Chương 7: Dục khánh cung uyên ương hí thủy

Ngự thư phòng bài trí trang nghiêm, ngự án đặt vốn là nơi hoàng đế xử lí chính sự, bất quá lúc này nằm trên mặt bàn không phải là tấu chương mà là một vị quần áo nửa khép nửa mở, mặt mày hàm đầy xuân ý, mà người vốn nên xử lí tấu chương lại đang đè ở người nàng không ngừng ra vào khiến đại điện trang nghiêm phủ đầy một cỗ hơi thở da^ʍ mĩ.

“A……”

Người trên người thao lộng quá nhanh làm Thẩm Kiểu Kiểu sảng đến ngón chân cũng co lại, đưa tay ôm chặt sau lưng hắn, vòng eo mềm mại vặn vẹo đón hùa theo hắn tới thi được đưa đến cao trào, vì kích động mà để lại trên lưng hắn vài vết cào.

Đau đớn sau lưng lại truyền đến thành một kɧoáı ©ảʍ khácKhang Hy lần nữa đẩy nhanh tốc độ, một bên trừng phạt vỗ lên kiểu mông tiểu nhân nhi được thoải mái mềm nhũn nằm dưới thân.

Người bị đánh bất mãn nhìn hắn một cái, theo ý nâng eo đón hùa hai cái có lệ, sau đó nằm liệt bất động.

Khang Hy đang muốn đến thời điểm mấu chốt, há mồm khi cắn khi mυ"ŧ điểm thù du dã sớm sung hồng.

“Ân…….”

Lại thọc vào rút ra hơn mười cái, Khang Hy kéo eo nàng dùng sức ấn nàng càng hướng sát mình, sau đó run rẩy đem từng luồng long tinh nóng bỏng bắn vào nơi sâu nhất.

Có lẽ để trả thù nàng vừa nãy không chịu phối hợp, nam nhân bắn xong tinh cố ý đè trên người nàng không nhúc nhích.

Thẩm Kiểu Kiểu nhịn một hồi liền nhịn không được bắt đầu duỗi tay đẩy hắn.

“Người thật nặng……”

Khang Hy làm sao chịu được bộ dáng mềm mại của nàng, chống bàn đứng dậy, theo động tác của hắn vật nửa mềm kia trừ trong hoa huyệt của nàng rút ra, đồng thời kéo theo một cỗ chất lỏng.

Nhìn thấy hoa huyệt còn chưa khép được hết chảy xuống hoa dịch, Khang Hy nhịn rồi lại nhịn, đưa tầm mắt chuyển snag chỗ khác, cầm khắn giúp nàng lau qua thân thể, lại sửa sang quần áo cho hai người, ôm nàng đến ngồi trên long ỷ.

So với mặt bàn cứng rắn tất nhiên ngồi trong lòng hắn dễ chịu hơn nhiều, Thẩm Kiểu Kiểu tìm một tư thế thoải mái dựa vào hắn ngáp một cái.

Tối hôm qua cùng sáng nay, hai lần hoan ái nàng mệt cũng là bình thường., Khang Hy nhẹn vỗ sau lưng nàng, mặt không tự chủ lộ vẻ ôn nhu.

Khang Hy thật suwjlaf còn mấy sỏ con quan trọng chưa xem, bởi vậy đợi sau khi nàng ngủ, ôm người đến thiên điện đặt lên giường cho nàng nghủ ngơi.

Ngồi bên giường ngắm nàng một hồi, giúp nàng vuốt mấy lọn tóc ra sau tai, Khang Hy nhẹ chân đi ra ngoài phân phó Lý Đức Toàn vài câu, lúc này mới mang vẻ mặt nghiêm túc đi xử lí chính sự.

Sau khi Thẩm Kiểu Kiểu đến ngư thư phòng hậu cung đều âm thầm nhìn sang phía này, biết được Hoàng thượng lưu nàng lại dùng cơm trưa, ngoại trừ những kẻ tầm nhìn hạn hẹp ảo não vì sao chuyện tốt này lại không rơi trên người mình, những người khác đều không khỏi dâng lên mấy phần nghi hoặc.

Bất quá sau khi nghe tin hoàng thượng trọng thưởng Y Ha Na, những người kia cũng không có tâm tư tìm hiểu nguyên nhân thái tử phi được lưu lại dùng thiện, rốt cuộc so với chuyện Y Ha Na có khả năng được phong làm Phi tử thì chuyện này căn bản không đáng nói.

