Chương 33: Sinh Nhật

7:15am…….

Tú Anh với một thân y phục công sở, bước ra khỏi nhà, cô nhanh tay khóa cửa lại rồi bước ra cổng, vừa bước ra khỏi cổng điện thoại di động vừa lúc reo lên, chính là điện thoại của Lệ Băng, miệng nhẹ mỉm cười nhanh chóng nghe máy.

"Chào buổi sáng." Tiếng Lệ Băng trong trẻo vang lên.

"Ân, chào buổi sáng." Tú Anh cũng dùng giọng nói nhẹ nhàng, ôn nhu để đáp trả.

"Buổi sáng chị trực tiếp đến công ty, không cần đi ăn sáng." Lệ Băng trực tiếp đề nghị.

"Có ý gì a." Tú Anh nghi hoặc hỏi Lệ Băng.

"Không có ý gì cả, em chỉ là đã chuẩn bị bữa sáng mà chị yêu thích nhất mang tới."

Tú Anh thoáng chốc rung động, rồi lại nói giọng trách móc "Em còn công việc, không cần phải chuẩn bị thức ăn cho chị, như vậy rất bất tiện."

"A… Không có bất tiện, chỉ là em muốn làm một chút việc cho người yêu của em, nếu việc thế này còn không làm được thì làm sao có thể làm một người yêu tốt." Lệ Băng nhanh miệng giải thích.

"Ừm, em khi nào thì về." Tú Anh cũng bó tay với cái lý luận của Lệ Băng.

"Dạ sáng ngày mai thì trở về."

"Ừm, đi đường cẩn thận một chút, sớm một chút về nhà." Tú Anh trong giọng nói rất ưu là nhẹ nhàng, nhưng lại mang theo một chút nhớ thương.

"Ân, chị mau đi làm, cũng sớm một chút dùng điểm tâm nếu không sẽ nguội không ngon." Lệ Băng nghe được giọng nói mang đầy sự nhớ thương của Tú Anh cũng có chút không đành lòng mà nói dối, nhưng cô lại muốn đem đến sự bất ngờ cho Tú Anh thì phải đành lòng làm như vậy.

"Ừm, tạm biệt." Nói xong Tú Anh lưu luyến nhưng cũng phải tắt máy, rồi cô bước nhanh ra cửa.

Chiếc Volva màu trắng vừa ra khỏi gara, một chiếc Volva màu đen lại lái vào, Lệ Băng một thân màu đen bước xuống xe, cô nở một nụ cười vô cùng nhẹ nhàng và mềm mại rồi bước vào trong nhà.

——————————————————

Tú Anh như mọi hôm, ánh mắt lạnh lùng liếc nhìn xung quanh một lượt rồi nhanh chóng đi về phòng làm việc. Hôm nay lại một lần nữa phòng làm việc của cô trở nên rất là náo nhiệt, cô vừa đẩy cửa vào liền nghe một tiếng "đùng" pháo hoa bằng giấy tung bay quanh người cô.

Ái Lâm, Nhật Thy và Tiểu Phi cầm một chiếc bánh sinh nhật thật lớn, ầm một cái bay ra trước mặt Tú Anh "Happy birthday…..Sinh nhật vui vẻ đội trưởng."

Tú Anh sau một loạt sự kiện vừa qua còn chưa hết bất ngờ liền lại thêm một bất ngờ nữa, khiến cô vui vẻ. "Cảm ơn mọi người nhiều lắm."

"Không có gì, đội trưởng chị mau đến đây thổi nên và cắt bánh đi." Ái Lâm lôi kéo Tú Anh đến bộ sô-pha bên trái phòng làm việc ngồi vào.

Tú Anh ngồi xuống thổi nên rồi cắt bánh, cô cắt chiếc bánh cho vào đĩa, Nhật Thy, Ái Lâm và Tiểu Phi thay phiên nhau chia bánh cho các phòng ở xung quanh. Cái bánh kem thật sự rất lớn chia cho mọi người xong vẫn còn rất nhiều, bốn người ăn cũng không hết.

