Nàng điên cuồng chạy về Luyện Tiên.
Nhưng tất cả đã quá muộn.
Hội trưởng lão đưa ra lý do hắn bị một yêu thú bạo loạn gϊếŧ chết do sơ suất.
Thật nực cười làm sao.
Nhưng vì nàng mang trong người Sinh Tử Cổ, thậm chí nàng còn không thể báo thù cho hắn.
Nàng tuyệt vọng biết bao.
Nguyệt Lạc hối hận rồi.
Nếu như hắn không gặp nàng, có lẽ bây giờ hắn đã trở thành vị trưởng lão quyền lực nhất của Nguyệt thị rồi.
Nàng ôm hắn suốt một ngày một đêm.
Điều duy nhất nàng có thể làm, có lẽ là để hắn không cô độc ra đi.
Nàng giơ Tinh Trầm Thần Kiếm lên, nhưng bị hội trưởng lão ngăn lại.
Đến cuối cùng, dường như thậm chí nàng còn không thể tự chọn cái chết cho mình.
Nhưng không sao, việc kiểm soát Sinh Tử Cổ cũng phải trả giá.
Dù là trưởng lão, bọn họ cũng không thể kiểm soát nàng mãi mãi, nàng sẽ tìm ra cơ hội.
Nhưng điều nàng không ngờ đến là, nàng đã mang thai.
Nàng có con của hắn.
Nàng chạm tay lên bụng, nơi đã có một sinh mạng đang hình thành.
Đã được một tháng rồi.
Nàng không thể chết, nàng muốn sinh ra đứa con mang dòng máu của hắn.
Có lẽ vì thấy nàng vừa mất phu quân, trong thời gian này hội trưởng lão không giao cho nàng bất kỳ nhiệm vụ nào, cho phép cô tĩnh dưỡng.
Tuy nhiên, theo thời gian, nàng càng ngày càng lo lắng.
Bụng nàng to không bình thường, dường như không phải chỉ có một đứa trẻ.
Ở Nguyệt thị, sinh đôi, dù trong trường hợp nào, cũng đều dẫn đến kết cục không tốt.
Nếu là song sinh nữ nữ, chúng sẽ tự gϊếŧ hại lẫn nhau, chỉ một người sống sót, hoặc thậm chí không ai sống được.
Nếu là cặp song sinh nam nam, thì sinh ra đã đồng nghĩa với cái chết.
Có lẽ, tốt nhất là một nam một nữ.
Nàng rất sợ hãi, mỗi ngày đều cầu nguyện.
Dù không thể thay đổi được sự thật nàng sinh đôi, nhưng nàng vẫn chuẩn bị mọi thứ để đối phó với tình huống tồi tệ nhất.
Nếu không phải một nam một nữ, nàng cũng sẽ biến chúng thành một nam một nữ.
Dường như ông trời chưa bao giờ ưu ái nàng.
Quả nhiên, đó là cặp song sinh nam nam.
May mắn là, để đánh lạc hướng Nguyệt thị, nàng đã sắp xếp sinh sớm, nên xung quanh không có ai.
Nàng nhìn đứa bé giống hệt ca ca mình, dùng tất cả sức lực còn lại để tạm thời ngụy trang cho đứa nhỏ, làm đứa nhỏ trông như một bé gái.
Nàng vừa mất phu quân, lại sinh non, nên không ai trong tộc nghi ngờ tại sao nàng lại yếu ớt đến vậy.
Đệ đệ cũng được ngụy trang thành công, lừa được tất cả mọi người trong tộc.
Nhưng lớp ngụy trang này chỉ có thể kéo dài vài tháng, sau đó mọi chuyện mới thực sự bắt đầu.
Nàng đặt tên cho hai đứa nhỏ.
Ca ca tên là Nguyệt Phong, còn đệ đệ tên là Nguyệt Nhiễm.
Phong lâm tận nhiễm túy thu phong (Rừng phong đã phủ màu men gió thu).
Đó là khi nàng và hắn gặp nhau.
Dù đệ đệ phải ngụy trang thành nữ nhi, mang cái tên Nguyệt Lạc, nàng vẫn hy vọng rằng một ngày nào đó, đứa bé có thể dùng được cái tên thật của mình.
Nàng nghiêm khắc với đệ đệ đến mức khi đứa bé vừa biết đi, nàng đã bắt đứa nhỏ bắt đầu tu luyện.
Chỉ có như vậy, đệ đệ mới có thể sống sót trong cuộc chiến tàn khốc này.
Việc ký kết Tinh Trầm Thần Kiếm đã ảnh hưởng đến thần trí của nàng, và vì cố sức ngụy trang cho đệ đệ ngay sau khi sinh con, nàng đã tổn hao nguyên khí, thần hồn bị tổn thương, khiến sát khí của Tinh Trầm Thần Kiếm xâm nhập vào thần hồn của nàng. Ngay cả nàng cũng khó kiểm soát được tâm trí mình.