Thái tử nghe tin phúc tấn của mình được hoàng a mã lưu thiện, trong lòng tán thường nàng một câu liền mang người đến Càn Thanh cung.

Cũng không trách được Thái tử gấp rút thể hiện sự tồn tại, theo thời gian các hoàng tử tưởng thành, trên có đại a ca đối nghịch hắn, dưới có các đệ đệ thực lực ưu tú, áp lực của hắn càng ngày càng lớn bởi vậy cũng muốn cũng hoàng a mã nhà mình càng thêm thân thiết.

Trong Ngự thu phòng, Thẩm Kiểu Kiểu mới vừa tỉnh lại vẫn còn chút mơ hồ, khi Khang Hy đưa trà đến bên miệng nàng liền nghe thái giám bên ngoài thông báo Thái tử cầu kiến.

“Phốc……. Khụ khụ khụ…….”

Thẩm Kiểu Kiểu bị dọa đến sặc nước ho không ngừng. Nhìn nàng bộ dáng chấn kinh, Khang Hy đưa tay muốn giúp nàng vỗ lưng nhuận khí lại thấy nàng vội vnagf đứng lên, nhìn đông nhìn tây muốn tìm nơi trốn, không khỏi có chút dở khóc dở cười, đồng thời trong lòng lại có chút cảm giác vi diệu.

“Hẳn là Thái tử nghe tin trẫm lưu ngươi lại dùng bữa mới lại đây.”

Khang Hy cầm tay nàng lôi kéo người ngồi xuống, đưa tay xoa lưng giúp nàng nhuận khí mới đi ra ngoài, cho Thái tử tiến vào.

“Nhi thân thỉnh an hoàng a mã, hoàng a mã cát tường.”

“Đứng lên đi, có chuyện bẩm báo sao?”

“Không có chính sự, nghe tin hoàng a mã lưu phúc tấn lại dùng bữa đột nhiên nhi thần nhớ tới nhi thần cũng đã lâu không dùng cơm với hoàng a mã, liền lại đây.”

“Vậy ở lại dùng bữa cùng trẫm đi.”

Khang Hy nói xong, nghĩ thời gian cũng không còn sớm, nhân nhi ngủ bên trong chắc cũng đói bụng rồi, liền phân phó Lý Đức Toàn truyền thiện.

“Đa tạ hoàng a mã.”

Thái tử nói xong nhìn phía trong điện:

“Phúc tấn có làm phiền hoàng a mã?”

“Thế nào sẽ.”

Phụ tử hàn huyên vài câu, liền hướng thiên điện đi tới. sau khi hai người tiến vào, Thẩm Kiểu Kiểu đứng dậy hành lễ liền theo Khang Hy cũng Thái tử ngồi xuống.

Một bữa cơm ăn đến lúng ta lúng túng, sau khi dùng bữa Thẩm Kiểu Kiểu liền theo Thái tử rời đi, trên đường trở về Thái tử cùng nàng nói vài câu, đại loại nói nàng là mẹ cả, Hoằng Tích cũng là nhi tử của nàng nếu nàng được hoàng a mã coi trọng thì nên thường nhắc đến Hoằng Tích với hoàng a mã. Hoằng Tích hiện là nhi tử duy nhất của Thái tử Thẩm Kiểu Kiểu đã gặp qua hắn, đúng là được nuông chiều đến không chịu được, nghe lời hắn nói nhưng cũng không để trong lòng, thuận miệng đáp một hai câu.

Thời tiết kinh thành càng lúc càng nóng, đã sắp tới thời gian hoàng gia đến Thừa Đức cung tránh nóng, Khang Hy bắt đầu bận rộn, hai người chỉ ngẫu nhiên gặp vài lần khi tới thỉnh an Thái Hoàng Thái Hậu.

Long khí đã đủ để tu luyện trong một thời gian bởi vậy Thẩm Kiểu Kiểu cũng không vội, thậm chí để bảo trì quan hệ hai người mỗi lần vô tình gặp nàng đều tránh tầm mắt hắn.

Hoàng gia đi Thừa Đức cung tránh nóng Thái tử phải ở lại trong kinh, như vậy Khang Hy cũng không thể đưa mình Thái tử phi theo, nghĩ đến đã lâu chưa ở cùng nàng, lại sắp rời đi mấy tháng bởi vậy Khang Hy liền đứng ngồi không yên.

Dực Kháng Cung, đêm nay Thái tử vẫn nghỉ tại phòng Lý trắc phúc tấn, mà Thẩm Kiểu Kiểu ở chính viện thoải mái dựa vào thành bồn tắm rải đầy cánh hoa.