"Đội trưởng Tần, có một nhân viên giao hàng muốn tìm cô." Cuộc vui trong phòng vừa kết thúc liền có một giọng nói phát ra từ bộ đàm trên bàn Tú Anh.

"Được rồi, tôi xuống ngay." Tú Anh nói xong nhìn Ái Lâm, Nhật Thy và Tiểu Phi một lần rồi bước ra ngoài.

Tú Anh nhanh chân đi xuống dưới thì nhìn thấy một nhân viên giao hàng đang đứng đợi, cô bước ra hỏi nhân viên đó "Anh chính là tìm tôi."

"Cô đây chính là Tần tiểu thư." Nhân viên giao hàng hỏi Tú Anh.

"Ân." Tú Anh giọng nói có chút nhàng nhạt trả lời.

"Tân tiểu thư, có một vị tiểu thư nhờ tôi chuyển những thứ này cho cô." Nhân viên đưa cho Tú Anh một cái túi và một bó hoa bách hợp.

"Người đó có nói là tiểu thư nhà nào không." Tú Anh tuy đã có chút mơ hồ biết được người gửi nhưng vẫn muốn xác định lại.

"Có thiệp bên trong, phiền Tần tiểu thư ký xác nhận giùm tôi." Nhân viên giao hàng lại cầm ra một tờ giấy đưa cho Tú Anh ký xác nhận.

Tú Anh ký xong liền xoay người vào trong, nhưng chưa đi được vài bước thì bảo vệ lại kêu cô lại.

"Đội trưởng Tần đợi một chút, lại một người nữa muốn gặp cô." Bảo vệ nhìn cô với đôi mắt đầy ngưỡng mộ.

"Ân." Tú Anh lại xoay người hướng ra bên ngoài.

"Tần tiểu thư, có một vị tiên sinh nhờ chúng tôi gửi cho cô thứ này." Nhân viên nói xong, trên tay liền đưa ra một bó hoa hồng.

"Có thể cho tôi biết tiên sinh nào không." Tú Anh nghi ngờ hỏi, từ trước đến giờ cô cũng chưa từng qua lại với một nam nhân nào đến mức thân thiết có thể tặng hoa.

"Chính là Trương tiên sinh, mời Tần tiểu thư ký nhận." Nhân viên lại đưa ra một tờ giấy cho Tú Anh ký xác nhận.

Tú Anh không tiện từ chối, cô cầm lấy bút ký nhận, nhận xong cô liền xoay người đi thẳng vào trong. Cô đi qua mấy phòng, tất cả ánh mắt liền hướng về cô, trên trán hiện rõ hai chứ "tò mò" a.

Tú Anh đi vào trong phòng, lúc này ba người Ái Lâm, Nhật Thy và Tiểu Phi đang ngồi trên sô-pha ánh mắt cũng đã hướng về phía cô.

"Ái Lâm, phiền em cắm bó hoa hồng này vào bình giùm tôi." Tú Anh đưa bó hoa hồng trên tay cho Ái Lâm.

Ái Lâm nhận lấy hoa rồi cầm theo một cái bình rời đi. Tiểu Phi, Nhật Thy hai người bốn mắt từ nãy tới giờ điều không rời khỏi người Tú Anh, Tú Anh cũng không chú ý trực tiếp ngồi vào sô-pha, cô nhìn vào bó hoa bách hợp trên tay, hương thơm của hoa bách hợp bất đầu lan tỏa, hoa bách hợp có một mùi hương lạ, ngọt dịu nhưng nồng nàn len lỏi như muốn khẳng định mình. Nhẹ mỉm cười cô cầm lấy tấm thiệp trên bó hoa rồi mở ra "Sinh nhật vui vẻ, xin lỗi vì em không thể ở bên chị lúc này, món ăn chị thích nhất đang ở bên trong cái túi, còn có cả ba phần cho đồng đội của chị." Nụ cười của Tú Anh càng rõ ràng hơn khi đọc hết tấm thiệp, trong lòng không khỏi dâng lên một loại cảm giác ấm áp.

