Chương 5: Thính phong các nội xuân ý nùng.

Khang Hi cảm thấy cả người nàng đều cứng lại, chỉ là nghĩ tới hương vị vừa rồi tốt đẹp hơn trong mơ không biết bao nhiêu lần, thật sự là có chút luyến tiếc. Tuy rằng cảm thấy mình bây giờ chẳng khác nào mấy tiểu tử mới lần đầu nếm thử tư vị dục tiên dục tử nhưng hắn cũng không cảm thấy có gì không tốt, ngược lại, lại có chút hung phấn.

“Ta mệt mỏi, muốn nghỉ ngơi……”

Đây cũng không phải là bản thể của nàng lại vừa trải qua một vòng hoan ái eo đã đau mỏi đến không chịu được, tương lai còn dài mặc dù long khí đại bổ nhưng Thẩm Kiểu Kiểu cũng không muốn đến thêm lần nữa, bởi vậy cũng không dám kêu một tiếng “Hoàng a mã” mà bắt đầu yếu thế. Nhưng tiếng kêu nhẹ khan sau khi hành sự của nàng lại càng khơi mào du͙© vọиɠ của hắn.

“Ngoan, giúp trẫm sờ một chút liền cho ngươi nghỉ ngơi.”

Nhìn vẻ mặt hận không thể ăn thịt nàng kia, lời này lừa quỷ cũng không tin, lại còn đi lừa gạt hồ ly!

Thẩm Kiểu Kiểu hai mắt trợn trắng lần nữa bị hắn áp đảo trên giường, tuy trong lòng chửi thầm nhưng một bên lại thừa nhận nụ hôn sau tai của hắn, một bên để hắn lôi kéo tay mình sờ tới chỗ long căn như nhiệt hỏa, ỡm ờ để hắn dẫn dắt sờ lên, tuy lòng biết khả năng cực kỳ ít nhưng lòng vẫn hy vọng hắn nói lời giữ lấy lời. Được bàn tay mềm mại như không có xương bao bọc khiến hắn cực kỳ thoải mái, lại vì nàng là lần đầu tiên, nửa rũ mắt, lông mi cong như cánh bướm nhẹ run rẩy, bộ dáng e lệ chọc cho lòng Khang Hi, không tự chủ phát ra vô hạn yêu thương. .

“Ngoan bảo……”

Nhẹ mυ"ŧ sau tai nàng một ngụm, Khang Hi dán đến môi nàng, cùng nàng trao đổi một nụ hôn triền miên.

Thẩm Kiểu Kiểu trước khi thành tinh là một con hồ ly cô độc, sau khi thành tinh mặc dù có cha mẹ nuôi nhưng là là người nghiêm túc, hiếm khi nở nụ cười, đây là lần đầu nàng được người khác sủng ái gọi như vậy không khỏi có chút ngượng ngùng, lại vẫn muốn được gọi lần nữa.

Khang Hi lại không lĩnh hội được phần tâm tư này của nàng, thấy đôi mắt nàng nhìn lại đây chỉ nghĩ nàng đnag thúc giục mình kết thúc mau một chút, không khỏi có chút chột dạ hôn lung tung lên mi mắt nàng làm nàng nhất thời không mở được mi liền đem nàng xoay lại, bất ngờ cắm vào địa phương còn ướŧ áŧ.

“Ân a……”

Thẩm Kiểu Kiểu vì động tác của hắn vô thức hô lên một tiếng, khẽ cắn môi, quay đầu cho hắn một ánh mắt lên án.

Tiến vào từ sau khiến hắn thâm nhập càng thêm sau, Khang Hi chỉ cảm thấy sảng đến không được lại bijh nàng nhìn như vậy thiếu chút nữa làm hắn ra tới, lập tức có chút thẹn quá hóa giận nâng tay che lại cặp mắt hàm đầy xuân ý, một lát sau mới thu hồi tay đưa lên vuốt ve đôi môi hồng nhuận của nàng, sau đó hai ngón tay dò xét đi vào.

“Ngô…..”

Hai miệng trên dưới cùng bị đùa bỡm khiến Thẩm Kiểu Kiểu có chút không chịu nổi không khỏi vươn đầu lưỡi đẩy đầu ngón tay hắn, muốn hắn thu hồi tay. Nhưng là nàng như vậy Khang Hi lại càng không muốn rời đi, cổ họng lên xuống, hai tròng mắt càng tối, ngay sau đó đột nhiên nâng eo rút ra, lại cắm thật mạnh đi vào, cứ thế lặp lại.

“Ngô a…… Chậm một chút…… Hoàng a mã…….”

Bị hắn đột nhiên va chạm, khuôn miệng Thẩm Kiểu Kiểu vẫn còn đnag hàm chứa ngón tay kinh hô ra tiếng mà nói.

“Ân a….. Từ bỏ…… A…….”

Khang Hi bị bộ dáng không tự chủ mị hoặc của nàng câu dẫn sao có thể chậm lại, liền một tay bóp eo nàng, mãnh liệt thọc vào rút ra không ngừng, thẳng đến khi làm cho nàng tả ra hai lần liên tiếp mới dần dần thả chậm động tác, thu hồi ngón tay đang quấy động môi lưỡi của nàng, kéo the một đạo ướŧ áŧ.