Bởi mấy ngày nay ăn ngon uống tốt, tu vi của nàng cũng tiến bộ rất nhiều tâm tình Thẩm Kiểu Kiểu sung sướиɠ, cảm thấy cuộc sống thỏa mãn không còn gì mong ước.

Tựa như lúc này, nàng vừa tắm còn vừa nhẹ ngân giọng hát, bởi vậy không để ý đến tiếng bước chân đang hướng đến phía này, khiến người đến được thưởng thức một phen cảnh đẹp.

Chờ đến khi nàng nhận thức được có người đến, liền nhìn thấy nam nhân cởi ra một thân áo ngoài bước xuống bồn tắm.

“Hoàng….. Hoàng a mã….”

Thẩm Kiểu Kiểu dơ tay che trước ngực, nhịn không được đưa mắt liếc đến người không mời mà đến dọa nàng một hồi kia.

Bể tắm cũng không lớn vì Khang Hy xuống nước nháy mắt đã đến bên nàng, dơ tay kéo người ôm vào trong ngực. Cúi đầu nhẹ hít trên cổ nàng, Khnag Hy đè thấp giọng nói:

“Ngoan bảo có chuyện gì vui vẻ, nói trẫm nghe?”

Hơi thở ấm áp cùnng giọng nói trầm thấp từ tính phả vào tai, Thẩm Kiểu Kiểu cảm thấy có chút ngứa, nói lắp:

“Không……. Không có a…….”

Khang Hy cong cong khóe môi, cũng không truy vấn mà thổi vào tai nàng, trơ mắt nhìn gương mặt nàng hồng đến sau sau tai, nhịn không được cười khẽ.

Nghe được hắn cười mang theo vài phần trêu chọc, mỗ hồ ly lập lức xù long, trắng trợn táo bạo trừng mắt với hắn, hung hăng cắn một ngụm lên khuôn ngực người đối diện, cũng không sợ đau răng liền nhay nhay hai cái phát tiết nỗi hận trong lòng.

Hành động roc rang là bất kính, Khang Hy lại cảm thấy đáng đáng yêu vô cùng, cất tiếng cười to. Lý Đức Toàn canh giữ bên ngoài không khỏi đổ mồ hôi trong lòng, thầm nghĩ: “Mặc dù đã có sắp xếp nhưng nơi này rốt cuộc là Đông cung, vậy mà chủ tử cũng không biết thu liễm, rõ rang bình thường cũng không thích cười a.”

Sau khi bình tĩnh lại, Thẩm Kiểu Kiểu cũng thấy mình có chút quá mức, tuy hắn không tức giận nhưng vẫn cho hắn ánh mắt “Ngươi khi dễ người”, lại rũ đầu xuống.

“Được, là ta sai, ngoan bảo đừng tức giận.”

Nhìn bộ dáng nàng ủy khuất, Khang Hy theo bản năng dỗ, sau đó nâng cằm nàng, hôn lên môi nàng.

“Nếu không phải ngươi không có lương tâm mà trốn tránh trẫm, làm sao trẫm lại không nói một tiếng mà đến đây.”

Thẩm Kiểu Kiểu mím môi, nhẹ giọng:

“Chúng ta như vậy là không đúng……..”

“Ngoan bảo, trẫm biết như vậy là ủy khuất ngươi, nếu sớm biết có hôm nay trẫm khẳng định sẽ không phong ngươi làm Thái tử phi, nhưng hiện giờ trẫm cũng không thế buông tay.”

Khang Hy áp mặt lên mặt nàng, ôn nhu nói.

Nghe lời hắn ôn nhu lại mang theo bá đạo, quan hệ của bọn họ lại là do Thẩm Kiểu Kiểu câu dẫn trước, nàng có chút chột dạ.

Thấy nàng không nói, Khang Hy cúi đầu hôn mặt nàng, đôi tay du tẩu trên da thictj bóng loáng.

Bị hôn, long mi run rẩy như cánh bướm, sau đó nhắm mắt, chủ động ôm cổ hắn.

Khang Hy đầu tiên là kinh ngạc, sau đó là vui mừng, động tác với nàng lại càng ôn nhu.

“Ân…….”

Ngón tay hắn với xuống thăm dò, nước trong bồn cũng theo đó đi vào, Thẩm Kiểu Kiểu đang cùng hắn hôn môi không ức chế phát ra rêи ɾỉ.