Tú Anh để bó hoa lên bàn làm việc của mình rồi quay lại sô-pha, cô lấy từ trong túi ra bốn phần cháo cùng trứng muối mà cô thích nhất để ra bàn, Ái Lâm cũng đúng lúc cắm xong bình hoa mang vào.

"Ái Lâm, Nhật Thy còn có Tiểu Phi, mọi người mau cùng tôi dùng bữa sáng." Tú Anh đưa từng hộp cháo còn nóng hổi trong tay cho từng người.

"Woa, đây chính là cháo cùng trứng muối, hương vị rất thơm ngon." Tiểu Phi mở hộp cháo và cảm thán.

"Đúng vậy, rất thơm, rất ngon." Ái Lâm cũng khen tấm tắc.

Nhật Thy nãy giờ vẫn im lặng đột nhiên lên tiếng "Đội trưởng đây là người yêu chị mang tới."

Tú Anh nghe xong gật đầu trả lời "Đúng vậy, có việc gì sao."

"A, người yêu chị đã về rồi à, tại sao lúc nãy không cho chúng tôi gặp mặt." Ái Lâm vừa ăn vừa trách Tú Anh.

Tú Anh nhìn Ái Lâm cười nói "Vẫn chưa trở về hiện tại vẫn còn ở thành phố S."

"Người đó chuẩn bị hoa và thức ăn cho chị sao." Nhật Thy ánh mắt đầy vẻ ngưỡng mộ nhìn Tú Anh.

"Đúng vậy." Tú Anh thản nhiên trả lời rồi cầm lấy muỗng múc từng miếng cháo mà thưởng thức.

"Đội trưởng à, chị thật hạnh phúc, ở xa như vậy còn có thể tặng quà tạo chị một bất ngờ, thật ngưỡng mộ a." Ái Lâm hai mắt sáng như mặt trời hướng Tú Anh mà chiếu sáng.

Nhật Thy đột nhiên nhớ ra điều gì đó cô hỏi Tú Anh "Đội trưởng vậy còn bó hoa hồng này là người nào tặng chị."

Tú Anh lúc này mới nhớ đến bó hoa hồng mà cô nhờ Ái Lâm đi cắm vào bình, khuôn mặt lại biểu hiện một chút lạnh nhạt "Bó hoa đó là của Đội trưởng Trương."

Tiểu Phi mở to mắt nhìn bình hoa "Là Đội trưởng Trương sao, anh ta chưa biết chị có người yêu à."

Tú Anh nghe Tiểu Phi nói lời này xong, một lần nữa nhớ đến chuyện mấy hôm trước Trương Nghiêm đối với cô có ý đồ, khuôn mặt càng ngày càng lạnh "Đã biết."

Ái Lâm, Nhật Thy và Tiểu Phi nhìn thấy thái độ của Tú Anh có chút thay đổi liền không hỏi nữa, cùng nhau ăn cháo.

Bữa sáng của mọi người đều đã xong, Tú Anh gọi mọi người vào phòng họp. Cục trưởng không biết từ bao giờ đã ngồi ở ghế chờ cả đội.

Tú Anh vừa bước vào liền thấy Tào Thiên đang ngồi trên ghế đầu, liền nói "Cục trưởng đã để ngài đợi lâu."

Tào Thiên miệng nhẹ mỉm cười nhìn Tú Anh "Không lâu, Đội trưởng Tần cô và mọi người ngồi đi, tôi có việc cần nói."

Cả đội của Tú Anh lần lượt ngồi xuống, Tào Thiên nhìn thấy mọi người đã yên vị liền nói "Đội trưởng Tần đây là tài liệu tôi đã nói người chuẩn bị, cô xem qua một chút, việc này có liên quan đến một bang hội của hắc đạo." Nói xong Tào Thiên đưa xấp tài liệu trên tay cho Tú Anh rồi tiếp tục "Long Hoàng là một trong những bang hội đứng đầu hắc bạch lưỡng đạo, bọn họ chính là buôn lậu thuốc phiện, vũ khí xuyên quốc gia, nhưng quan hệ của Long Hoàng rất tốt, chúng ta lại không có bằng chứng cụ thể chỉ sợ một khi thẳng thắn điều tra thì cái trụ sở nhỏ này chắc chắn sẽ không còn, tôi đã phái người từ Hắc Ưng chuyển sang Long Hoàng để điều tra."