Lý Đức Toàn sau khi vừa đấm vừa xoa lại cảnh cáo cung nhân theo hầu Thẩm Kiểu Kiểu một hồi rồi đuổi người về Dục Khánh cung liền quay về giữ cửa, nghe đến động tĩnh bên trong vẫn không dứt lại vùi đầu đến càng thấp.

Hửng đông ngày hôm sau, Thẩm Kiểu Kiểu tỉnh lại phát hiện mình đã được thay một thân áo ngủ, thân thể thoải mái thanh tân nằm ở tẩm điện Đông Cung, thoáng nhớ lại tối hôm qua bị hắn cuốn lấy hoan ái mà hôn mê, sau đó được làm thế nào đi tắm lại làm thế nào trở về hoàn toàn không có ấn tượng.

Nghĩ đến chính mình bị làm đến ngất đi, thật sự là mất hết mặt mũi của hồ hy tinh không khỏi nghiến rang hạ quyết tâm nhất định phải chăm chỉ tu luyện.

Nghe động tĩnh cung nữ liền bưng nước tới, giúp nàng rủa mặt chải đầu. Thấy các nàng không có chút nào khác thường ngày Thẩm Kiểu Kiểu liền biết khẳng định là Khang Hi đã xử lí qua.

Rố cuộc cũng không phải người thường, Khang Hi lại cũng biết mình càn rỡ, liền tự mình cho nàng uống dược thiện bởi vậy Thẩm Kiểu Kiểu nghỉ ngơi một đêm ngoại trừ có chút đói bụng cũng không thấy nơi nào không thoải mái.

Sau khi dùng xong đồ ăn sang, Thẩm Kiểu Kiểu lại phát hiện điểm tâm trông không khác ngày thường lắm hôm nay hương vị lại tốt hơn rất nhiều, trong lòng sao có thể không rõ.

“Nàng đã thức dậy?”

Tải qua tối hôm qua, Lý Đức Toàn liền hiểu được “Nàng” chính là chỉ ai, lại vì hoàng thượng tối qua tự mình động thủ hầu hạ tự nhiên trong lòng hiểu rõ, đã sớm phái tiểu thái giám chú ý Đông Cung, ngh hắn hỏi liền trả lời:

“Hồi hoàng thượng, chủ tử đã thức dậy, nghe nói đối với đồ ăn sang hôm nay rất vừa lòng, dùng nhiều hơn một chút so với ngày thường.”

“Ban thưởng Ngự thiện phòng.” Khang Hi cơ hồ có thể thấy bộ dáng nàng hai mắt snags lấp lánh, ánh mắt liền mềm mại.

“Dạ!”

Lý Đức Toàn lại bổ sung một câu:

“Thái Tử Phi sau khi dùng bữa đã tới Từ Ninh Cung.”

Khang Hi tự nhiên là muốn tới Từ Ninh Cung nhìn nàng lại sợ nàng vì thấy mình mà hiển lộ ra điều gì khiến Hoàng Thái Hậu nhìn ra liền nhịn xuống ý niệm này.

Từng NInh Cung, tâm tình Thái Hoàng Thái Hậu dường như không tồi, nhóm phi tử cùng phúc tấn bồi cũng vui vẻ cười bồi chuyện, không khí thật sự không tồi, chờ đến khi Thái Hoàng Thái Hậu nhắc tới nguyên nhân cao hứng là bở Y Ha Na tiểu thư hiếu thuận, thwo ma ma học nấu canh bổ dâng lên liền theo đó khen vài câu liền không dám nói tiếp.

Hậu cung vốn không có kẻ ngốc, ai không biết Thái Hoàng Thái Hậu muốn cho Y Ha Na danh phận phi tử mà hoàng đế cố tình không chịu, đương nhiên trong lòng các phi tần ở đây cũng không ai muốn.

Thấy các nàng đột nhiên không nói, ý cười trên mặt Thái Hoàng Thái Hậu cũng phai nhạt, ngay sau đó ánh mắt dừng trên người Thẩm Kiểu Kiểu, trước nay Hoàng thượng vẫn vừa long vị này có lẽ sẽ cho nàng vài phần mặt mũi vì thế phân phó:

“Khi Thái Tử Phi rời đi thuận tiện mang canh Y Ha Na làm dâng lên Hoàng thượng nếm thử.”

Thẩm Kiểu Kiểu đột nhiên bị điểm danh có chút bất ngờ nhưng cũng không tiện cự tuyệt bởi vậy đứng dậy đáp ứng.

Thái Hoàng Thái Hậu vừa ý gật đầu, sau khi khen nàng vài câu liền tỏ vẻ mệt mỏi, mọi người nối tiếp đứng dậy cáo lui. Thẩm Kiểu Kiểu cho cung nữ cầm hộp thức ăn Thái Hoàng Thái Hậu đưa tới cũng dẫn người rời khỏi Từ Ninh Cung.