, ý anh là Chử Minh cấp S á?”
“Rất có khả năng.”
Thầy Đinh: “Chuyện này……” sao có thể, Chử Minh vốn là cấp B, bây giờ kiểm tra ra cấp A, chẳng lẽ sự thật là cậu ta cấp S!?
Lương Hưng Ngôn chỉ chiếc mũ trong tay thầy Đinh và giải thích: “Chiếc mũ này là mũ giáp thông dụng, không phải mũ đặc biệt chuyên dùng để kiểm tra cho cấp S, những người từ cấp S trở lên, có thể tùy ý khống chế điểm số, việc này chỉ có một vài người biết.”
Thầy Nghiêm chần chờ hỏi: “Vậy…… chủ nhiệm Lương, sao anh lại biết?”
“Vì tôi cũng là cấp S mà.”
Hai ông thầy: “……”
Hai thầy giáo này đều là cấp A, không có cơ hội biết được bí mật này, Vạn Lâm cũng cấp A, cậu ta cũng không biết.
Nghe Lương Hưng Ngôn giải thích xong, thầy Nghiêm xem như đã hiểu: “Nói cách khác, lúc khai giảng Chử Minh cố ý khống chế giá trị tinh thần lực ở cấp B, vừa nãy lại cố ý khống chế giá trị đó nằm ở cấp A, rồi mục đích của nó là gì?”
Lương Hưng Ngôn cũng không biết Chử Minh làm thế để làm gì.
Tuy cấp S có thể khống chế giá trị tinh thần lực, nhưng rất ít người làm như vậy, ai mà không muốn biết được con số lớn nhất của mình cơ chứ.
Lương Hưng Ngôn cũng không biết Chử Minh đã trải qua những gì, tất nhiên cũng không đoán được vì sao Chử Minh lại làm thế.
Nhưng mặc kệ Chử Minh nghĩ gì, Lương Hưng Ngôn đều cảm thấy đây là một chuyện tốt.
Nếu Chử Minh thật sự cấp S, vậy trường của họ lại có thêm một học sinh tiềm năng nữa, nếu Chử Minh có thể thuận lợi chuyển sang hệ Cơ giáp chiến đấu, vậy thì quá tuyệt vời.
Lúc Lương Hưng Ngôn nhận lời làm chủ nhiệm, anh đã lập quân lệnh trạng với hiệu trưởng, bảo đảm sang năm, đội cơ giáp trường sẽ vào được vòng loại của giải Cơ giáp League, thêm một cấp S, thêm một phần hi vọng.
Lương Hưng Ngôn nói với hai thầy giáo: “Về tinh thần lực của Chử Minh tôi sẽ trao đổi trực tiếp với thầy hiệu trưởng, tạm thời các thầy đừng nói ra ngoài.”
“Được.” Hai thầy giáo vội gật đầu.
Trong lúc các thầy đang thảo luận về Chử Minh, phòng bên cạnh Chử Minh cũng đang bị hỏi thăm dồn dập.
Lưu Tử Ngang nổi giận đùng đùng hỏi cậu: “Sao mày lại thành cấp A, mày ăn gian đúng không?”
Chử Minh khinh thường nói: “Ăn gian? Kẻ không bản lĩnh mới làm như thế, tao mà gian lận à, sở dĩ tao cấp A ……”
“Sao?” Lưu Tử Ngang nhìn cậu chăm chăm.
Chử Minh: “Là vì tao thích khiêm tốn ghét khoe khoang đó.”
Lưu Tử Ngang: “……”
----------------
Tối hôm qua và ngày hôm nay đều mất điện, mong mọi người thông cảm nha.