Tú Anh nghe xong liền ngẩng cao đầu nhìn Tào Thiên "Cục trưởng, tuy là chúng ta đã bắt được Kiss nhưng cô ta cũng không cho ta chút manh mối nào, nếu phái người từ Hắc Ưng chuyển sang Long Hoàng để điều tra thì Hắc Ưng làm sao."

"Đội trưởng Tần cô cứ yên tâm, Hắc Ưng đã có người ứng phó, hiện tại nhiệm vụ của chúng ta chính là Long Hoàng, Long Hoàng không thua kém gì Hắc Ưng, chúng ta không được manh động nếu không sẽ gặp rất nhiều rắc rối lớn." Tào Thiên đưa tay chống cầm trầm ngâm.

"Được chúng tôi sẽ cùng nhau để hợp tác điều tra." Tú Anh cũng trầm ngâm suy nghĩ một hồi.

"Được, tài liệu tôi đã đưa cho cô nếu có hành động gì tôi sẽ lập tức triển khai." Tào Thiên đứng lên kết thúc cuộc họp. "Đúng rồi Đội trưởng Tần, buổi chiều hôm nay cô có việc nên cứ về trước, công việc hiện tại cũng chưa có hành động, tranh thủ nghỉ ngơi một chút."

Tú Anh nhìn Tào Thiên cảm kích một câu "Cảm ơn cục trưởng."

Cả đội trở về phòng làm việc, Ái Lâm, Nhật Thy và Tiểu Phi cùng nhau phân tích tài liệu mà Tào Thiên đã đưa.

Tú Anh vừa ngồi vào ghế điện thoại đã reo lên, màn hình hiển thị hai chữ "ông ngoại" cô nhanh chóng nghe máy.

"Anh Anh, bao giờ thì con về nhà." Giọng nói khàn khàn của Đường Hạo vang lên.

"Ông bà đã sắp xếp tất cả, con sẽ nhanh chóng trở về." Tú Anh nhớ tới lúc nãy lời Tào Thiên nói với cô liền biết được đã có người gọi cho Tào Thiên.

"Vậy thì tốt nhanh một chút trở về ta và bà còn có ba mẹ con chờ con về." Đường Hạo thúc giục.

"Ân, con sẽ nhanh chóng trở về." Tú Anh nói xong tiếng tút tút bên đầu dây bên kia cũng vang lên.

Tú Anh tắt điện thoại rồi bước lại bàn của mình, giọng nói thanh thoát vang lên "Ái Lâm, Nhật Thy và Tiểu Phi, hiện tại tôi có chút việc phải về nhà, mọi người giúp tôi phân tích một chút về tài liệu mà cục trưởng đã đưa."

"Được, Đội trưởng chị có việc cứ về trước, phân tích xong tài liệu liền gửi gmail cho chị." Nhật Thy thay mặt hai người kia đồng ý.

"Ân, cảm ơn mọi người." Tú Anh nói xong cầm lấy túi xách và bó hoa bách hợp đi xuống gara lấy xe.

T/g: Ta thật là chờ mong tiết mục của Băng tỷ á, không biết là bất ngờ gì đây, mong chờ mong chờ…… Chào mọi người halloween vui vẻ, mấy tuần nay chủ nhật nào cũng đi chơi, chỉ có tuần này là không đi ta liền tranh thủ một chút nghỉ ngơi, không ngờ ta ngủ từ 1 giờ trưa đến tận 8 giờ tối luôn, nói ra thật ngại ngùng, không phải nói chứ ta y như heo á ngủ một giấc liền tới tối, nên giờ này mới đăng truyện.

Thôi hôm nay ta cũng không biết nói gì nữa chỉ biết chúc mọi người ngủ ngon thôi, iu mọi người.

(Chuẩn là heo chứ không phải như heo, ngủ nhiều hơn cả heo – người sửa lỗi chính tả)