Cảm giác ngón tay bị nàng gắt gao bao lấy, chuyển động cũng có chút gian nan, cổ họng Khang Hy chuyển động lên xuống, thoáng rời môi nàng:

“Ngoan bảo, thả lỏng chút.”

Tiểu nhên nhi nhíu mi, nghe lời thả lỏng một ít ngay sau đó lại không tự chủ buộc chặt. nàng như vậy Khang Hy chỉ phải một bên âu yếm trước ngực mềm mại, một bên rút tay ra đừa bỡn tiểu hạch cất giấu trên đỉnh hoa huyệt.

“Ân a……..”

Thẩm Kiểu Kiểu thỏa mái hô hai tiếng, sau khi phản ứng lại liền cắn môi, đưa tay bắt lấy bím tóc sau lưng hắn.

Cảm giác nàng thả lỏng một chút, Khang Hy xuất bất kỳ ý móc ra long căn trực tiếp đưa vào trốn đào nguyên ấm nóng khẩn trí.

Cảm giác nháy mắt được lấp đầy Thẩm Kiểu Kiểu không khỏi kêu thành tiếng, lại vì nước ấm cùng lúc được đưa vào cơ thể mà có chút khó chịu vặn vẹo.

“Đừng nóng vội, trẫm liền cho ngươi.”

Hiển nhiên là Khan Hy hiểu nhầm ý nàng, liền đĩnh động eo chinh phạt.

Làm trong nước tuy có tư vị đặc biệt nhưng lại chịu thủy lực tác động, sau khi thao lộng hơn mười cái, Khang Hy bóp eo nàng đem người đặt ngồi lên thành bể tắm, hống nàng tự dùng tay tách ra hai chân, cứ như vậy đem hoa huyệt hoàn toàn lộ ra đưa đến trước mặt hắn, thậm chí nhìn thấy hai mảnh cánh hoa run nhè nhẹ, Thẩm Kiểu Kiểu không khỏi mắc cỡ đỏ mặt quay sang chỗ khác, cảm thấy bụng nhỏ một trận hư không.

Đợi một hồi lại thấy ánh mắt hắn nóng bỏng nhìn chằm chằm chỗ kia, nàng không khỏi có hút buồn bực hô:

“Hoàng a mã!”

Nhưng mà dứt lời lại cảm thấy hoa tâm có xúc cảm không đúng, quay đầu lại nàng không khỏi “Nha” một tiếng, sau đó dùng tay đẩy cái đầu đang chon tại chân tâm của mình. Cảm thấy động tác nàng đẩy đầu mình, người đang liếʍ láp hoa huyệt dính dấp khẽ cắn một chút trên đỉnh tiểu hạch, tức khắc khiến thân thể nàng mềm nhũn không còn sức cự tuyệt.

Bị hắn dùng miệng lưỡi khuấy đảo, tiểu nhân nhi một bên thở hổn hển một bên khẽ cắn môi, cuối cùng, hắn mυ"ŧ thật mạnh một cái, nàng run rẩy hai cái tới cao trào.

Khang Hy ngẩng đầu lên liền thấy được hình ảnh sao cao trào của nàng đpẹ không sao tả xiết, ở chân tâm của nàng cọ xát vài cái, chẫm rãi cắm vào, ôn nhu đỉnh lộng.

Thẩm Kiểu Kiểu còn chưa bình phục khỏi cao trào lại bị hắn kéo vào vòng tìиɧ ɖu͙© mới, lại bị động tác không nhanh không chậm của hắn làm cho có điểm khó chịu, không khỏi cắn môi thúc giục:

“Nhanh một chút……..”

Khang Hy theo lời đẩy nhanh động tác một hồi, người bắt đầu chịu không nổi lại kêu lên cũng là nàng

“Chậm một chút………”

Nếu đổi lại là người khác, đừng nói là có dám yêu cầu hay không, dù dám nói đi nữa hắn cũng sẽ không để ý tới.

“Thật đúng là tiểu yêu tinh!”

Khang Hy ngoài miệng nói vậy nhưng động tác vẫn theo ý nàng chậm lại một ít làm mỗ hồ ly thoải mái hừ hừ.

Bởi vì sắp ohair rời kinh, lần gặp tiếp theo cũng không biết là thời điểm nào, Khang Hy sau nửa đêm, mới buông tha nàng, thậm chí ôm nàng ngủ một giấc, lại thừa thời gian trước khi lâm triều lại muốn nàng một lần. Sau khi hắn rời đi Thẩm Kiểu Kiểu chỉ còn ý niệm cả người nàng vô lực.